Chuyển đến nội dung chính

[Mãnh Quỷ Chi Nhất - Long Hồn] Tạng Yêu Thiên Lăng - Phiên ngoại 4

Phiên ngoại 4 

U Hỏa: 1. Xin hỏi tên của ngài?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

Giản Vô Tranh: *Chỉ chính mình* Giản Vô Tranh *chỉ Khiêm Tử* Vương Tử Khiêm.

Lăng Mộ Dương: Khiêm khiêm quân tử dữ thế vô tranh mà, ai du, xin chào mọi người, tôi là Lăng Mộ Dương, một gã phong thủy sư nho nhỏ, xin chiếu cố nhiều hơn, chiếu cố nhiều hơn.

Thành Nhạc: *Phóng thích cảm giác áp bức cường đại* Thành Nhạc.

Lạc Diệp Tử: . . . . . .*Con thi rối bên cạnh thay mặt nói: Huyền Vũ, Lạc Diệp Tử*

Giản Tam Sinh: Giản Tam Sinh đại danh đỉnh đỉnh Giản Nhị gia, chính là ta.

Hoắc Tam Nhi: Ôi ôi mẹ kiếp đừng cướp đừng cướp, phải tới tao chứ, Hoắc Tam Nhi Hoắc tiểu gia là đây.

Ngũ Lôi: Móa, rốt cuộc cũng giành được. . . . . . . Ngũ Lôi.

Bắc Ca: Bắc Hướng Lương.

Quách Đầu To: *Lạnh lùng* Quách Việt.

Giản Vô Tranh/ U Hỏa: Móa!

U Hỏa: *Lau mồ hôi* Đây mẹ nó đều ở chỗ nào nhảy ra, quên đi tiếp tục tiếp tục.

U Hỏa: 2. Tuổi là?

Vương Tử Khiêm: Không biết.

Giản Vô Tranh: 21.

Lăng Mộ Dương: Ta. . . . . .

U Hỏa: *Mạnh mẽ cắt đứt* Dừng dừng!! Stop!

Lăng Mộ Dương: Ngài làm vậy để chi nha, tôi còn chưa nói hết mà.

Hoắc Tam Nhi: Đúng đúng, chúng tôi còn chưa nói mà!

Giản Vô Tranh: *Trán nổ gân xanh* nói cái đầu mấy người chứ nói!

U Hỏa: *gật đầu* đây mẹ nó là 100 câu hỏi phu thê tương tính, cũng không phải Long Hồn đại tạp quái hàng năm! Đều câm miệng hết cho bố, đề tài tiếp theo!

U Hỏa: 3. Giới tính là?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .*Mặt không chút thay đổi, đáy mắt một mạt hàn quang lóe lên*

Giản Vô Tranh: . . . . . .

Lăng Mộ Dương: . . . . . .

Thành Nhạc: . . . . . .

Lạc Diệp Tử: . . . . . . 【 Thi rối: . . . . . . 】

Giản Tam Sinh: . . . . . .

Hoắc Tam Nhi: . . . . . .

Ngũ Lôi: . . . . . .

Bắc Ca: . . . . . .

Quách đầu to: . . . . . .

U Hỏa: Móa, mù mắt chó hợp kim nhôm của ta rồi, đề tài này ai ra! *Phẫn nộ xé nát*

U Hỏa: *Làm bộ trấn định* đề tiếp theo.

U Hỏa: 4. Xin hỏi tính cách của ngài là thế nào?

Giản Vô Tranh: Tính tình nóng nảy, không chọc tôi thì sẽ không sao. *Chỉ chỉ Vương Tử Khiêm* Cậu ấy cũng không cần tôi nói nữa chứ?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

Lăng Mộ Dương: Muộn tao!

Thành Nhạc: Cường hãn!

Mọi người: *Tất cả đồng thanh* Siêu bền bỉ!

U Hỏa: *Vỗ tay*

Giản Vô Tranh: *Khóe miệng rút gân, hung hăng trừng mọi người*

U Hỏa: 5. Tính cách của đối phương?

