Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2013

[Mãnh Quỷ Chi Nhất - Long Hồn] Tạng Yêu Thiên Lăng - Chương 24

Chương 24 - Khiêm khiêm quân tử dữ thế vô tranh Lặng yên không một tiếng động đi theo sau đám Lạc Địa Thần, Giản Vô Tranh càng đi càng cảm thấy có một loại rét lạnh quen thuộc từ gang bàn chân dần dần vấn vít hướng lên, không nhịn được bắt đầu nhớ lại rốt cuộc đã từng lĩnh hội loại cảm giác rét thấu xương này ở đâu, bất đắc dĩ suy tư hồi lâu trong đầu cũng chưa cho ra được kết luận, không thể làm gì khác hơn là quay đầu nghi hoặc nhìn Vương Tử Khiêm. Nhận thấy được ánh mắt của người yêu, Vương Tử Khiêm chỉ nhàn nhạt lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không rõ ràng, sau đó đưa tay ra dấu đừng lên tiếng, kéo Giản Vô Tranh tiếp tục đi theo đám Lạc Địa Thần diện mục cổ quái kia. Mặc dù không phải lần đầu tiên lén lút đi theo sau một đám quái vật không phải con người, nhưng trong lòng Giản Vô Tranh vẫn có một loại cảm giác khó chịu kỳ lạ, trong tiềm thức luôn không ngừng ảo tưởng cảnh đám quái vật này đột ngột quay đầu giương nanh múa vuốt, không ngừng tưởng tượng sau khi bị phát hiện hai người

[Q2] Kinh Thiên Kỳ Án - Chương 9.1

Chương 9 - Nội gián chân chính? (1) Hàn Phong trở lại phòng điều tra hình sự, Lãnh Kính Hàn đang gấp đến xoay quanh, nhìn thấy Hàn Phong trở về, khí cũng chưa kịp hít vào, quát: "Tối qua, đã chạy đi đâu?" Hàn Phong duỗi thắt lưng lười biếng, nói: "Vụ án không phải đã kết thúc một phần rồi sao, trở về đi ngủ." Lãnh Kính Hàn nói: "Như thế nào mà bảo kết thúc một phần. Cậu biết không, sau khi cậu chạy đi, chúng tôi lại cùng đám tàn dư vũ trang xảy ra đấu súng, liên tục mãi đến rạng sáng 3h, tôi còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì đấy." Hàn Phong chỉ vào con mắt che kín tơ máu của Lãnh Kính Hàn nói: "Nhìn mắt anh là biết, một đêm không ngủ à, hôm nay còn có thể ra ngoài sao? Những người khác đâu?" Lãnh Kính Hàn nói: "Một đêm kịch chiến, sau cuộc chiến còn có công việc bề bộn phải xử lý, trên đường chiến đấu, lại có hai đội viên đột nhiên mất tích lạ lùng, cậu bảo tôi làm thế nào ngủ được. Ngay cả Trương Nghệ cũng trở về hỗ trợ, tất cả mọi n

[PN] Hóa Vụ - Dạo bước dưới hoàng hôn (8)

Phiên ngoại - Dạo bước dưới hoàng hôn (8) Rời khỏi ổ chăn ấm áp, nghiêng đầu nhìn lại thân hình đang ngủ say nằm hơi nghiêng trên giường, đây là hạnh phúc lớn nhất của người bình thường. Liễu Hạ Khê hạnh phúc. Hạnh phúc tận đáy lòng, không phải chỉ nơi cửa miệng. Đôi môi tình nhân hé mở cực kỳ giống cánh hoa đào tháng ba. Len lén hôn xuống. Đang lúc thốt nhiên, có chút phiền muộn. . . . . . Buổi sớm ngọt ngào như thế lại chỉ có thể chia tay cậu trong giấc ngủ say. Nhẹ khảy mái tóc có chút ẩm ướt trên trán Thanh Hà. Kỳ thật cậu để tóc dài hẳn càng đẹp mắt hơn. . . . . . . .Cậu cố chấp chung quy luôn muốn cắt thành đầu đinh. . . . . . . Không hiểu nổi, cậu còn trẻ như thế lại không thích trau chuốt bề ngoài. Phải biết rằng, đàn ông có tuấn tú đẹp trai mấy cắt đầu đinh cũng lộ rõ phần đầu có chút không hoàn mỹ. Kiểu tóc tồn tại để bù đắp hình đầu cùng tôn lên khuôn mặt. "Thằng nhóc không biết thưởng thức cái đẹp." Khẽ thì thầm một tiếng. Rốt cuộc cũng bừng tỉnh. Trâu

