Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2015

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 65

Chương 65 "Mọi, mọi người sao lại ở đây . . . . ." Tôi lúng túng vừa nói vừa vò đầu, suýt nữa cắn rơi mất lưỡi mình, nhìn ba người một biểu cảm "Chúng tôi đều nghe được rồi", tôi liền hối hận sự lỗ mãng vừa rồi. Lần này hay rồi, tình yêu vốn nên che giấu, triệt để biến thành bí mật mọi người đều biết. Da mặt tôi dày thì không cảm thấy sao, chỉ sợ Đao Phong sẽ chịu không nổi. Chị Tuyền thấy tròng mắt tôi đảo qua đảo lại ba người họ, cười duyên một tiếng nói: "Ai du này, bạn Sở Tiểu Dương, bạn còn biết xấu hổ nữa không? Vừa nãy một tiếng kia thực sự là rống đến kinh thiên động địa đó." Chú hút thuốc híp mắt quan sát tôi, cũng cười không ngừng: "Bọn ta vốn đều đã đi ra khá xa rồi, nghe được câu "Tỏ tình" kia của cậu lại vội vàng lao về, rồi đứng đây chờ xem kịch vui đấy." Nghe xong lý do của chú, tôi rốt cuộc hiểu được, ba người này hóa ra cố tình chặn ở đây chờ tôi và Đao Phong mất mặt đi ra. Quá xấu con mẹ nó xa. Tôi không

[MĐMCCKD] Đêm Thứ 70

Đêm Thứ 70 - Lỗ Kim Châm Mỗi người đều từng bị ép buộc làm chuyện mình không muốn làm. Hoặc vì công việc, hoặc vì tình cảm. Cho nên tôi rất hâm mộ Kỷ Nhan, cậu ấy luôn có thể không buồn không lo làm chuyện mình thích, mặc dù có thời điểm tràn đầy nguy hiểm và thách thức, nhưng đó chắc chắn càng khiến cuộc sống cậu ấy thêm nhiều màu sắc. Tôi thì khác, có công việc liền có nghĩa là áp lực, đơn vị ấy cũng sẽ không dùng tiền mua một hai đại gia về nuôi, hôm nay vận khí không tốt, sếp cắt cử một đối tượng phỏng vấn tôi cực kỳ không thích. Kỳ thực loại chuyện này tôi đã trải qua thời đại học. Song khi đó chẳng qua là chơi trò báo chí trong trường. Đối tượng phỏng vấn đầu tiên của tôi là một anh chàng bốn mắt quán quân cuộc thi trong tỉnh. Khi tôi cười hì hì chuẩn bị phỏng vấn cảm nghĩ của hắn khi được khen thưởng, anh bạn học này bỗng nhiên chua ngoa lớn tiếng chất vấn tôi. "Ký giả nữ của tòa soạn các anh chết sạch rồi sao?" Đương nhiên, lần phỏng vấn đó khiến tôi rất khô

Khủng bố cố sự CHN - Du Thuyền G&H (7)

Phiên ngoại này là nhân thú, có chút tình tiết biến thái nữa, chế nào định lực chưa đủ hoặc phụ nữ đang mang thai và cho con bú thỉnh bỏ qua đi tiếp sang chương kế cũng được =..= Phiên ngoại - Quốc Khánh Đến Muộn Du thuyền phát ra tiếng kêu nặng nề, đây là ngày thứ tư lên thuyền. Hôm nay thời tiết cũng không tốt lắm, xa xa có thể trông thấy tầng mây vừa đen vừa dày, kèm theo tia chớp sáng ngời cùng vài tiếng sấm lác đác, vang dội phía chân trời. Tuy rằng du thuyền tải trọng trên trăm triệu, nhưng dưới loại thời tiết tồi tệ này cũng chỉ có thể theo mặt biển không ngừng bập bềnh, vốn dĩ kế hoạch hôm nay là mở một buổi tiệc cà chua, không còn cách nào chỉ có thể đổi thành diễn vở hí kịch nổi tiếng ——《 Hồ điệp phu nhân 》. Hí kịch truyền vào Trung Hoa kỳ thực rất muộn, thật ra nếu nói ngay từ đầu, trong những buổi đầu sơ khai hình thành hí kịch Hy Lạp tương đương với "Cát kịch" của mọi người già trẻ bây giờ, nhưng phần lớn người trong nước chủ yếu đều theo chủ nghĩa ngoại

