Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2015

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 13

Chương 13 - Con đường tử vong Gần tối, ô tô lái vào trấn Thái Bình, Hàn Ấn và Diệp Hi liền cảm giác được bầu không khí khác thường. Trời vừa sập tối, trên đường cái đã hiếm thấy bóng dáng thôn dân, ngược lại thỉnh thoảng có thể thấy số lượng lớn cảnh sát và cảnh vệ trực trên đường, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy đặc công vũ trang đầy đủ, dường như nơi này vừa trải qua một đợt kiếp nạn, một bầu không khí dị thường khẩn trương đang tràn ngập trấn nhỏ. Hàn Ấn thông qua sở cảnh sát địa phương tìm được trụ sở tổ chuyên án cùng hội hợp với tổ cố vấn, Diệp Hi thì cả đêm trở về thành phố J.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 84

Chương 84 Sưu tầm tất cả tư liệu mất cả ngày, chúng tôi đóng cánh cửa phòng cũ, lên tiếng chào hỏi Lão Hách rồi trở lại phòng lầu hai nghiên cứu. Bốn người chen chúc trong căn phòng kia, bản ghi chép báo cũ và một đống giấy vẽ nguệch ngoạc bày ra hết, trải trên cái giường tôi đã lót mền xong. Chú cầm bút vẽ vẽ gạch gạch lên giấy, thỉnh thoảng hỏi đôi câu, Đao Phong và chị Tuyền ở một bên hoặc gật đầu hoặc đưa ra nghi vấn, tất cả sự chú ý của mọi người đều bị những tài liệu này hấp dẫn, từng chút phân tích suy đoán tung tích nhóm năm người năm đó. Tôi thừa dịp bọn họ không chú ý, cúi đầu tra xét hoa văn trên tay trái. Không ngoài dự liệu của tôi, hoa văn Túng Quý ấn quả nhiên đã bị ảnh hưởng của viên đá, trong mấy phút ngắn ngủi đã từ ngón tay kéo dài đến lòng bàn tay, tay trái tôi bây giờ đã không còn cách nào nhìn ra, văn sức màu đen vặn vẹo xoắn xuýt trong lòng bàn tay, nổi bật và bắt mắt, cực kỳ có khí chất nghệ thuật tam lưu. Nếu tôi đoán không lầm, đây chính là nguyên

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 12

Quyển 3 - Trấn Nhỏ Cuồng Ma Kẻ phẫn nộ sẽ vĩnh viễn không được cứu chuộc, họ chỉ có thể nguyền rủa, gào thét, rít gào trong vực sâu vô tận! ---- Dante Alighieri Chương 12 - Cưỡng chế điều động Quê quán của Dư Mỹ Phân nằm ở vùng núi xa xôi tỉnh H thành phố L, cách thành phố J khoảng hơn 800km. Để tiết kiệm thời gian, trong cục đặc biệt phê chuẩn cho Diệp Hi một chiếc xe jeep việt dã. Hai người chạy xe từ đường cao tốc hơn sáu tiếng tới tỉnh H thành phố L trước, rồi mới từ huyện D sở thuộc thành phố L xuất phát, tới huyện D còn phải lái thêm hơn 50km mới có thể đến được đích là trấn Liễu Thụ. Nhưng hơn 50km này là đường núi gập ghềnh, cơ hồ là cả đường xóc nảy, mãi đến tối mịt mới nhìn thấy bóng dáng trấn nhỏ. Hai người tới tra xét hộ tịch ở sở cảnh sát trấn trước, quả thật có người tên Dư Mỹ Phân này, sau khi rút khỏi hộ tịch vào 1995 thì không quay về nữa. Hai người cùng tính toán, phỏng chừng hộ khẩu và hồ sơ của Dư Mỹ Phân còn gửi ở trung tâm trao đổi nhân tài của thành

