Chuyển đến nội dung chính

Hóa Vụ - Phiên ngoại 1


Ta làm xong Vòng Bảy Người chương 35 rồi, định post luôn tối nay cơ mà trong lúc chỉnh sửa lỗi chính tả thì phòng không nhà trống, gió thổi hiu hiu, im ắng dị thường....Thôi đành hẹn sáng mai ta post vậy :)) Dưới đây là xôi thịt nha~~ Ai ko thix có thể lướt qua, ko ảnh hưởng đến chính văn đâu :3


Phiên Ngoại - Kích tình



Trâu Thanh Hà đối với tình dục rất mông lung.

Thỉnh thoảng từ trong vài câu vài lời của người khác nắm được chút thông tin nhỏ nhoi. Len lén cũng xem qua những thứ bị giáo viên dán nhãn sách cấm, kể như 《 Người tình của quý bà Chatterley 》 vân vân, đó bất quá cũng chỉ thích hợp giữa nam nữ.

Lúc đầu cùng Liễu Hạ Khê xác định quan hệ hẹn hò. . . . . .Dưới sự đối xử dịu dàng giữ lễ của Liễu Hạ Khê, chỉ có loại mứch độ hôn môi và nắm tay này, thậm chí ngay cả loại mức độ này bọn họ cũng ít có. Cậu tưởng rằng, đó chính là toàn bộ cuộc sống tình yêu của nam nam. Loại sự tình này, cậu có thể tiếp nhận được.

Liễu Hạ Khê biết mình có chút gấp gáp. Thanh Hà em ấy còn chưa có nhu cầu tình dục, trong đôi mắt trong suốt kia không có dục vọng. Ánh mắt không có dục vọng nhất định chưa động tình. Cách tình yêu còn có một đoạn cự ly, cự ly này có lẽ là gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt.

Anh sợ hãi. Trên con đường một chiều này anh muốn tình yêu toàn vẹn cũng không dễ dàng, trước đó phần tình cảm thất bại nghiêm trọng nọ đã đả kích sự tự tin của anh.

Bây giờ là thời cơ tốt nhất để anh tẩm đục Thanh Hà. Sau khi thi tốt nghiệp thể xác và tinh thần cậu thư giản sẽ không tạo thành gánh nặng của cậu, chính là thời cơ toàn tâm bồi dưỡng tình cảm thật tốt. Chờ sau khi khai giảng đại học, sẽ không hoàn toàn bắt được cậu nữa. . . . . .Chỉ sợ sắc thái mỹ lệ thay đổi con ngươi sáng bóng đen thẫm này.

Tối nay anh nhất định phải quyết chí.

Từ trong thất bại tổng kết ra được kinh nghiệm:

Thứ nhất, tình yêu không phải là chờ đợi không làm gì cả.

Thứ hai, tình yêu sẽ phai màu, cần đúng lúc vun đất tưới nước thêm phân bón.

Thứ ba, tình yêu thỉnh thoảng cần dùng tâm cơ.

Liễu Hạ Khê cẩn thận chu đáo, so với Trâu Thanh Hà thuần khiết. . . . . .Mức độ kinh nghiệm một trời một vực.

Cần dùng thuốc bôi trơn do dung dịch bảo vệ da em bé thay thế, condom, găng tay cao su dùng một lần, anh rất chú ý vệ sinh. Nhiễm mấy thứ không sạch sẽ mắc bệnh lậu là chuyện ngu xuẩn nhất. Những đồ vật cần chuẩn bị sớm đã để dưới gối đầu giường.

Trước dùng câu chuyện làm cớ, hai người cùng nhau nằm trên giường lớn trải chiếu mỏng dành cho hai người nằm của Liễu Hạ Khê. Trâu Thanh Hà đối với chuyện hai người da thịt chạm nhau trì độn, điểm này khiến cho Liễu Hạ Khê có chút nản chí. Anh cũng không muốn sử dụng loại thủ pháp kích thích này, vậy coi như có chút kém cỏi. Anh càng hy vọng Trâu Thanh Hà tự mình cảm nhận được tình dục.

Ầy, đứa nhỏ này vô cùng trấn tĩnh, cùng bạn trai đầu tóc chạm nhau, nằm trên giường hơn ba tiếng đồng hồ ngay cả hô hấp cũng không có nửa điểm biến hóa. Mặc dù nói câu chuyện vô cùng hấp dẫn. . . . . .Nhưng thật ra Liễu Hạ Khê tự mình chịu đựng không nổi nữa. . . . . .

