Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2013

[MĐMCCKD] Đêm thứ 20

Đêm thứ 20 - Căn nhà tai họa Mặc dù hiện giờ phần lớn mọi người sinh sống trong thành thị trong những căn nhà xi măng cốt thép dày nặng kia, nhưng rất nhiều người ở nông thôn, có dư tiền vẫn thích tự mình xây cất nhà, tiêu tốn mấy vạn đồng, kéo tới gạch ngói, nhìn nhà mình thoáng cái từ đất bằng dựng lên, loại tâm tình này phỏng chừng không thua gì nhìn thấy con mình chậm rãi lớn lên vậy. Người dân trong nước coi trọng nhà cửa, cái gọi là ăn mặc ở đi lại, mà "ở" chỉ sau no ấm, mức độ chú trọng có thể tưởng được. Từ khi tỉnh lại ở nhà Kỷ Nhan phát hiện mặt trời đã quá ba sào, vừa định vội vã đi làm, nhìn đồng hồ, phát hiện hôm nay hóa ra là cuối tuần, cũng khó trách trong lúc bận rộn chẳng biết thời gian dài ngắn, tôi ngay cả ngày nào trong tuần cũng quên mất. Nhìn ngày một chút, không ngờ là ngày 6 tháng 12 rồi, lúc này mới nhớ tới lời mẹ nhắc -- một họ hàng ở quê xây nhà mới, mời chúng tôi đến ăn, tôi vốn không muốn đi, bởi vì thật sự quá xa, đi về cũng gần nửa ngày, như

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 15

Chương 15 Thứ rõ ràng lại quỷ dị như vậy làm sao Đao Phong không nhìn thấy chứ? Trừ phi vật kia y căn bản không nhìn thấy, nói cách khác, chủ nhân của bộ tóc này là oan hồn chỉ có tôi mới có thể nhìn thấy được. Quỷ. Trong lòng tôi liền giật mình, mồ hôi lạnh theo trán chảy xuống, nhìn kỹ lại, một cánh tay trắng trẻo mảnh khảnh tái nhợt đang chậm rãi từ phía sau mái tóc đen như thác nước kia vươn ra, mục tiêu đương nhiên là Đao Phong. Mà Đao Phong hiện tại cơ bản đã không cần tay tôi nâng nữa, bằng bản lãnh của y hai tay dùng chút lực là có thể leo lên. "Đao Phong!" Dưới tình thế cấp bách, tôi không còn cách nào độ hóa con quỷ kia ngay lập tức, chỉ có thể đứng phắt người dậy, bất chấp tất cả lấy tay ôm lấy hai chân Đao Phong, ngăn cản y tiếp tục động tác phía dưới. "Sao vậy?" Chân bị ngăn lại, Đao Phong nghi hoặc cúi đầu nhìn về phía tôi, hoàn toàn không ý thức được có một con quỷ đang ghé sát bên cạnh y. "Mau xuống đây, phía trên nguy hiểm."

[VĐ7LMC] Phiên ngoại - Mùa Đông Ấm Áp (4 - 5)

(4) "Ừm. . . . . . .Là thế sao?" Benjamin Rupert nhìn Alex, đối với lời cộng sự mới vừa nói có chút lạ lùng, "Cậu là nói, cậu nghĩ Luke Bryan có khả năng đã cảm thấy quan hệ của Kennedy Khilaiwi và Susan Tanner?" "Ừ." Cảnh thám tóc đen gật đầu, "Ngày hôm qua khi chúng ta đến gặp Susan, cô ấy từng nói một người bạn của Kennedy luôn dùng ánh mắt rất hung dữ trừng cô ta, 'vóc người rất cao, tóc đen', còn có hình xăm. Thái độ của 'Thiên Hành Giả' với Susan đã chứng minh gã có lẽ thật sự nhìn thấu chút gì đó. Nhìn bức họa kia. . . . . . .Người ngoài như chúng ta cũng có thể hiểu được." Benjamin dùng nĩa sắt ghim một miếng thịt hun khói trong đĩa của mình, nhét vào miệng, một bên nhấm nuốt một bên nhìn quán cafe "Red Sea" bên ngoài cửa sổ. Họ nán lại trong quán ăn, đợi đến thời gian làm việc vào tìm "Thiên Hành Giả" nói chuyện lại một chút. Hơn nữa Benjamin đối với thịt hun khói trong quán này rất có hảo cảm, c

[MĐMCCKD] Đêm thứ 19

Đêm Thứ 19 - Nợ Đầu đông ở thành phố này vẫn rất đẹp, mặc dù có chút lạnh, nhưng hai người có thể uống chút rượu nóng ăn chút thức nhắm cũng không tệ lắm. Qua một hồi, trên đầu Kỷ Nhan cũng có thể thấy một ít hơi trắng bốc lên, tôi phỏng chừng mình cũng vậy, cởi áo ngoài ra lại tiếp tục uống. Kỷ Nhan bưng ly rượu, bỗng dưng lại thả xuống. "Chúng ta hình như đã lâu không tụ họp cùng một chỗ uống rượu chuyện trò giống vậy rồi." "Đúng thế, tớ vẫn rất hoài niệm những câu chuyện cậu kể lúc hè đấy." Tôi nâng ly uống cạn, cảm giác cay xè từ miệng đến yết hầu rồi chảy thẳng xuống dạ dày, sau đó nhanh chóng hòa tan trong máu chảy về cái góc xó xỉnh trong cơ thể. "Vốn muốn ra ngoài du ngoạn một chuyến, nhưng xảy ra chuyện quặng mỏ cũng không còn tâm tình nữa, không thể làm gì khác hơn là trở về, song dọc đường vẫn nghe được rất nhiều câu chuyện." Kỷ Nhan lại rót một ly rượu. "Ồ? Tớ sợ cậu tâm tình không tốt, cho nên không hỏi cậu, đó rốt cuộc là câu