Vương Tử Khiêm: *Ôn nhu nhìn Giản Vô Tranh* rất tốt.

Giản Vô Tranh: *đỏ mặt* khụ, cậu ấy không thích nói chuyện, không thích phản ứng người khác.

U Hỏa: *Mặt không chút thay đổi ánh mắt sắc bén* Đại ca, anh phải nói thật.

Giản Vô Tranh: *Mặt đỏ bừng* Ừm. . . . . . Mặt ngoài nhìn rất lạnh lùng, cảm giác dường như chuyện gì đối với cậu ấy mà nói đều không sao cả, hoàn toàn là kẻ nghiện binh khí, nhưng kỳ thật cậu ấy rất trẻ con còn rất cố chấp, khi ngủ thích ôm người khác khi không có ai cũng rất dính lấy người thích ăn táo và quả hồng, sống chết cũng không ăn mấy thứ hải sản như cá nè tôm nè cũng không, quần áo cũng không kén chọn cho cậu ấy mặc cái gì thì mặc cái đó, không thích đến chỗ đông người, lần trước khi tôi kéo cậu ấy đi Tây Đan. . . . . . .

U Hỏa: *Lấy quyển sổ nhỏ ghi chép* tiếp tục tiếp tục.

U Hỏa: 6. Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?

Vương Tử Khiêm: Giản gia.

Giản Vô Tranh: Lần đầu nhìn thấy cậu ấy là khi tốt nghiệp tiểu học, Nhị ca dắt cậu ấy tới nhà tôi.

U Hỏa: Thanh mai trúc mã sao.

Giản Tam Sinh: Hai đứa nhỏ vô tư.

Hoắc Tam Nhi: Nhất kiến chung tình!

Vương Tử Khiêm: *Mặt không chút thay đổi vứt cho mọi người một cái liếc mắt*

Mọi người: *Vô thức lui về sau*

U Hỏa: 7. Ấn tượng đầu tiên đối với đối phương?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

U Hỏa: Nói chuyện đi chứ anh Khiêm?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

U Hỏa: Chà, anh không nói lời nào ai mà biết anh đang nghĩ gì nha.

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

U Hỏa: Chậc chậc. . . . . . Bỏ đi, đại gia, Vô Tranh cậu nói.

Giản Vô Tranh: *Nén cười* khi vừa nhìn thấy cậu ấy cảm thấy rất chán ghét, bộ dáng suy dinh dưỡng.

U Hỏa: Về sau thì sao.

Giản Vô Tranh: Về sau . . . . . . *Đột nhiên bừng tỉnh, hung hăng trừng* đề tài tiếp theo.

U Hỏa: 8. Thích điểm nào nhất của đối phương?

Vương Tử Khiêm: Thích hết.

U Hỏa: Cái này đáp quá thường, Vô Tranh thì sao?

Giản Vô Tranh: Ờ. . . . . .

Lăng Mộ Dương: Muộn tao!

Thành Nhạc: Cường hãn!

Mọi người: *Tất cả đồng thanh* Siêu bền bỉ!

Giản Vô Tranh: *tức giận trừng* Mẹ kiếp mấy người có thôi chưa!

U Hỏa: 9. Ghét điểm nào nhất của đối phương?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

Giản Vô Tranh: *liếc mắt nhìn Khiêm Tử* gạt tôi.

Vương Tử Khiêm: *Yên lặng quay đầu*

Giản Vô Tranh: *Yên lặng xoay về*

U Hỏa: *Sờ cằm* tiết mục ngắn này sao quen quá vậy. . . . . . *quay đầu* A Tử ngươi nhớ không?

A Tử: Nhớ cái đầu ngươi.

U Hỏa: 10. Ngài nghĩ mình cùng đối phương tương tính tốt chứ?

Vương Tử Khiêm: Có ý gì.

Giản Vô Tranh: Tôi cũng không hiểu.