"Ngày mai, anh không cần làm việc." Hơi thở của Liễu Hạ Khê mập mờ phun trên mặt Trâu Thanh Hà. (Đây là Lâm Tiểu Lạc trước kia nhiệt tình dâng trào thường dùng để kích thích anh) nhìn khuôn mặt ngây ngô này đột nhiên như nụ hoa màu đỏ từ trong đài hoa xanh biếc nở bung ra, chậm rãi tỉ lệ màu đỏ càng ngày càng nhiều, nháy mắt chậm rãi tràn ra hương hoa. . . . . .Xinh đẹp đến hớp hồn. . . . . .Hô hấp của Liễu Hạ Khê nặng nề.

Trong ánh mắt thâm thúy nọ phát ra sóng ánh sáng khiến người như bị điện giật, hô hấp của Trâu Thanh Hà đột nhiên đình chỉ, dòng điện chuyển quanh toàn thân. Sau đó nặng nề mà gõ một cái lên trái tim. . . . . .trống ngực bắt đầu đập không đều nữa. . . . . . "Chúng ta thử một chút có được không?" Không phải âm điệu bình thường . . . . . .Thanh âm này khàn khàn chứa dòng điện nồng đậm khiến cho người ta tay chân tê liệt, Trâu Thanh Hà chống cự không được.

Cảm giác áp bức mãnh liệt. . . . . .Trống ngực đổ dồn. Trâu Thanh Hà nuốt nước miếng "Thử. . . Cái. . . . .Gì. . . ?" Câu không ra câu giọng không ra giọng.

Liễu Hạ Khê mị hoặc nhân tâm cười khẽ, thổi một hơi lên mí mắt cậu. "Thử thì biết." Tình dục khiến người ta không cách nào kháng cự chính là mê hoặc tâm trí người nha.

Đây là anh Liễu xa lạ, là sắc tình của anh Liễu, vươn đầu lưỡi mềm mại khẽ đảo qua mí mắt. Trâu Thanh Hà không nhịn được nhắm nó lại. . . . . .Thong thả mà. . . . . .liếm, mút, cắn. . . . . .Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lòng bàn tay, Đây là anh Liễu xa lạ, là sắc tình của anh Liễu, vươn đầu lưỡi mềm mại khẽ lướt. . . . . .Hầu kết bị cắn, tiếng nuốt càng lớn. Khó hiểu, toàn thân ức chế không được mà run rẩy. . . . . .

Thân thể đã không còn là của mình nữa.

Tiếng rên rỉ bất giác lạc ra, tay đẩy không ra được chiếc lưỡi linh hoạt dạo chơi.

Tình yêu bình đẳng trên đời này tồn tại cũng không cao. Giữa tình lữ nhiều ít tồn tại cường và nhược, cân thiên bình chung quy dễ dàng nghiêng về hướng kẻ mạnh.

Quần áo trong lúc bất giác đã lột sạch toàn bộ, mùa hè thật tốt, ăn mặc mỏng manh.

Liễu Hạ Khê là người có kinh nghiệm phong phú rất có kiên nhẫn. Lâm Tiểu Lạc từng nói với anh: "Lần đầu tiên đối phương không chiếm được khoái cảm sau này sẽ kháng cự lại chuyện tình này." Khi đó, anh còn tưởng rằng Lâm Tiểu Lạc đem lần đầu cho mình, hiện tại nhìn thấy loại phản ứng trúc trắc này của Trâu Thanh Hà mới hiểu được, mình ngày đó là dâng cho Lâm Tiểu Lạc.
Cảm giác được lý trí Trâu Thanh Hà đã rời xa thân thể, tay trái Liễu Hạ Khê cùng lưỡi tiếp tục vỗ về chơi đùa da thịt của cậu, tay phải rảnh rỗi đeo găng tay thấm dung dịch dưỡng da của trẻ sơ sinh nhẹ nhàng đụng chạm huyệt sau cánh mông cậu. . . . . .Trâu Thanh Hà căn bản sẽ không biết nguy cơ thành sau thất thủ. . . . . .Thần trí của cậu còn chưa thanh minh đâu.

Khẽ vuốt, liền có thể ngứa đến tận trong tim. . . . . .Bướng bỉnh hất chân. . . . . .Nhưng lại vô lực phản kháng.

Nắm trong tay nhất cử nhất động của đối phương, rất có cảm giác thành tựu.