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 11

Chương 11 - Điện báo từ địa ngục Nửa đêm, bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức. Hàn Ấn mơ mơ màng màng từ bên gối mò mẫm lấy điện thoại ra đặt bên tai, hàm hồ "alo" một tiếng. Trong điện thoại truyền ra tiếng thở dốc nặng nề, thanh âm thong thả mà nghiêm trọng, thình lình hoàn toàn im bặt, nhưng lập tức truyền ra một tràn tiếng nức nở trầm thấp, đó là tiếng một cô gái đang nhẹ giọng khóc nức nở. . .Hàn Ấn lập tức tỉnh táo lại, từ trên giường ngồi dậy, ổn định hơi thở, dồn dập hỏi: "Alo, alo, cô là ai? Nói chuyện đi, cô là ai?" Tiếng khóc nức nở ngâm nga như cũ từ ống nghe tràn ra, trong đầu Hàn Ấn đột nhiên thoáng hiện ra một hình ảnh: Dưới ánh đèn đường tối mờ, buồng điện thoại trơ trọi nơi góc đường, cô gái cầm điện thoại trong tay, lệ rơi đầy mặt, thân hình gầy gò run lên trong gió rét. . .Hàn Ấn đang định truy hỏi, trong ống nghe rốt cuộc truyền ra giọng nói khàn khàn của cô gái: ". . .Giúp tôi. . . Giúp tôi. . . Giúp tôi. . ."

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 10

Chương 10 - Trong án truy án Bóng tối. Lại thấy bóng tối. Luôn là bóng tối. Vì sao chú vừa đến mẹ lại không tốt với con nữa? Mẹ, con sẽ ngoan ngoãn, thả con ra đi! Mẹ con sợ! Con rất sợ mà! Ba, ba, ba mau trở lại, mau cứu con. . . Phòng ngủ tối tăm, người đàn ông chợt giật bắn lên khỏi giường, tựa như phát điên chạy về phía công tắc đèn trên tường. Một mạch từ phòng ngủ đến nhà vệ sinh, đến phòng khách, đến nhà bếp, cuối cùng đến một căn phòng ngủ khác, mở tất cả đèn có thể trong nhà.

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 9

Chương 9 - Địa ngục trần gian Người mất tích là một cậu bé 8 tuổi, tên là Quách Tân, học lớp 2 tiểu học Đệ Tam ở thành phố này, sáng nay khoảng 7 giờ sau khi rời nhà đến trường thì mất tích. Bé trai là học sinh giỏi, không lui tới tiệm net và phòng trò chơi các loại, cũng chưa từng có lịch sử vì ham chơi mà muộn giờ học. Buổi sáng xong tiết 1, nhà trường vẫn không thấy bóng dáng bé đâu, cho nên liên lạc với phụ huynh, phụ huynh mới biết con mình mất tích, lập tức tìm kiếm xung quanh khu ở và trường học, sau khi không có kết quả thì giữa trưa đến đồn cảnh sát báo án. Bé trai theo cha mẹ từ vùng khác đến thành phố này làm công, một nhà ba người thuê khu hộ lều bắc trạm cuối ô tô đường 2 phố Hồng Kỳ đông, con đường đến trường giống bé gái Lưu Tiểu Hoa ở vụ mất tích đầu tiên.

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 8

Chương 8 - Ác quỷ ngược đãi trẻ em Một đường hốt hoảng, Diệp Hi lái xe đến sở chỉ huy lâm thời án ngược đãi trẻ em -- Phân cục khu Nam Lăng. Tắt máy xe, Diệp Hi mở cửa thì thấy Hàn Ấn vẫn ngơ ngác ngồi không nhúc nhích, biết tâm tình anh còn chưa dịu lại, liền đóng cửa, cùng anh lẳng lặng ngồi trong xe. Một lát sau, Hàn Ấn bình tĩnh lại, thở dài một hơi nói: "Ngại quá, tôi có chút thất thố, đối với chuyên môn của tôi mà nói loại án này cũng gặp không ít, nhưng thực tế vẫn là lần đầu tiên đụng phải, trong lòng có chút khó chấp nhận được!"