U Hỏa: Không hiểu +1

Lăng Mộ Dương: Không hiểu +2

Ngũ Lôi: Không hiểu +3

Hoắc Tam Nhi: Không hiểu +10086.

Bắc Ca: Không hiểu +13800138000.

U Hỏa: *Điềm nhiên như không xé nát đề tài này*

U Hỏa: 11. Ngài xưng hô với đối phương thế nào?

Vương Tử Khiêm: *Suy nghĩ một chút* Tam. . . . . .

Giản Vô Tranh: Hửm?

Vương Tử Khiêm: *Kiên định* Vô Tranh.

Giản Vô Tranh: *Nhướng mày* Khiêm Tử.

U Hỏa: Anh Khiêm chân chó. (Câu này giống với "chó săn" vậy đó, chỉ người chỉ biết nghe lời nịnh hót chủ nhân mà làm việc, không phân biệt tốt xấu :]])

U Hỏa: 12. Ngài hy vọng được đối phương gọi thế nào?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

Giản Vô Tranh: Như bây giờ là tốt rồi.

Hoắc Tam Nhi: *Liếc mắt nhìn hai người, giả vờ giả vịt ôm Bắc Ca* Đá lìng ~~~ (Tiêu: Là Darling = cưng ơi đó =]])

Bắc Ca: *Cũng giả vờ giả vịt* Bấy bì à ~~~

Hoắc Tam Nhi: *Giả bộ ngượng ngùng* Sờ qui ti ~~~ (Tiêu: Là sweetie đó =]])

Bắc Ca: *Ôm Tam Nhi* Hớn nì ~~

U Hỏa / Những người khác: *Vỗ tay*

Giản Vô Tranh: *Trán nổ gân xanh* Câm miệng.

U Hỏa: 13. Nếu dựa vào động vật làm ẩn dụ, ngài nghĩ đối phương là?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

Giản Vô Tranh: Tiểu Hắc.

U Hỏa: Ta nghĩ anh Khiêm chính là trung khuyển.

Hoắc Tam Nhi: Đó không phải chó.

Lăng Mộ Dương: Sói thích hợp hơn một chút chứ?

Thành Nhạc: Sư tử.

Giản Tam Sinh: lông cánh cứng cáp.

Bắc Ca: Báo đen.

Quách đầu to: Ưng.

Ngũ Lôi: Kỳ lân. . . ?

Lạc Diệp Tử: *Thi rối thay mặt nói: Rồng.*

U Hỏa: Hình như có đáp án kỳ quái trà trộn vào.

U Hỏa: 14. Nếu muốn tặng quà cho đối phương, ngài sẽ tặng gì?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

U Hỏa: . . . . . .Anh Khiêm anh đi ngủ một giấc đi, xong rồi chúng tôi sẽ gọi anh.

Vương Tử Khiêm: *Yên lặng đứng dậy*

U Hỏa: *Vội vàng kéo lại* Móa nghe không ra tôi shock anh à, vậy mà cũng đi thiệt nữa!

Giản Vô Tranh: *Nhịn cười rất khổ cực* tôi chuẩn bị tặng cho cậu ấy một vòng đeo cổ.

U Hỏa: *Nghiến răng nghiến lợi* đúng, thêm một dây xích chó nữa.

U Hỏa: 15. Vậy chính ngài muốn được tặng gì?

Vương Tử Khiêm: Vô Tranh.

U Hỏa: *Dựng thẳng ngón giữa* lúc này đã tích cực.

Giản Vô Tranh: Cậu ấy chỉ cần thành thật ở bên cạnh tôi là đủ rồi, không mong đợi quà tặng gì từ cậu ấy cả.

Vương Tử Khiêm: *Ánh mắt thoáng ảm đạm*

U Hỏa: Khoảng cách nha, đây là khoảng cách, anh Khiêm anh tự kiểm điểm lại mình.

U Hỏa: 16. Có chỗ nào bất mãn với đối phương không? Thường là chuyện gì?

Vương Tử Khiêm: Không có.

