Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2015

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 95

Chương 95 Hạng Văn vừa nói xong, chợt nghe một tràn tiếng ván gỗ vỡ vụn vang lên, thanh âm kia có gần có xa chênh lệch không đều, giữa hang động yên tĩnh này càng lộ vẻ đáng sợ, phảng phất như vô số quỷ quái phá xác mà ra, mục tiêu chính là chúng tôi bên dưới. Tôi nghe được tiếng động, vội vàng chiếu đèn pin lên mặt đất, liền thấy từng khối gỗ lớn rơi xuống quanh chúng tôi, rào rào rơi xuống nát vụn. Chú chỉ nhìn thoáng qua, lập tức nói: "Không ổn, đây là quan tài, chúng ta đụng phải xác sống rồi!" Giọng Hạng Văn phát run, lo lắng nói: "Đừng nói nữa mau đi thôi, số lượng mấy thứ kia ít nhất cũng gấp ba chúng ta, chờ chúng xuống tới sẽ không chạy được nữa đâu." Tôi dùng đèn pin chiếu đỉnh đầu, phát hiện khoảng cách thật sự quá xa, một mảnh đen nghịt cái gì cũng không nhìn thấy, tâm trạng nhất thời cũng có chút bối rối, đành phải thầm mắng một tiếng nói: "Chỉ có thể chạy, ở loại địa phương này bị chúng vây công không tốt cho ai cả, phía trên này không b

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 22

Chương 22 - Đầu lâu ngước nhìn Thôn làng buổi sáng sau cơn mưa, không khí vô cùng trong lành, cô giáo Triệu đẩy hai cánh cửa sổ nhà, nhìn về phía tiểu viện nhà mình suy nghĩ thẫn thờ. Mấy ngày nay đắm chìm trong tin dữ con gái bị hại, khiến bà có vẻ tiều tụy không chịu nổi, thân hình vốn gầy yếu cũng càng thêm đơn bạc. Một trận mưa to gột rửa sân nhỏ sạch sẽ, không khí quang đãng dung hợp với mùi bùn đất tỏa khắp bốn phía, đầu cô giáo Triệu mụ mị bất giác cũng thoải mái hơn rất nhiều. Trên mái ngói hiên nhà trong sân nước còn nhỏ giọt, cây cối hoa cỏ cũng đều ẩm ướt, dưới cửa sổ cách đó không xa vài cây hoa mẫu đơn còn chưa nở, không chịu nổi mưa gió tàn phá, ngã rạp trên đất, nụ hoa ngâm mình giữa vũng nước nhợt nhạt. Đây là hoa cô giáo Triệu thích nhất. Bà nhịn không được ra khỏi nhà, thương tiếc nâng hoa dậy, theo ánh nhìn của bà có thứ gì đó nhô ra khỏi mặt đất, phía trên dính đầy nước bùn, bà nhẹ nhàng lau vệt nước bùn, ngay sau đó phát ra một tiếng thét thất thanh sợ hãi, t

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 94

Chương 94 Tình hình trước mắt vạn phần khẩn cấp, tôi nhanh trí không chút suy nghĩ đưa tay ném gậy gỗ ra, vừa vặn chui vào trong mắt nữ quỷ kia, ngọn lửa màu tím thẫm nháy mắt xuyên thấu cơ thể nữ quỷ, từ bên trong bắt đầu từng chút như tằm ăn lên. Nữ quỷ buông Rio ra, kêu thảm chạy về phía sau, cơ thể quằn quại muốn bò ra khỏi ngọn lửa nọ, nhưng vô luận thế nào cũng không chạy thoát được ngọn lửa âm ty đang thiêu đốt trong cơ thể nó. Sau khi nữ quỷ biến mất, những con ác quỷ khác trong dãy tượng đá cũng nhảy tới, chúng cẩn thận đứng ở xa xa quan sát minh hỏa trong tay tôi, có đứa lòng như lửa đốt, trực tiếp giơ vuốt nhọn nhào sang. Tôi thoáng sửng sốt, lập tức vội vàng khoát tay nói với những người khác: "Đi mau, nơi này không an toàn, những tên kia sắp đuổi tới." Đao Phong nghe vậy xoay người đi về phía trước vài bước, phát hiện tôi chưa cùng đi lên, lại dừng hỏi: "Anh thì sao." Tôi cười, trấn an cậu ấy nói: "Các cậu đi trước, tôi đối phó chúng đỡ