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 7

Chương 7 - Dâm loạn thiếu nữ Dựa theo chỉ thị của cục trưởng, cảnh lực khắp nơi cấp tốc triển khai hành động, Diệp Hi trong khi chở Hàn Ấn đến khảo sát thực địa vụ án nhắc tới một ít phương hướng, tiếp theo liền chạy tới nhà của cô bé mất tích sau cùng. Đương nhiên đây là yêu cầu của Hàn Ấn, anh cần biết nhiều về tình huống của cô bé này, bởi vì trong phân tích của anh có khuynh hướng cho rằng vụ mất tích sau cùng này là một vụ án riêng biệt, không liên quan đến 5 vụ án trước hơn. Diệp Hi hỏi Hàn Ấn căn cứ vào đâu để phán đoán. Hàn Ấn giải thích rằng: Thứ nhất, dựa vào tình tiết vụ án hiện nay, trẻ em mất tích trong 5 vụ án trước rất có thể đều là bị dụ bắt trong "Khu trò chơi và phụ cận tiệm net trạm cuối ô tô đường 2 phố Hồng Kỳ Đông, chứng tỏ khu vực kia quen thuộc với hung thủ, với hắn mà nói là khu vực gây án khá thoải mái. Mặt khác cũng thể hiện tiêu chuẩn mục tiêu hắn dụ bắt, chủ yếu tập trung ở bộ phận trẻ em mê internet và trò chơi, có thể hắn và bộ phận trẻ em này k

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 6

Quyển Thứ Hai - Nghi Vấn Ngược Đãi Trẻ Em Chương 6 - Mất tích liên hoàn Hội thảo sáng ngày kế tiếp. Tổ chuyên án đặc biệt thảo luận báo cáo phân tích của Hàn Ấn. Bởi vì định tính cuối cùng tương đương với tính chất vụ án, cho nên tất cả lãnh đạo liên quan bao gồm cục trưởng thị cục đều đến họp. Không ngoài dự liệu, báo cáo vừa đọc được phân nửa, đám người Hồ Trí Quốc, Phó Trường Lâm đã không kềm chế được cắt ngang Hàn Ấn, đưa ra nghi vấn mạnh mẽ với tính chất khách quan của báo cáo. Diệp Hi nén giận đề nghị để Hàn Ấn đọc xong báo cáo trước, mà Hàn Ấn cũng nhẫn nại đưa ra giải thích với từng vấn đề chất vấn, nhưng bởi vì về tình cảm từ chối tiếp nhận, đám người Hồ Trí Quốc tạm thời căn bản không cách nào tỉnh táo lại, bầu không khí hội trường vô cùng sốt ruột.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 83

Chương 83 Sau khi biết ông chủ nhà cùng họ với người Sở Vấn Thiên nhắc tới trong thư, chúng tôi cũng không nóng lòng tìm cách chứng thực, mà an an ổn ổn cơm nước xong, thu dọn đồ đạc quay về phòng ngủ mình. Đao Phong lần này quả nhiên kiên quyết không ở chung phòng với tôi, cậu ấy khoanh hai tay, lưng dựa khung cửa ngăn tôi bên ngoài, mặt không thay đổi nhìn tôi, không nói lời nào, cũng không làm động tác gì dư thừa. Tôi buồn bực suýt phát điên, vỗ ngực cam đoan mình sẽ không quấy rầy cậu ấy nữa, thậm chí lập lời thề độc, nhưng Đao Phong vẫn không chịu thỏa hiệp. Tôi đành phải bất đắc dĩ cút về phòng mình, trơ mắt nhìn Đao Phong đóng cửa lại, trong lòng có thể nói là một trăm móng vuốt cào tim. Buổi tối cửa nhà khách vô cùng náo nhiệt, trên cơ bản cách hơn mười phút lại có một hai người đi ngang qua "không cẩn thận" đụng phải xe chúng tôi, hơn nữa bản thân Cayenne lại vô cùng "Mẫn cảm", một đêm này đèn cảnh báo vang lên không dưới hai mươi lần. Cuối cùng

