Chuyển đến nội dung chính

Độc Giả Thứ 7 - Chương 5


Chương 5 - Tình cảm chân thành

Ba tháng trước.

Giữa hè ánh mặt trời gay gắt bao phủ toàn bộ thành phố, gió khô chậm rãi thổi, ve sầu trên cây khàn giọng kêu, nghe xong khiến người ta cảm thấy bực bội khó hiểu. Bây giờ là 1h30 chiều, là thời gian nóng nhất trong ngày, hầu như mọi người đều tận lực trốn ở nơi râm mát, nhựa đường bị phơi nắng đến nỗi như nhũn ra giữa đường cái vắng vẻ, ngẫu nhiên có vài chiếc xe hoặc loại cao cấp hoặc loại kém hoặc mới tinh hoặc cũ kỹ chạy như bay qua, dường như sợ bỏng mà rất nhanh liền mất dạng.

Chàng trai ở ven đường vội vã bước đi, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xung quanh. Chóp mũi y thấm đẫm mồ hôi, kính mắt cũng lần lượt trượt xuống, y dùng tay áo sơ dài rộng không phù hợp với thời tiết xoa xoa trán, cước bộ càng thêm nhanh.

Đi đến cổng một khu chung cư, chàng trai dừng lại, tháo kính mắt xuống, lấy ngón tay lau lau hai bên mũi, lại lần nữa đeo kính mắt lên, thoáng nhìn xung quanh. Bốn bề yên tĩnh vô cùng, một xe đẩy bán đồ uống lạnh đứng ở gần đó, lão phụ bán đồ uống lạnh ngồi ở một bên ngủ gà ngủ gật, một con chó nhỏ vô tình ghé vào dưới chân nàng, thỉnh thoảng vươn đầu lưỡi hổn hển.

Chàng trai tin tưởng xung quanh không ai chú ý mình, chợt chạy cực nhanh vào trong một tòa lầu. Con chó nhỏ bị động tác bất ngờ của chàng trai làm cho hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn chàng trai biến mất sau cánh cửa lầu, thế nhưng rất nhanh, nó lại cúi đầu, lẳng lặng nằm dưới chủ nhân trong bóng râm.

Trong hành lang mát mẻ khiến thiếu niên thư thái hơn nhiều, y cẩn thận đi lên lầu ba, ngừng lại trước một cánh cửa sắt. Nhấc tay muốn gõ, không biết tại sao, nắm tay lại buông xuống. Y ngừng thở, đem lỗ tai dán trên cánh cửa nghe ngóng, hồi lâu, chậm rãi gõ cửa.

Một người phụ nữ ở trong phòng hỏi: "Ai vậy?"

Chàng trai không hề hé răng.

Qua vài giây đồng hồ, người phụ nữ nhẹ nhàng nói: "Tự mở cửa đi."

Chàng trai từ trong túi áo xuất ra một cái chìa khóa, nhẹ nhàng mở cửa, nhanh như chớp đi vào.

Đây là một căn hộ nhỏ một phòng, bày biện đơn sơ, thế nhưng thu dọn coi như cũng sạch sẽ ngăn nắp. Mặc dù là giữa trưa, thế nhưng cửa sổ đóng kín, còn kéo rèm, trong phòng oi bức âm u. Một người phụ nữ nửa nằm nửa ngồi trên giường cố gắng ngồi dậy, hướng chàng trai uể oải cười cười.

"Biết ngay là anh."

Chàng trai không lên tiếng, nhìn khắp nơi xung quanh.

"Không cần tìm, tiểu Phàm đã qua nhà em gái em rồi, đêm nay không trở lại."

Chàng trai rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, hắn cảm thấy nhiệt độ trong phòng, mồ hôi cũng lập tức tuôn ra như tắm, y nhìn cửa sổ đóng chặt và bức màn, nhíu mày.

Người phụ nữ hiểu được ý tứ của chàng trai, chỉ chỉ quạt máy cũ trong góc phòng, "Anh mở lên thổi một hồi đi, mát mẻ hơn."

Chàng trai đi qua mở quạt điện, cánh quạt kêu lạch cạch chuyển động, hai bên đầu quạt lắc lư.

Thời điểm gió thổi đến người phụ nữ, cô ta đánh một cái rùng mình, đem chăn bông trên người kéo lên cao.

"Đừng để thổi về hướng em, đem nó qua bên anh đi."