Giản Vô Tranh: Lừa tôi sau đó vô cớ mất tích.

U Hỏa: Kỳ thật anh Khiêm cũng có nỗi khổ riêng, nguyên nhân cụ thể xin mời xem tiếp bộ hai. *Nâng bảng quảng cáo*

U Hỏa: 17. Ngài có khuyết điểm là?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

Lăng Mộ Dương: Không miệng.

Hoắc Tam Nhi: Không tâm.

Bắc Ca: Không (nét) mặt

U Hỏa: *tổng kết* sản phẩm ba không.

Vương Tử Khiêm: *Yên lặng cầm lấy Long Uyên*

Mọi người: *Hoảng hốt lo sợ tất cả đồng thanh* Siêu bền bỉ, đảm bảo chất lượng!

Giản Vô Tranh: Khụ. . . . . .Tính tình có chút không tốt.

U Hỏa: 18. Khuyết điểm của đối phương là?

Vương Tử Khiêm: . . . . . .

U Hỏa: *Đã thành quen* Vô Tranh nói.

Giản Vô Tranh: Có chút kén ăn, đối những người khác quá lãnh đạm, không có khuyết điểm lớn.

U Hỏa: 19. Đối phương làm loại chuyện nào sẽ khiến ngài không hài lòng?

Vương Tử Khiêm: Không có.

Giản Vô Tranh: Đã nói trước đó, gạt tôi sau đó mất tích.

U Hỏa: 20. Chuyện gì ngài làm sẽ khiến đối phương không hài lòng?

Vương Tử Khiêm: Lừa anh ấy.

Giản Vô Tranh: Hóa ra cậu cũng biết thế.

Giản Vô Tranh: Tôi làm gì cậu ấy cũng sẽ không có ý kiến.

U Hỏa: Ừm. . . . . . . *Giản lược những vấn đề còn lại một lần* tốt, hôm nay chúng ta đến đây thôi, mọi người có thể rút lui rồi, mấy ngày nay Bắc Kinh càng ngày càng nóng, không biết trường học lúc nào mới lắp điều hòa.

Hoắc Tam Nhi: A? Thế này đã xong rồi? Chẳng phải 100 câu hỏi sao, ngươi mới hỏi có 20 câu mà.

Lăng Mộ Dương: Đúng đúng, ăn xén bớt hả lão Đại?

U Hỏa: Ờ. . . . . . *quét mắt liếc nhìn mọi người* "dượng lớn" của Vô Tranh đến, cậu ấy phải nhanh về. Đúng không Nhị gia?

(Tiêu: tiếng Hán đầy đủ là Đại Di Phu, từ này dân mạng chỉ chu kỳ sinh lý của đàn ông. Như chu kỳ sinh lý của nữ giới thì gọi là Đại Di Mụ. Vào tháng 6 năm 2009, có người quảng cáo "Băng vệ sinh nam giới" chụp hình dán lên mạng, nhất thời từ này trở thành từ ngữ thịnh hành lưu truyền trên mạng.)

Mọi người: . . . . . .

Giản Vô Tranh: *Khóe mắt rút gân* ngươi muốn chết.

U Hỏa: *Vội vàng đào tẩu* Kết thúc chương trình kết thúc chương trình ~ Bà xã đang chờ ta về nhà ăn cơm đó!

Ra khỏi hội trường, mọi người đều tự dẹp đường hồi phủ.

Giản Vô Tranh nhìn bốn phía một chút, phát hiện đường cái đối diện có một siêu thị nhỏ, bảo Vương Tử Khiêm ở chỗ này chờ cậu, cậu chạy tới mua hai chai nước uống.

Vương Tử Khiêm buồn chán đút tay vào túi quần đứng tại chỗ, chợt phát hiện cách đó không xa có mấy đứa nhỏ. Nhìn mấy đứa nhỏ đang chơi đùa bên kia một chút, Vương Tử Khiêm suy nghĩ một lát, liền qua đó ngồi xổm xuống, khóe miệng mang theo chút ý cười nói: "Dạy anh chơi với."