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 5

Chương 5 - Đặc tả phạm tội Ngựa không ngừng vó trở lại nhà khách, Hàn Ấn tiện tay lưu phân tích tình tiết vụ án vào trong báo cáo. Kỳ thực đêm qua điều tra hiện trường vứt xác, anh đại khái đã có phán đoán với tính chất của hai vụ án, buổi sáng tiến hành nghiên cứu nạn nhân cùng với hình thức hung thủ chọn nạn nhân xong, càng khẳng định —— Án bằm thây "1. 18" năm 1996, án bằm thây "1. 4" năm 2012, không giống cùng một hung thủ gây án. Căn cứ: Trước tiên nói về án "1 .18". Hàn Ấn chia hành vi của hung thủ trong toàn bộ vụ án thành bốn bước: Cưỡng hiếp, giết người, bằm thây, vứt xác. Phân tích cụ thể, vì sao ngòi nổ là cưỡng hiếp? Điểm ấy đối với tổ chuyên án năm đó mà nói, chỉ có thể xem như suy đoán, nhưng Hàn Ấn có thể từ trong phân tích làm chứng cứ đưa ra khẳng định. Đó chính là hung thủ tại sao muốn tiến hành xử trí đặc biệt toàn bộ cơ quan sinh dục của nạn nhân thậm chí vị trí xương chậu. Phân tích của tổ chuyên án năm đó, phần xác có thể bị

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 4

Chương 4 - Báo cáo bằm thây Khám tra xong hiện trường vứt xác trở về nhà khách đã quá nửa đêm, Hàn Ấn lại tiếp tục đọc hồ sơ một lúc, cảm thấy ngủ chưa được bao lâu, liền bị nhạc chuông điện thoại di động đánh thức. Điện thoại là Diệp Hi gọi tới. Nói cô biết Hàn Ấn và Khang Tiểu Bắc đêm qua đã khám tra hiện trường vứt xác rồi, bảo Khang Tiểu Bắc mang theo người của đội kỹ thuật đi trước đến núi Hổ Vương lấy vật chứng. Cùng pháp y trao đổi chút, sắp xếp hội nghị thảo luận pháp chứng buổi chiều lên cùng tiến hành với hội nghị sáng. Tám giờ sáng, phòng họp tổ chuyên án.

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 3

Chương 3 - Phân tích vứt xác Từ trên núi xuống, Hàn Ấn nhắc nhở Khang Tiểu Bắc dùng đèn pin chiếu một lượt phụ cận miếu thờ khu phong cảnh, xem có thể tìm được chút dấu vết gì không, quả nhiên lại phát hiện một vệt bánh xe. Khang Tiểu Bắc cầm đèn pin chiếu sáng, Hàn Ấn dùng điện thoại chụp lại vết bánh xe, sau đó ngẩng đầu nhìn trời, mây trôi về phía nam, phỏng chừng cũng sẽ không mưa nữa, dặn dò Khang Tiểu Bắc sáng mai thông báo đội kỹ thuật đến đúc khuôn, điều tra loại xe tương ứng với bánh xe. Trở về đã là nửa đêm, Khang Tiểu Bắc vẫn mặt mày xán lán, Hàn Ấn cũng bởi vừa có phát hiện mà tinh thần tăng gấp bội, nhưng anh một mực nhìn ngoài cửa sổ im lặng không lên tiếng. Xe lái đến cầu Cổ Giang, Khang Tiểu Bắc rốt cuộc không nhịn nổi, nói: "Anh Ấn, cả đêm nay đã xem xong địa điểm vứt xác, anh có nhận xét gì không, nói một chút cho em biết đi?"

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 2

Chương 2 - Hiện trường vứt xác Hoàng hôn mặt trời lặn. Đường cái xám xịt, liếc mắt nhìn không được tới đầu cuối, trên cột mốc dựng sừng sững bên đường viết "Đường Thanh Điểu", nền trắng chữ đen, trang trọng nghiêm túc, tựa như chỉ dẫn hướng đến địa ngục. Bóng dáng cô gái cô độc, bước chậm trên con đường yên tĩnh, mải mê trong tâm sự của mình, nắng chiều tàn chiếu cột đèn như đuổi theo bóng lưng cô, áo khoác màu đỏ trên người dưới chùm sáng màu vàng kim chiếu rọi, tươi đẹp như màu máu, kiều diễm ướt át. Có lẽ cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Hàn Ấn, cô dí dỏm dừng lại trên mặt đường, vươn hai cánh tay như đang đi lại trên cầu thăng bằng. Thỉnh thoảng cô quay đầu lại vẫy tay với Hàn Ấn, Hàn Ấn không thấy rõ hình dáng cô, chỉ cảm thấy đó sẽ là một khuôn mặt xinh đẹp hơn người.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 82