Chàng trai đem đầu quạt chuyển qua, đè xuống một cái nút, quạt lập tức ngừng quay đầu, cánh quạt hướng phía chàng trai xoay tròn. Chàng trai cởi áo sơ mi, lộ ra thân hình gầy nhom, lồng ngực lại rất rắn chắc, quạt đến dễ chịu.

Người phụ nữ yên lặng nhìn chàng trai, hồi lâu, cô ta ôn nhu nói: "Đừng quạt lâu quá, cẩn thận cảm mạo."

Chàng trai nhìn người phụ nữ, mở miệng nói: "Em thế nào, có khỏe không."

Người phụ nữ yếu ớt trừng mắt liếc chàng trai một cái, nằm xuống, đem lưng quay về phía chàng trai.

Chàng trai có chút xấu hổ, chân tay luống cuống đứng lên.

Quạt tiếp tục thổi, áo sơ mi chàng trai cởi bỏ bị thổi hơi tung bay.

Hồi lâu, người phụ nữ nhẹ giọng nói: "Anh sang đây."

Chàng trai đi đến bên giường, ngồi xuống, tay đặt trên vai người phụ nữ.

Người phụ nữ không nói lời nào, cũng không quay đầu lại, xê dịch vào trong giường vài cái, chừa ra một vị trí vừa đủ cho một người.

Chàng trai cởi giầy, suy nghĩ một chút, đem mũi hài hướng ra cửa, cẩn thận dọn xong.

Chàng trai nằm bên cạnh người phụ nữ, vòng tay qua dưới cổ cô ta, dịu dàng ôm lấy bờ vai người phụ nữ. Người phụ nữ không cự tuyệt, di chuyển thân mình ra phía sau, nhắm mắt lại, thoải mái nằm trong lòng chàng trai.

Trên cơ thể người phụ nữ có cỗ hương vị kỳ lạ. Chàng trai dùng tay kia vuốt ve tóc cô ta, bàn tay thỉnh thoảng vuốt nhẹ qua trán. Người phụ nữ khẽ cầm cánh tay chàng trai ôm bờ vai của mình, hai người nằm không nói một lời, chỉ nghe thấy tiếng quạt lạch cạch thổi hướng vào góc không người.

Tay người phụ nữ che kín nếp nhăn, khô khan, thô ráp, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua da tay ngăm đen khỏe mạnh của chàng trai, cảm giác tê tê rất thoải mái. Chàng trai nhắm mắt lại hưởng thụ, buổi chiều mệt mỏi dần kéo tới, bất tri bất giác rơi vào giấc ngủ.

Khi chạng vạng, chàng trai đột nhiên tỉnh dậy, y mạnh bật dậy, đầu đầy mồ hôi, sợ hãi nhìn xung quanh. Người phụ nữ chẳng biết lúc nào đã xoay người lại, cô bị động tác bất ngờ của chàng trai hất qua một bên, bất mãn ưm một tiếng.

"Anh sợ cái gì, tiểu Phàm đã qua nhà em gái em, hôm nay không trở lại."

Chàng trai nhẹ nhàng thở ra, hít sâu nằm xuống.

Người phụ nữ dịu dàng bò đến bên ngực chàng trai  ngón tay ở trên lồng ngực đầy mồ hôi của chàng trai khẽ vẽ. Chàng trai cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán người phụ nữ một chút. Lúc này, cô ta nghe thấy trong bụng chàng trai "thầm thì" vang lên hai tiếng. Người phụ nữ nở nụ cười.

"Đói bụng sao?"

Chàng trai gật đầu.

"Em cũng có chút đói, trong bếp có một con gà, sáng nay giết, anh sẽ làm canh gà nhé?"

Chàng trai lại gật đầu.

Người phụ nữ cong khóe miệng, nũng nịu nói: "Em muốn anh làm cho em ăn."

Chàng trai lại hôn trán người phụ nữ, ở trần nhảy xuống giường, chỉ chốc lát, trong bếp truyền đến từng đợt mùi vị.

Người phụ nữ sung sướng hài lòng nằm trên giường, mệt mỏi nhắm mắt lại.

Hơn 7h tối, chàng trai và người phụ nữ cùng nhau ăn bữa tối. Người phụ nữ vẫn không rời giường, nửa nằm trên giường, chàng trai một ngụm lại một ngụm đút canh gà cho cô ta. Người phụ nữ từng ngụm nuốt xuống, ánh mắt hàm chứa tình ý liếc mắt nhìn chàng trai. Người phụ nữ uống xong một chén canh, ăn vài miếng thịt gà, lại lần nữa nằm trên giường, nhìn chàng trai ngốn nghiến đem canh và thịt gà còn lại đảo qua sạch sẽ. Sau đó, hai người ôm nhau cùng xem TV, chàng trai xem một bộ phim bắn nhau trên màn hình không chuyển mắt, người phụ nữ đối với tiết mục trên TV không có hứng thú, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên dịu dàng nhìn chàng trai.