Thân thể dưới thân mình phát ra sự sáng bóng đẹp đẽ.

Chinh phục một thân thể nóng bỏng sinh khí bừng bừng trẻ trung đàn hồi, có thể khiến cho tự tin của nam nhân thỏa mãn dữ dội.

Thân hình không có ý thức phản kháng dưới thúc giục của tình dục căn bản không có ý thức tự chủ.

Tiếc nuối duy nhất chính là không biết nghênh hợp và tùy thời trong trạng thái cương ngạnh.

"Anh. . . . Liễu." Lý trí Trâu Thanh Hà đang trong ranh giới tranh đấu. "Buông. . . . . .Buông. . . . . .Buông ra. . . Em. . . ." Từng ngụm từng ngụm hổn hển khi còn sót lại chút lý trí, để tránh cho thanh âm phát ra kỳ quái cơ hồ cắn nát môi mình.

"Em chắc chứ." Liễu Hạ Khê buông đầu vú nhỏ phấn hồng đang mút vào ra.

Kỳ quái chính là. . . . . .Liễu Hạ Khê cố ý để cho đôi môi của mình hôn đến những nơi cổ quái.

"A!" Một tiếng hô đau nhức. Liễu Hạ Khê đột nhiên cắm ngón trỏ vào hậu môn, cắm xuống tận cùng.

"Thật chặt!" Bất động dừng lại bên trong, nhiệt độ xuyên thấu qua chất dẻo, thiêu đốt da thịt của ngón tay. Do đau đớn sinh ra co rút. . . . . .Thật vất vả mới thở ra hơi, Trâu Thanh Hà hờn giận nói: "Làm gì đó."

"Rửa ruột." Liễu Hạ Khê ngắn gọn nói, lập tức đem lưỡi chui vào trong miệng Trâu Thanh Hà ngăn chặn lời của cậu. Tay trái sờ dương vật của Trâu Thanh Hà, thuần thục đùa bỡn.

Thân thể đang buông lỏng, bắt được cơ hội, ngón tay Liễu Hạ Khê bên trong tràng vách di chuyển lên, ấn đến điểm mẫn cảm, thân thể Trâu Thanh Hà lay động lên . . . . . .Mồ hôi hột hội tụ, trơn trượt. . . . . .Khuếch trương và bôi trơn là bài học của người ma sát.

Hương thơm đầy nam tính tràn ra, Trâu Thanh Hà toàn thân xụi lơ, thở hổn hển, một thân muôn hoa khoe sắc nọ. . . . .Liễu Hạ Khê khống chế không được bản thân gấp gáp mang condom vào, lật Trâu Thanh Hà sang tư thế bò quỵ trên giường, tính khí thô to mạnh mẽ xông vào. . . . . . .

Gọi không thành tiếng, đã khàn giọng rồi. Mồ hôi tuôn như mưa. Mồ hôi lạnh mồ hôi nóng Trâu Thanh Hà đã phân không rõ nữa.

Thần trí ngược lại đã thanh minh. "Địa ngục cũng chỉ đến thế." Đầu khớp xương tựa hồ bị đong đưa tan rã, trướng đau. . . . . .Đôi chân chết lặng chợt như vạn kim nhất tề đâm vào khó chịu.

"Hóa ra đây là tình dục giữa đàn ông à, hẳn phải cự tuyệt." Trâu Thanh Hà mơ hồ nghĩ, sau đó ngất đi. Kỳ thật thân thể cậu trong những bạn cùng lứa xem như vô cùng tốt rồi. Đi theo Liễu Hạ Khê chạy bộ và học tập võ sanda. . . . . .Chỉ là đánh không lại. . . . . .

Liễu Hạ Khê cấm dục đã lâu, đã có hai năm chưa chạm qua đàn ông. . . . . .Mở phanh. . . .Tình cảm mãnh liệt vô pháp ức chế.

Lý trí đã bị anh quẳng mất.

Thân mình vận động như pít tông rất đơn điệu, nhưng người đang trong tình dục lại cực kỳ yêu nó.

Trâu Thanh Hà bị lay động tỉnh dậy, chưa hoàn toàn bất tỉnh. Đã đổi qua vài loại tư thế, cậu hiện tại vô lực đem cằm gác trên đầu vai của Liễu Hạ Khê, nửa thân dưới còn đang va chạm liên tục không có điểm dừng. Cậu phẫn nộ. . . . . .Thể lực đạt tới cực hạn có khi cũng có thể ngưng tự đến những bộ phận nhỏ, cậu đem toàn lực tập trung trên răng. Một ngụm hung hăng cắn xuống đầu vai anh. Thất sách rồi, vị mặn da dày bắp thịt đầu khớp xương căn bản không tốt để hạ miệng, phập đến cực chặt cơ hồ phập hỏng cả răng.