Chương 82 Đao Phong không ngờ Lâm Hương có thể tỉnh dậy nhanh như vậy, đồng thời tìm đến chính xác nơi này, cậu ấy kinh ngạc nhìn đối phương hồi lâu, sau đó thản nhiên nói: "Chúng tôi chỉ đến tìm đồ, không hề muốn quấy rầy cô." Lâm Hương khoanh tay trước ngực, trên dưới đánh giá Đao Phong một phen, dường như có cái nhìn mới với cậu ấy. "Đã nhiều năm như vậy, tôi lần đầu tiên đụng phải người có thể uống như cậu." Lâm Hương nói: "Ngay cả tên khốn kiếp Cố Hải kia cũng uống không lại tôi, ở vùng này không ai không biết Lâm Hương tôi nổi danh ngàn chén không say, không ngờ hôm nay lại bị thằng nhóc lông tóc chưa đủ này chuốc đến nằm soài." Nghe vậy, Đao Phong cũng không giải thích gì, cậu ấy chỉ lẳng lặng nhìn Lâm Hương, muốn biết bà ta hơn nửa đêm chắn ở chỗ này muốn làm gì. Lâm Hương thấy Đao Phong không nói lời nào, trong con ngươi thoáng qua chút ảm đạm, tiếp theo khóe miệng nhếch một cái, cười nói: "Các cậu đã quen biết Cố Hải, tôi cũng khôn

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 1

Chương 1 - 2012 Năm 2012, học viên cảnh quan nào đó ở phía bắc, phòng bộ môn Tâm lý học phạm tội. Hàn Ấn ngồi trong phòng làm việc yên tĩnh, tay trái khẽ nâng gò má tựa trên tay vịn ghế, tay phải nghịch "con chuột" trên bàn, đôi mắt ẩn sau gọng kính màu đen kiểu cổ điển kia trầm tĩnh mà thâm thúy, đang chuyên chú nhìn màn hình máy tính. Anh đang chuẩn bị cho bài giảng buổi chiều. Từ khi tạm giữ chức cảnh đội địa phương trở lại học viện đã một khoảng thời gian, tạm biệt sự khẩn trương và bận rộn của công việc hình cảnh, cuộc sống lại lần nữa quy luật hẳn lên, khiến Hàn Ấn không khỏi cảm thấy có chút buồn tẻ và vô vị, trên người cũng mọc ra không ít thịt thừa.

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Lời Dẫn

Quyển Thứ Nhất - Bằm thây huyết chứng Tôi chữa trị cho em, nên phải làm tổn thương em; Tôi yêu em, nên phải trừng phạt em. —— Rabindranath Tagore Lời dẫn 1996 Tuyết lớn, thành phố J, ngày 18 tháng 01, năm 1996. Đây là trận tuyết đầu tiên từ khi bắt đầu mùa đông tới nay của thành phố J, chạng vạng một ngày trước đó đến rạng sáng ngày kế, hoa tuyết tung bay khắp trời, phiêu tán khắp phố lớn ngõ nhỏ, cả thành phố bị màu trắng ngần của tuyết bao phủ, tĩnh mịch lại trang nghiêm. Đường sá rộng rãi cũng như một tờ giấy trắng trải phẳng, không chút cáu bẩn và nếp nhăn, thỉnh thoảng có dấu vết của ô tô và người đi đường ngang qua, rất nhanh bị những bông tuyết mới che phủ, không để lại chút vết tích, thật là một ngày tốt lành để "Vứt xác"! Khoảng bốn giờ sáng, tuyết rốt cuộc cũng ngừng, trên đường cái trống trải truyền đến một tràn tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, công nhân vệ sinh bảo vệ môi trường Thẩm Tú Lan, đẩy chiếc xe con vệ sinh bốn bánh, đi quét dọn đoạn đường chị ph