Khoảng 10h hơn, chàng trai đứng dậy mặc quần áo tử tế, người phụ nữ vẫn không đứng lên, yên lặng nhìn chàng trai. Chàng trai mang giầy xong, ngồi vào bên giường, cúi xuống thoáng hôn môi người phụ nữ, cô ta lập tức ôm lấy chàng trai.

"Ở lại đi, đêm nay chỉ có hai chúng ta."

Chàng trai do dự.

"Sáng mai anh đi sớm một chút, được chứ? Ở lại với em."

Chàng trai gật đầu, lại lần nữa cởi giầy và áo, nghĩ nghĩ, lại cởi bỏ quần ngoài, chỉ còn một cái quần lót chui vào ổ chăn của người phụ nữ, thuận tay kéo tắt đèn.

Trong bóng tối, chàng trai ôm lấy người phụ nữ, bàn tay tiến vào trong quần áo cô ta, cô ta không mang nịt ngực, làn da lành lạnh. Tay chàng trai khẽ vuốt ve trên bụng người phụ nữ một hồi, hướng về phía trước thoáng cầm lấy bộ ngực nhão của cô ta, khí lực trên tay cũng chầm chậm tăng lên, ngón tay vê đầu vú của cô ta, dùng sức xoa nắn lên.

Người phụ nữ phát ra một tiếng rên rỉ không kiềm được, bàn tay hướng về phía hạ thể của chàng trai đã sớm đứng thẳng.

Hai người như keo sơn triền miên một trận, hô hấp của chàng trai càng ngày càng nặng, tiếng rên rỉ của người phụ nữ cũng càng lúc càng lớn. Chàng trai bỗng nhiên buông ngực người phụ nữ ra, nhanh chóng cởi quần lót, gấp gáp kéo quần của cô ta. Người phụ nữ lại đột nhiên tỉnh táo lại, dùng sức giữ chặt quần.

"Hôm nay không được!"

Dương vật hùng hổ của chàng trai cố gắng thúc vào, làm sao nghe lọt lời nào, y đẩy tay người phụ nữ, dùng sức xé rách quần, cô ta gấp đến độ loạn đá loạn đạp, trong miệng thỉnh thoảng nhỏ giọng cầu xin. Giường theo giãy giụa của hai người cọt kẹt rung động, bất thình lình, một bạt tai "Chát" vang lên trên mặt chàng trai.

Chàng trai bị đánh đến trừng mắt ngây ngốc, động tác tay cũng đình chỉ, nửa ngày không lên tiếng. Người phụ nữ có chút hối hận, vội ngồi dậy xoa nhẹ gương mặt chàng trai. Chàng trai không để ý đến tay cô ta, càng hướng bàn tay về phía quần của người phụ nữ, cô ta vội vàng kéo lại.

"Vô lương tâm, anh còn muốn để em chịu tội hả?" Người phụ nữ oán hận nói.

Tay chàng trai lập tức ngừng lại, sau một lúc lâu, y mạnh bật đèn điện, người phụ nữ vội lấy tay che khuất đôi mắt, chàng trai kéo quần người phụ nữ xuống một tý.

Một cỗ mùi máu tươi phả vào mặt, hạ thể người phụ nữ tràn đầy máu đỏ sậm, bông vải lót dưới thân cũng bị nhuộm đỏ một mảnh, lông dưới bị máu dính vào đã khô, cứng rắn rối rắm thành một đám.

Chàng trai cứng họng nhìn. Người phụ nữ yếu ớt trừng mắt chàng trai một cái, chậm rãi kéo quần lên, với tay tắt đèn, lại túm chàng trai nằm xuống bên cạnh mình.

Chàng trai cứng nhắc nằm bên cạnh người phụ nữ hồi lâu, thò tay đem người phụ nữ kéo vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc cô ta. Người phụ nữ thuận theo dán trên ngực chàng trai.

"Sao không nói cho anh?" Chàng trai ôn nhu hỏi.

Người phụ nữ từ trong ngực chàng trai ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn y.

"Em đã cho anh biết, anh không thấy lá thư sao?"

Động tác của chàng trai thoáng dừng lại.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,