Thời điểm Giản Vô Tranh trở về, nhìn thấy Vương Tử Khiêm đang cùng mấy đứa nhỏ kia chơi trò nhảy lò cò, khóe mắt đuôi mày đều mang theo ý cười của y giờ phút này tựa như đứa trẻ, rực rỡ lại đáng yêu. Mấy đứa nhỏ kia càng đối với anh trai cực cực kỳ xa lạ này yêu thích vô cùng, níu trên người y sống chết dán dính không cho y đi.

Tay chống nạnh, Giản Vô Tranh vừa buồn cười vừa tức giận nhìn Khiêm Tử cùng mấy nhóc kia, bất đắc dĩ gật đầu nói: "Mọi người tiếp tục, tôi ở bên cạnh nhìn."

Thật vất vả về đến nhà, ăn cơm tối, Giản Vô Tranh ôm Vương Tử Khiêm nằm trên sofa xem TV, Tiểu Hắc thì nằm trên sàn nhà nhắm mắt lại rất an tĩnh.

"Vô Tranh." Một lát sau, Vương Tử Khiêm vùi đầu trong lòng Vô Tranh, rầu rĩ lên tiếng nói: "Đi tắm."

"Hửm?" Mặc dù có chút kinh ngạc, Giản Vô Tranh vẫn rất nhanh đồng ý: "Được rồi, cậu vào tắm trước, tôi đi lấy quần áo."

Vương Tử Khiêm gật đầu, liền đứng dậy đi vào phòng tắm.

Đợi đến khi Giản Vô Tranh đem quần áo lấy tới, Vương Tử Khiêm đã đứng dưới vòi sen, cọ rữa thân thể. Biết Khiêm Tử không thích dùng bồn tắm lớn, Giản Vô Tranh cũng không nói gì, chỉ đặt quần áo hai người trong giỏ chứa đồ ở cửa, cởi quần áo trên người mình, đi tới.

"Xoay qua chỗ khác, tôi giúp cậu chà lưng." Nói xong, Giản Vô Tranh liền chuẩn bị đi lấy khăn tắm.

"Vô Tranh." Vương Tử Khiêm lại đột nhiên đưa tay kéo Vô Tranh, đem người kéo vào trong lồng ngực mình, hai tròng mắt đen nhánh như mực dưới hơi nước bốc lên có vẻ dị thường ôn nhu: "Tôi muốn làm."

"Cậu. . . . . . " Nghe được Vương Tử Khiêm nói, Giản Vô Tranh nhất thời mặt đỏ tới mang tai: "Tắm rửa xong đến phòng ngủ rồi làm!"

"Đừng." Không đợi Giản Vô Tranh phản bác nữa, Vương Tử Khiêm đã cố chấp đặt người lên vách men sứ lạnh lẽo, cúi đầu hôn cánh môi mềm mại nọ, hai tay không an phận vuốt ve qua lại trên eo Giản Vô Tranh.

"Ưm. . . . . ." Biết có giãy giụa cũng vô ích, Giản Vô Tranh liền chống hai tay trên lồng ngực rắn chắc của Vương Tử Khiêm, hơi bất lực ngửa đầu, mặc cho lưỡi của đối phương luồn vào trong miệng cậu tùy ý quấy nhiễu giày vò.

Bàn tay xương cốt rõ ràng của Vương Tử Khiêm trượt tới dưới thắt lưng Giản Vô Tranh, bắt đầu dùng sức vuốt ve cánh mông khỏe mạnh nọ, sau đó thừa dịp Giản Vô Tranh không chú ý tới, đưa ngón tay vói vào trong hang nhỏ mê người kia.

"A. . . . . .Cậu, chết tiệt. . . . . ." Hổn hển la một tiếng, Giản Vô Tranh hơi đẩy Vương Tử Khiêm ra, khuôn mặt tuấn tú ẩm đỏ một mảnh.