Liễu Hạ Khê đang cười, sờ ót cậu, hôn đến: "Anh quyết không phụ em."

Trâu Thanh Hà muốn nói ra, lo lắng bằng thừa.

Thoải mái phóng ra tinh hoa, về sau không cần dùng đến cả bao, trực tiệp bắn trong thân thể Trâu Thanh Hà. Đây là lần đầu tiên không khống chế được như thế a.


Xoay người ngã sang một bên, mệt!

Thở phì phò, nghiêng mặt sang nhìn lồng ngực Thanh Hà phập phồng bất định, thật sự là thân thể đầy xinh đẹp! Sau đó chống lại ánh mắt có chứa lửa giận kia của Thanh Hà. Chưa từng thấy em ấy nổi giận nha, đầy mới mẻ.

Thấy ánh mắt trêu tức của anh, Trâu Thanh Hà từ trong xoang mũi "hừ" mạnh một tiếng, tỏ vẻ bất mãn của mình. Sườn cổ chuyển động một chút liền khó chịu.

"Anh yêu em." Liễu Hạ Khê hôn lên trán cậu. "Rất yêu rất yêu."

Lời này có tác dụng ru ngủ, mệt mỏi uể oải muốn ngủ. Trâu Thanh Hà nhắm mắt lại, như trước có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng kia. Yêu? Cần phải làm loại sự tình này sao? Trời đất chứng giám, bắt đầu thì rất thoải mái, bồng bềnh mỹ hảo như tiên. Thế nhưng về sau có thể so với địa ngục vậy, cậu tình nguyện đừng có sự mỹ hảo lúc trước.

Yêu không thể im lặng mà gần nhau sao? Cậu đột nhiên nghĩ: Lâm Tiểu Lạc nọ có phải là chịu không được loại sự tình này mới rời khỏi anh Liễu hay không?

Thế nhưng, trong lòng cậu lại không muốn hạ thấp anh Liễu. . . . . .Có lẽ tối nay chỉ là trường hợp đặc biệt nhỉ? Hai người kia đã cùng một chỗ nhiều năm rồi nha, nếu chịu không được đã sớm rời đi.

Liễu Hạ Khê kỳ thật đủ sức nhìn thấu bộ dáng của Trâu Thanh Hà cũng cảm thấy hối hận: "Đã làm quá rồi." Lần đầu tiên vốn phải một lần là đủ.

Tự chủ biến yếu sao? Không, là khối thân thể này quá mê người.

Bảo vật trời sinh vẫn tồn tại.

Ôm lấy cậu. Trâu Thanh Hà mang theo đôi mắt mở lớn chỉ trích. Trong ánh mắt này có chứa ngôn ngữ rõ ràng như thế. Liễu Hạ Khê cười nói: "Rửa thân thể sạch sẽ ngủ mới ngon giấc." Trâu Thanh Hà lúc này mới yên tâm một lần nữa nhắm mắt lại. Liễu Hạ Khê từ trên khuôn mặt màu hồng biến thành màu đỏ của cậu tinh tường đọc được hai chữ "mất mặt" này.

Tắm Trâu Thanh Hà từ trong ra ngoài đến thơm phức, có chút quá độ rồi, nơi riêng tư sưng lên rồi. Aha, sớm đã chuẩn bị tốt thuốc mỡ giảm sưng. Làm đầy đủ khúc dạo đầu, nứt không nghiêm trọng. Máu có ra, không nhiều lắm. Đứng trên sàn nhà ôm Thanh Hà thiếu chút nữa trượt chân, chân bắt đầu run rẩy.

Sau khi sấy khô tóc, thả Thanh Hà lại trên giường, chính mình lại không có cách nào ngủ được.

Qua loa thu dọn một phen, bao gối vứt vào máy giặt, tẩy rửa chiếu, đem phơi. Bận rộn xong đã hơn 4h sáng, may là ngày mai không cần đi làm. Từ trong tủ lạnh cầm bình nước uống, lạnh thấu tim thoải mái. Đầu tóc cũng đã tự khô.

Trở về phòng nhìn Thanh Hà, cậu đã ngủ say.