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 64

Chương 64 Giữa mộ dạo tối tăm lạnh lẽo, tiếng bước chân nặng nề kia càng ngày càng gần, từng chút từng chút một tựa như giẫm lên tiếng lòng, mắt thấy sẽ đến tới trước mặt chúng tôi. Tay tôi sờ lên quân đao bên hông, thở sâu thấp giọng nói: "Loại nơi chốn này không thể nào có thứ gì lợi hại, phỏng chừng chỉ là tiểu nhân vật." Sở Vấn Thiên liếc mắt nhìn tôi, cười nói: "Cùng ta đi sẽ không đụng phải thứ gì lợi hại." Ngụ ý dù có thứ gì trong mộ thì vào mắt ông ta đều là tiểu nhân vật. Nghe được câu này, tôi lập tức đem tay bỏ xuống, giả vờ như ban nãy mình chưa hề nói gì. Lúc này thứ trong mộ dưới ánh đèn mắt sói dần dần lộ ra mặt mũi thực, chúng tôi nín thở tập trung quét mắt nhìn vào cái thứ người không ra người quỷ không ra quỷ kia, khi nhìn ra họ là một nam một nữ, tôi không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, khi thấy sau lưng họ còn đeo một cái hộp gỗ lớn, tôi lại căng thẳng. Một nam một nữ này thân hình khô héo, rất giống thây ma trong Resident Evil, chỉ có điều

[MĐMCCKD] Đêm Thứ 69

Đêm Thứ 69 - Đồ Chơi Cuộc sống khô khan có đôi khi cũng sẽ có chút chuyện rất thú vị, tôi thậm chí sẽ nghĩ, nếu như không gặp Kỷ Nhan, tôi nhất định không khác gì người bình thường, trải qua thời gian sớm chín tối năm như máy móc, đương nhiên, thỉnh thoảng có đôi lúc cũng sẽ gặp phải vài người rất đáng ghét, ví dụ như vừa nãy ở cổng tòa soạn, một người trung niên mặt mũi nghèo túng, nằng nặc muốn tôi mua đồ của hắn. (Tiêu: Sáng chín chiều năm là câu miêu tả giờ làm việc của phần lớn công nhân xí nghiệp, thời gian này cũng là thời gian làm việc chuẩn của Mỹ, sáng 9 giờ có mặt chiều 5 giờ tan ca.) Tóc của hắn rất dài, râu ria lởm chởm, quần áo bẩn gần như ố vàng phân nửa nhét vào lưng quần, nửa còn lại xộc xệch lòi cả ra ngoài, người đàn ông trung niên nói với tôi, ông ta đã thất nghiệp rất lâu rồi, theo ông ta miêu tả, từ khi đọc báo nhìn thấy những bài viết của tôi về những câu chuyện lý thú kia, cảm thấy câu chuyện của ông ta nhất định làm tôi hứng thú, cũng mong được bán cho tô

Khủng Bố Cố Sự CHN - Du Thuyền G&H (6)

Vũ hội hóa trang 4 + 5 + 6 Kiếm ra khỏi võ phát ra tiếng "keng" thanh thúy, khiến rất nhiều quỷ quái rụt cổ tất cả nhìn sang hướng người đàn ông tai mèo, thấy y ngồi không nhúc nhích, tất cả đều hưng phấn cười ha ha, sau đó, tất cả như sương mù, chậm rãi tan đi. "Chúc các ngươi chơi vui vẻ." Người đàn ông tai mèo lạnh lùng cười, "Đúng rồi, kỳ thực trò chơi rất đơn giản, như trò mèo bắt chuột, đừng để họ tìm thấy ngươi là được." Thời điểm y nói câu này rõ ràng mang theo ý châm chọc, trong đôi mắt xinh đẹp là cơn giận dữ, từng câu từng chữ đều là nói với Hoàng Phủ Thần kia, lập tức búng ngón tay, cũng chậm rãi tan biến trong không khí. Chỉ còn sáu người họ, đứng ở đại sảnh. "Trời đất ơi . . . . . . " Chu Ngạn Phi nhỏ giọng líu ríu, khiếp sợ nhìn đại sảnh đã không còn một bóng người, cẩn thận kéo ống tay áo hắn, "Anh. . . . . A . . . . .Ly  . . . . . Em có phải đang nằm mơ không." Bốn phía yên tĩnh đến có chút đáng sợ, Hoàng Phủ