Cong khóe môi, Vương Tử Khiêm thuận thế đem người lật sang, để Giản Vô Tranh chống hai tay lên trường, một bên ngón tay càng thêm xâm nhập vào bên trong hang nhỏ, không ngừng sục sạo quấy nhiễu, một bên, vùi đầu vào cần cổ Vô Tranh tinh tế hôn liếm.

"Ưm. . . . . " Cảm thụ được ngón tay dài nhỏ nọ đang qua lại chuyển động bên trong chỗ mẫn cảm nhất của mình, từng đợt ma sát lại yếu ớt đi một chút, Giản Vô Tranh liền nhịn không được muốn rên rỉ thành tiếng.

Cảm thấy đã không sai biệt lắm, Vương Tử Khiêm liếm liếm vành tai Giản Vô Tranh, thanh âm trầm thấp khàn khàn nhưng lại quá mức khiêu gợi: "Tôi tiến vào."

"Ừm. . . . . . . " Nỗ lực thở sâu hai cái, Giản Vô Tranh mạnh mẽ chống đỡ nói: "Vào, vào đi. . . . . ."

Mỉm cười hôn môi Vô Tranh, Vương Tử Khiêm liền đem phân thân chậm rãi đẩy vào hang nhỏ nóng rực chặt chẽ kia, sau đợt tiến vào hoàn toàn này, rất nhanh bắt đầu va chạm dồn dập.

"A a. . . . . . . Ưm. . . . . . . .Chậm, chậm một chút. . . . . . Khiêm Tử, ưm. . . . . . " Giản Vô Tranh tay chống trên tường bởi vì cường lực va đập phía sau bắt đầu co rút cong lại, bản thân thì bị khoái cảm quen thuộc hành hạ đến sắc mặt ửng đỏ, hai mắt ươn ướt, trong miệng rên rỉ không ngừng.

Bởi vì liên quan đến tư thế, Vương Tử Khiêm mỗi một lần thúc vào đều đỉnh đến chỗ sâu nhất, hang nhỏ mềm mại mẫn cảm bị chà đạp liên tiếp co rút, nhưng như cũ không ngăn được khoái cảm chìm ngập.

"Ha a. . . . . . .Chết tiệt, đừng. . . . . . Đừng dùng sức như vậy. . . . . ." Cảm thấy hai chân bị tách càng ngày càng rộng ra, va đập phía sau càng thêm hung mãnh hùng hồn, những điểm mẫn cảm yếu ớt nhất trong thân thể từng chút bị hung hăng đè ép ma sát, Giản Vô Tranh nhịn không được lên tiếng cầu xin tha thứ, hai chân như nhũn ra.

Thình lình, Vương Tử Khiêm không hề báo trước lui ra ngoài, không đợi Giản Vô Tranh kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, lại xoay người sang, sau đó nâng Giản Vô Tranh lên, để hai chân cậu gác trên cánh tay mình, liền ở tư thế đối mặt hung hăng thúc vào.

"A a a. . . . . . Không, a!" Tư thế như vậy thật khó chịu, phía sau lưng chống trên gạch sứ cứng rắn, theo động tác xỏ xuyên mãnh liệt của Vương Tử Khiêm không ngừng ma sát vách tường, nhưng khoái cảm lại càng thêm mãnh liệt, Giản Vô Tranh chịu không được khẽ kêu lên, nước mắt thoáng cái liền chảy đầy mặt.

Nhận thấy Vô Tranh khó chịu, Vương Tử Khiêm dừng lại suy nghĩ một chút, liền giữ nguyên tư thế thân thể hai người dính liền, ôm Vô Tranh hướng đến phòng ngủ.

Phân thân thô to trong lúc đi lại không ngừng ma sát đè ép bên trong huyệt nhỏ, loại kích thích khác thường này khiến Giản Vô Tranh càng thêm khó chịu, chỉ có thể gắt gao ôm lấy Vương Tử Khiêm, sợ hãi thấp giọng rên rĩ: "A. . . . . . .Đừng, đừng như vậy. . . . . . . Ưm. . . . . .Thả tôi xuống. . . . . ."