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 81

Chương 81 Bánh bao kia rốt cuộc thế nào, tôi không nói nữa, dù sao tôi cũng cảm thấy chúng tôi đã bị lừa rồi. Buổi tối đến quán bar Lâm Hương, khi vào cửa liếc nhìn bảng hiệu, chữ lòe loẹt phía trên căn bản đọc không hiểu là cái gì. Bên trong quầy rượu trang trí rất bình thường, hoàn toàn không chói mắt như tấm bảng hiệu. Bốn người chúng tôi sau khi vào tìm một góc ngồi xuống, bên trong quầy rượu ánh đèn mờ tối, ngồi trong góc không dễ bị phát hiện. Chị Tuyền để tránh bị Lâm Hương phát hiện, cố ý chải tóc đuôi ngựa, thay quần áo. Khi khách trong quán bar dần đông lên, Lâm Hương rốt cuộc xuất hiện, chị Tuyền lén chỉ cho chúng tôi người phụ nữ ngồi uống rượu trước quầy bar kia chính là Lâm Hương, chú suy nghĩ một chút, quyết định một trong ba người đàn ông chúng tôi sẽ tiếp cận bà ta. Chúng tôi muốn kỳ thực chính là địa chỉ nhà cụ thể, về phần làm thế nào vào trong chú tự nhiên sẽ nghĩ cách. Cho nên, ba chúng tôi chơi một trò chơi nhỏ, người thua phải đi tiếp cận Lâm Hương.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 80

Chương 80 Sáng sớm, mẹ liền theo mấy người hàng xóm xung quanh cùng đi chúc tết, để lại chúng tôi vẻ mặt ảm đạm ngồi trên ghế salon trong phòng khách. Lão Sở say rượu dữ dội, trong mắt đều là tơ máu, ông nhíu mày nhìn Tiểu Hải đứng bên cạnh tôi, thở dài nói: "Khi con vừa trở lại ba thấy quỷ khí trên người con biến mất, còn tưởng rằng con đã giải quyết Túng Quỷ ấn rồi, không ngờ. . . . " Đao Phong họ tuy không nhìn thấy Tiểu Hải, lại có thể trông thấy hoa văn màu đen trên tay tôi, liền biết chuyện không hề đơn giản như vậy. Tôi bất an vặn vẹo ngón tay, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Tiểu Hải, nói: "Trở về thì trở về thôi, như vậy cũng tốt lắm, sau này còn phải ra ngoài, không có quỷ nô bên người ngược lại phiền phức." Chú gõ đầu lọc thuốc vào gạt tàn một cái, hỏi: "Túng Quỷ ấn của cậu biến mất khi nào, quỷ nô này sáng sớm hôm nay mới xuất hiện? Trước đó không hề có bất kỳ dấu hiệu nào sao?" "Tôi cũng không biết." Tôi ấn thái dương nhức đầ

[MĐMCCKD] Đêm Thứ 101

Đêm Thứ 101 - Ong Chúa Mỗi cô gái đều ao ước mình là công chúa, nhưng cũng không phải ông bố nào cũng đều là quốc vương. Đại đa số con người sau khi trưởng thành đều chôn sâu khát vọng đó dưới đáy lòng, thế nhưng cũng có rất ít người sẽ một mực hướng đến mục tiêu này, các cô ấy tin rằng, dù mình là một cô bé lọ lem, cuối cùng cũng có một ngày có thể mang vào chiếc giày thủy tinh gặp được hoàng tử. Tôi quả quyết tin tưởng truyện cổ tích, thế nhưng thành phố này càng ngày càng nhiều lời đồn truyền bá từ các cô gái trẻ, dường như thực sự có tồn tại chuyện lạ một đêm có thể trở thành công chúa. "Biết không, chỉ cần làm theo lời người đàn ông kia, có thể thay đổi bản thân trở nên xinh đẹp cao nhã như thần tượng vậy!" "Thật sao? Không phải gạt người chứ, có lẽ là bọn lừa đảo thôi." "Hi hi, tớ mới đầu cũng không tin, nhưng tớ tò mò thử một chút, thực sự thay đổi, cậu không phát hiện ra sao? A Quân cũng làm rồi, họ đã trở thành đại mỹ nhân rồi." "