Nhìn kỹ mặt cậu, càng ngày càng cảm thấy khó dời mắt. "Thật sự là đứa trẻ xinh đẹp." Anh khẽ lẩm bẩm. Ôm cậu vào trong ngực mình nghiêng người nằm xuống, vui sướng khẽ nhoẻn miệng.

"Hóa ra đây mới là tâm linh và dục vọng chân chính cùng kết hợp a."

***

"Đây là một quá trình từ nô lệ lên tướng quân." Trâu Thanh Hà âm thầm nghĩ. Nhìn Liễu Hạ Khê bận lên bận xuống, nấu cháo lau nhà. . .  .Rất có xúc cảm: Anh Liễu bình thường luôn làm bộ dáng lạnh nhạt tự tại ôn văn nhĩ nhã, trở về nhà cũng lười động tay để ý việc nhà. Trong phòng không thấy loạn là vì anh cầm đồ vật lên thả đồ vật xuống rất có quy luật, nếu không phải nói là chúa sạch sẽ. Mấy ngày cậu ở lại trường học, về nhà vừa nhìn, không ít chỗ tích bụi thật dày. Phòng bếp căn bản cũng không có dấu vết đụng đến. Việc nhà luôn do Trâu Thanh Hà làm đều ngấm ngầm được anh đảm nhiệm hết, Trâu Thanh Hà là đứa trẻ vệ sinh chịu không được bẩn, nhìn Liễu Hạ Khê cao chồng ngồng mà lau nhà thật có chút không hòa hợp. Người như thế không nên quanh quẩn trong nhà làm mấy chuyện vụn vặt.

Cậu nằm trên giường, toàn thân đau nhức cũng không thấy có bao nhiêu nhàn hạ. Đành nghĩ đông nghĩ tây phân tán cảm giác khó chịu.

"Anh ấy cố ý." Lúc ẩn lúc hiện trước mặt cậu, Trâu Thanh Hà lần thứ hai ý thức được. Hôm nay sau khi tỉnh dậy, cậu liền cự tuyệt phản ứng anh Liễu. "Không thể nhượng bộ!" Trâu Thanh Hà có bản năng xu cát tị hung, trong tiềm thức biết phải lăn qua lăn lại anh Liễu để anh ấy khuất phục, bằng không cuộc sống thường ngày của mình chỉ sợ sẽ lặp lại địa ngục đêm qua.

Ban ngày Liễu Hạ Khê an toàn. "Người hai mặt." Trâu Thanh Hà chu miệng lẩm bẩm.

Ủ rũ mất tinh thần vốn không phải tác phong của cậu a.

Nhìn anh bưng cháo trắng đến bên giường bộ dáng như nàng dâu nhỏ chịu ức hiếp. . . . . . Aiz. (Trâu Thanh Hà hiện tại còn chưa ý thức được bị đàn ông đè là tổn thương tự tôn. Giải thích của cậu: Tự tôn là trên phương diện tiền bạc không chịu đồ bố thí, không lấy lòng người khác, tự mình vươn lên. Nhưng cũng đều làm không đến đích, tiền bạc chịu sự trợ giúp của một nhà anh rể. . . . . .Hy vọng bản thân nhanh chóng có thể kiếm tiền trả lại cho đối phương.)

Rốt cuộc vẫn mềm lòng. Mặt khác Trâu Thanh Hà cũng đói bụng rồi, tiếp nhận cháo trắng được đút tới. "Sau này không làm loại chuyện kia nữa." Thanh âm vẫn có chút khàn khàn.

Liễu Hạ Khê cười nói: "Sau này không làm quá mức như vậy nữa." Có chút chuyện không thể quá mức nhượng bộ đúng không? Hai người dùng cách lý giải của riêng mình đạt tới nhận thức chung. Sau đó Liễu Hạ Khê lại bổ sung một câu: "Anh không cầm lòng nổi, tha thứ cho anh được chứ?"

Trâu Thanh Hà đảo trắng mắt.

Nhận xét

  1. :( tjêu ơj,e đọc H của tjêu mà e chả thấy hưg fấn j kả :( tjêu thêm nhjều "độg từ mạnh" vào *hừng hực*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. H của tác giả ko phải của ta ah~ :]] có sao ta ghi vậy thôi à =]] Mà lúc này Trâu Thanh Hà còn chưa rõ thật sự cái gì là yêu đâu, nên vụ H này chưa thể mãnh liệt được là đương nhiên, chuyện còn dài, xôi thịt còn nhiều haha :]]

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,