Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2014

Khủng Bố Cố Sự CHN - Thôn F (7)

Mặt nạ bù nhìn (b)  Không đợi Trì Mộ kịp phản ứng, Hạ Duy An lại cảm thán một tiếng, kéo tay Trì Mộ lại, dịu dàng an ủi nói: "Sư ca, đừng lo, anh có thể ra được, đừng lo, hôm nay . . . . . . . ." Nói rồi, cậu nhìn phong cảnh chung quanh một chút, thở dài một tiếng: "Bây giờ đã gần năm giờ rồi, em thấy hôm nay chúng ta đều không ra khỏi đây được, thế này đi, hay là chúng ta tối nay nghỉ ngơi tại đây nhé." Đại não Trì Mộ có chút chập mạch, Hạ Duy An này, dường như chẳng mảy may kinh ngạc và khổ sở, hơn nữa. . . . . . . Trì Mộ hơi khó xử nhìn bốn phía một chút, tuy nói chung quanh đều là núi trơ trụi, nhưng ai có chút thường thức đều biết, trong núi này buổi tối nếu có dã thú -- Hai người họ còn có thể sống sót sao? Hạ Duy An tựa hồ biết suy nghĩ trong lòng Trì Mộ, mỉm cười, hai tay phủ lấy bàn tay có chút lạnh lẽo của Trì Mộ: "Không cần sợ, nơi này là đường chính, sói gì đó đã sớm không dám bén mảng, vì chúng cũng biết, sự đáng sợ của con người." &qu

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 55

Chương 55 "Mẹ kiếp!" Nghe tiếng vang không ngừng văng vẳng trong tai, tôi giả vờ sợ hãi biến sắc nhìn về phía chú: "Chú ơi chú làm cái gì vậy, chú đã làm gì em gái của Vân Nam vương người ta?!" "Đếch!" Chú khinh bỉ liếc mắt nhìn tôi, cau mày nói: "Âm thanh này không bình thường, có thể là cơ quan." Tôi gật đầu, đề cao cảnh giác quan sát động tĩnh chung quanh, phát hiện âm vọng nọ từ chậm trở nên nhanh, hơn nữa thanh âm càng ngày càng cao, đến cuối cùng rốt cuộc có chín phần tương tự giọng của chú, không biết đến tột cùng là thứ gì vọng lại. Nếu nó bắt chước giọng của chú thừa dịp quấy nhiễu chúng tôi, chúng tôi rất có thể sẽ đưa ra phán đoán sai lầm, mà gây ra chuyện hỏng bét. Tôi liếc mắt nhìn chú, thấy sắc mặt ông đại biến, tựa hồ đã lo lắng đến điểm ấy. "Mới đầu tôi tưởng là cơ quan tương tự vách tường vọng âm bắt chước, bây giờ xem ra cũng không phải thế." Chú trầm ngâm một lát nói: "Nơi này không nên ở lâu, chúng t

[MĐMCCKD] - Đêm Thứ 60

Đêm Thứ 60 - Cắt Cổ Kỷ Nhan đã hoàn toàn bình phục, song Lê Chính còn cần ở lại bệnh viện thêm chút thời gian, có thể là vì cơ thể thu nhỏ thành trẻ em, năng lực khôi phục cũng kém không ít. Lúc Kỷ Nhan rời đi Lê Chính ngay cả mí mắt cũng không hề nâng, như trước đọc sách. Sau khi xuất viện Kỷ Nhan ở nhà tĩnh dưỡng, đáng tiếc mấy ngày này Lý Đa cũng ở đó, e rằng muốn yên tĩnh cũng không có khả năng lắm. Vài ngày sau đi tới nhà Kỷ Nhan, lại nhìn thấy một vị cảnh sát trẻ tuổi mặc đồng phục, đại khái hai bảy hai tám, cao mà hơi gầy, gương mặt cơ hồ lõm xuống có chút tái nhợt của người bệnh, nhưng cũng có một sự dẻo dai bất khuất cùng vẻ mặt lãnh khốc nghiêm túc như máy móc. Đồng phục mặc trên người anh ta thùng thình, có chút buồn cười. Lúc bắt tay với anh ta cảm giác rất có lực, nhất là ngón trỏ. "Tôi là Tang Nhất Dương của đội hình cảnh. Kỳ thật chúng ta không biết nhau, nhưng một bạn học trường cảnh sát của tôi hẳn là bạn cũ của Kỷ tiên sinh." Giọng của Tang Nhất Dương

Khủng Bố Cố Sự CHN - Thôn F (6)

Mặt nạ bù nhìn (a) "Tới cửa thôn F rồi! Nhóc con cậu có thể xuống xe rồi!" Khi lại tỉnh dậy trên chiếc xe nát kia, Trì Mộ cảm thấy mình đã bình tĩnh hơn nhiều, anh ừ một tiếng, tự xếp ba lô xuống xe, ngẩng đầu liếc mắt nhìn ánh mặt trời sáng rực, trong lòng hung hăng mắng câu mẹ kiếp. Anh thật sự quá sơ suất, Thác Bạt Quy trước kia đã giới thiệu nói vợ mình đã qua đời, bà cụ cả người đều là mùi dưa muối kia vừa nhìn đã biết không phải người sống, mình còn vui tươi hớn hở chào hỏi, không chờ chết thì là gì đây. Bấm ngón tay tính toán, bản thân hẳn đã chết bốn lần rồi, mặc dù đối với tử vong đã không còn e ngại, nhưng nỗi thống khổ hít thở không thông trước khi chết kia anh không bao giờ muốn nếm thử lần nữa, Trì Mộ lấy điện thoại di động ra, đúng như dự đoán, điện thoại không có tín hiệu, danh bạ xóa sạch, trong thư mục đính kèm chỉ có ảnh chụp của anh và Hạ Duy An, mặt sau còn có cảnh quỷ trong chum tương, ngoài ra, những thứ khác trong album của mình đều không thấy đâu

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 54

Chương 54 Rốt cuộc là ai, có thể tránh thoát truy tung của Quỷ Nhãn, cùng chúng tôi ẩn núp trong tòa thành Hoàng Kim này, hơn nữa không bị ảnh hưởng của thành phố quỷ, an nhiên sống đến tận bây giờ? Có thể đạt đến loại trình độ này, chứng tỏ thực lực của đối phương tương đương, tuyệt đối không phải nhân vật dễ đối phó, hơn nữa theo một tia cảm ứng mỏng manh vừa rồi của tôi đến xem, họ đại khái có năm sáu người. Đao Phong thấy tôi đột nhiên sững sốt bất động, lập tức mở miệng hỏi: "Làm sao vậy." Tôi lắc đầu tỏ vẻ không có gì, sau đó nhìn cậu ấy nói: "Nơi này còn có những người khác. . . . . . . Tôi là chỉ người sống, không biết họ vào bằng cách nào, nhưng mục đích hẳn là giống chúng ta." Chú nghe vậy lấy tay sờ cằm, sau khi suy nghĩ nói: "Không cần phải quan tâm đến họ, chiếu theo kế hoạch ban đầu mà làm, ở bên ngoài cũng không tiện động thủ, đi vào trước rồi nói, họ nếu trốn đi không lộ diện, vậy chứng tỏ họ tạm thời không định kiếm chuyện." Tô