[Mãnh Quỷ Chi Nhất - Long Hồn] Tạng Yêu Thiên Lăng - Chương 23

Chương 23 - Lạc địa thần Kéo Lăng Mộ Dương vừa chạy vừa tránh né đám người Liêu Hiểu Thịnh truy tung trong mộ đạo, Giản Vô Tranh nghĩ tiếp tục như vậy, chính mình sau này trở về trường thi thể dục nhất định có thể thi đậu với điểm số cao nhất. Cảm giác nặng nề nơi ngực càng ngày càng mãnh liệt, hai người đều chạy đến mặt đỏ tía tai, nhưng một khi dừng lại, là có thể nghe được tiếng vuốt nhọn của hai mộ thú nọ chấm đất, khiến hai người bọn họ không thể không tiếp tục cuống quít chạy trốn trong mộ đạo. "Lăng Mộ, chúng ta tách ra chạy thôi." Nhìn ánh sáng cam của đèn pin mắt sói trong lúc chạy trốn lúc ẩn lúc hiện, Giản Vô Tranh thở hồng hộc nói, dưới chân không có chút ý định ngơi nghỉ. "Tách ra. . . . . .chạy?" Thể lực còn không bằng loại sinh viên đại học bình thường như Giản Vô Tranh, Lăng Mộ Dương sau khi trải qua thời gian dài khổ sở chạy, trước mắt tránh không được từng đợt biến thành màu đen, ngay cả một câu nói cũng không trọn vẹn. "Đúng vậy."

[PN] Hóa Vụ - Dạo bước dưới hoàng hôn (7)

Phiên ngoại - Dạo bước dưới hoàng hôn (7) "Trong lòng con đã có người hoài nghi rồi sao?" Má Liễu từ trong túi xách lấy ra điếu thuốc lá, cũng không để ý con trai cau mày "tách" một tiếng đốt thuốc. Khói thuốc nhẹ nhàng nổi lên, nhịn thật khổ cực. Nhà Liễu Hạ Khê cũng không có gạt tàn, chỉ có thể nhìn mẹ gạt tàn thuốc vào trong chén trà. Vị mẫu thân đại nhân này của anh để bảo trì hình tượng trước mặt người khác, thậm chí trước mặt cha cũng làm dáng điềm nhiên, sống thật mệt. . . . . . . Hút thuốc cũng chỉ có thể trước mặt con trai ruột. . . . . . . "Người hoài nghi. . . . . . "Anh trầm ngâm không nói gì nữa, mùi thơm từ phòng bếp bay tới hấp dẫn lực chú ý của anh. "Là mùi của mì." Anh nói, bụng vì vậy mà ồn ào đòi nổi dậy. Trùng hợp Trâu Thanh Hà từ phòng bếp nhô đầu ra: "Anh Liễu, tới đây một chút." "Ừa." Anh lên tiếng, đứng dậy. "Mẹ, mẹ cũng hút ít thuốc thôi, đối với thân thể không tốt." "Ai cần co

[Mãnh Quỷ Chi Nhất - Long Hồn] Tạng Yêu Thiên Lăng - Chương 22

Chương 22 - Chia nhau hành động Giữa mộ đạo âm u quỷ dị, một người phụ nữ khoác áo choàng dày vội vã chạy qua, nón trùm rộng thùng thình che giấu ánh mắt của cô ta, khiến phần lớn khuôn mặt xinh đẹp của cô đều giấu trong bóng khuất, đôi môi hồng duy nhất lộ ra cũng mím chặt, phảng phất như gặp chuyện gì đó cực kỳ khó xử. Đi theo phía sau cô, là hai nữ nhân thân hình dị thường vặn vẹo, một diện mạo bình thường, mặc váy áo lỗi thời, người kia thì tóc dài đen nhánh quét dưới sàn, chỉ có bộ áo đỏ cổ quái che đậy thân thể. Phía sau thanh âm cự thạch rơi xuống ầm vang không ngừng, cô gái kia lại hoàn toàn không có bất cứ động thái gì, vẫn mãi miết mang theo hai nữ nhân phía sau không ngừng chạy về phía trước, tựa hồ cũng không lo lắng phía trước sẽ lại xuất hiện cơ quan gì chí mạng. Mà cự thạch tạo ra tiếng vang rung trời chuyển đất kia, lại như vật sống vậy, vô luận nữ tử hướng mộ đạo kia chạy đi thế nào, nó đều gắt gao đuổi theo sau, không để con mồi có một tia cơ hội thở dốc. Tron

[Q2] Kinh Thiên Kỳ Án - Chương 8.2

Chương 8 - Lợi dụng lúc người lâm nguy (2) Không có ai trả lời, Long Giai lại nói: "Nếu anh không ra, tôi liền dùng súng này bắn đứt tay anh, cho anh té xuống như tên sát thủ vừa rồi." "Hả --" Tiếng nghi vấn kéo vừa dài vừa lớn, chỉ thấy trên tay vịn ban công vươn ra một bàn tay, nắm chặt tay vịn, tiếp theo, một cái đầu to mang theo nụ cười khó xử, lộ ra khuôn mặt. Hàn Phong nhảy vào ban công, vỗ vỗ tay nói: "Ôi chao, sao lại bị cô phát hiện được." Long Giai lạnh như băng đáp: "Nhìn lén người khác thay quần áo, trừ anh ra, không ai làm chuyện nhàm chán như vậy nữa đâu." Hàn Phong đáp: "Mặc kệ nói thế nào, tôi lại cứu cô một mạng, cô muốn báo ân cũng không cần bày ra vẻ mặt này chứ?" Long Giai cắn môi dưới, giơ cao súng ngắn, suy nghĩ một chút, mới đổi ngược tay cầm, hung hăng gõ trên đầu Hàn Phong một cái, nói: "Không phải vì anh, tôi cũng không cần ăn nhiều khổ như vậy, ngay cả nhiệm vụ đêm nay cũng không cách nào tham g