Hôn lên mắt Giản Vô Tranh trấn an, Vương Tử Khiêm ôm người thả trên giường phòng ngủ, không đợi Vô Tranh điều chỉnh xong hô hấp, liền tiếp tục hung hăng thúc vào, từng chút từng chút hung mãnh đánh thẳng vào chỗ sâu tận cùng, khiến cho hang nhỏ ẩm ướt nóng mềm kia không ngừng co rút mấp máy.

"A a. . . . . . .Ưm. . . . . . Thật sâu. . . . . . Nhẹ, nhẹ chút. . . . . . Đau, a!" Hai chân Vô Tranh không tự giác gắt gao quấn trên lưng Khiêm Tử, đem mặt vùi vào trong ngực đối phương, không ngừng rên rỉ khóc gọi, tất cả cảm giác toàn thân cao thấp đều tụ xuống chỗ mẫn cảm mềm mại dưới thân kia, cảm giác cùng Vương Tử Khiêm chặt chẽ gắn liền khiến cậu vừa hạnh phúc vừa thỏa mãn, khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, ngón chân thoải mái đến co quắp.

Thanh âm rên rỉ thở dốc bên trong dần dần tăng cao.

Ngoài cửa, vẫn khép chặt lỗ tai, dùng cái đuôi thô lớn che khuất đôi mắt Tiểu Hắc bất đắc dĩ ngoao một tiếng, sau đó vội vàng lẻn đến cửa phòng ngủ, vươn cái đầu Ngao lên, cắn nắm cửa, dùng sức đem cửa kéo về sau.

"Rầm!" Một tiếng, cửa phòng ngủ rốt cuộc cũng khép lại.

"Hửm? . . . . . . Tiểu Hắc. . . . . . Khiêm Tử, dừng, dừng lại. . . . . . Tiểu Hắc đều thấy cả rồi. . . . . . Ưm, ưm a. . . . . . .Đừng, đừng. . . . . . . a a a ~~~~"

Thanh âm bên trong trở nên thật nhỏ, Tiểu Hắc vẫn như trước khép chặt hai tai, sợ lại nghe được mảy may thanh âm nào đó. Sau đó chậm rãi chạy đến phòng khách, vẫy đầu đen hai cái, đi tới trước TV, vươn móng vuốt đem tiếng động trên TV tăng lớn, lúc này mới lủi về sofa, nhắm mắt lại, tiến vào mộng đẹp.

Nhận xét

  1. Muộn tao nghĩa là gì vậy Tiêu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta đã có chú thích ở chương 25 quyển 1 rồi http://banhtieu137.blogspot.com/2013/04/manh-quy-he-liet-long-hon-chuong-25.html
      Muộn Tao được nhìn thấy sớm nhất ở khu Hương Cảng và Đài Loan. Hiện nay từng bước trở thành từ ngữ lưu hành trong giới trẻ. Muộn Tao bình thường là chỉ người bề ngoài lãnh tĩnh, trầm mặc mà thực tế có nhiều tư tưởng và cá tính. Loại người này không dễ dàng biểu lộ biến hóa tình cảm hỉ nộ ái ố của bản thân ra ngoài, nhưng trong trường hợp hoặc hoàn cảnh đặc biệt, thường biểu hiện ngoài dự đoán của mọi người. Loại biểu hiện này có một nhân tố biểu thị nhất định, nhưng trên mức độ nhất định cũng phản ánh hoạt động nội tâm chân thật của cá nhân đó.

      Xóa
  2. Nàng edit hay lắm nha. Yêu nàng chết đi được. Còn 1 quyển nữa là hoàn thành chi nhất rồi, nàng có định edit chi nhị không?
    P/s: Đọc phiên ngoại này ta mới biết có thứ gọi là băng vệ sinh nam giới. *chết vì cười*

    Trả lờiXóa
  3. Cực kì thích Tiểu Hắc nha, tự nhiên muốn nuôi 1 con chó Ngao quá à.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,