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 21

Chương 21 - Há cảo thịt người Sau khi Hàn Ấn và sở trưởng Ngô vừa đi, Lưu Lượng nấu há cảo xong bưng lên, cô giáo Triệu vốn không muốn ăn, nhưng thấy tấm lòng hiếu thảo của con trai, không đành lòng từ chối, quyết định ăn mấy cái. Kết quả mới ăn hai cái, lại ăn ra một cái móng tay, bản năng người mẹ lập tức cảm thấy đó là móng tay con gái mình, vô cùng hoảng sợ nên ngất xỉu, Lưu Lượng vội vàng gọi điện thoại cho sở trưởng Ngô. Đại khái mọi chuyện đã xảy ra như vậy, sở trưởng Ngô để Hàn Ấn ở lại an ủi Lưu Lượng bị khiếp sợ không nhẹ, mình thì lái xe đưa cô giáo Triệu đến trạm y tế trong thôn khám. Sở trưởng đi rồi, Hàn Ấn híp mắt nhìn Lưu Lượng đang hoảng hốt ngồi trên giường, chốc lát, hỏi: "Thịt làm há cảo đến từ đâu?"

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 93

Chương 93 Chân chúng tôi giẫm lên những tảng nham thạch phát sáng này, giơ đèn pin mắt sói chậm rãi đi về phía trước. Tiểu hắc miêu từ trước khi xuống đã chui vào áo Đao Phong, bây giờ dẫn đầu bước từng bước phía trước. Tôi gọi Tiểu Hải ra đi theo sau nó, những người khác cũng đều chuẩn bị sẵn tư thế, dưới loại tình huống này nếu có thứ gì đột ngột nhảy ra, lập tức sẽ bị hỏa lực của quần chúng đánh gục. Rio nói họ đã tới đây hai ngày trước, không có gì nguy hiểm, đi thẳng về phía trước là được, đến mặt sau sẽ có tượng đá kỳ quái, nơi đó thì khá quỷ dị. Tôi không biết quỷ dị với gã mà nói là một khái niệm thế nào, song tôi đoán đại khái cũng chính là mấy loại ác quỷ quấy nhiễu mà thôi, người ngoại quốc thường khá hoảng sợ với những thứ không nhìn thấy được, người Trung Quốc sẽ khá kiêng kỵ. Tiểu Hải chầm chậm bước bên cạnh tôi, trong khe vực giống như một biển sao này nàng xinh đẹp tựa công chúa, mái tóc dài của nàng kéo trên mặt đất, được những vật sáng này chiếu rọi càng xinh

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 20

Chương 20 - Biến ảo khôn lường Ra khỏi tiểu viện nhà Duẫn, cách đó không xa bên bờ sông đã kéo dây cảnh giới, hai cảnh viên mặc đồ bơi đang kéo một bao tải to từ giữa sông lên bờ. Bên bờ một đám cảnh viên lập tức nghênh đón tiếp nhận bao bố đặt trên mặt đất, một cảnh sát dáng trung niên, nhìn cảnh hàm chắc hẳn là sở trưởng sở cảnh sát địa phương, ông ta mở dây buộc miệng túi, đẩy ra một khe hở. Hai người dáng vẻ lãnh đạo tiến lên xem xét, gật đầu với nhau, ra hiệu cho sở trưởng một lần nữa buộc chặt lại miệng bao, chuyển lên xe cảnh sát. Một phần cảnh viên lưu lại bảo vệ hiện trường chờ đội kỹ thuật khảo sát, các cảnh viên còn lại chuyển bao bố rời đi, quần chúng vây xem chỉ chỉ trỏ trỏ ầm ĩ một hồi. Thình lình, một bác gái thoạt nhìn cũng gần sáu mươi tuổi trong đám người phát ra một tiếng "á" hét thảm, té xỉu trên đất. Người thanh niên tầm vóc tráng kiện bên cạnh vội vàng hạ thấp người nâng bác lên, trong miệng anh ta nghẹn ngào gọi mẹ, đôi mắt bàng hoàng nhìn chằm chằ

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 92

Chương 92 Kể đầy đủ sự việc đã qua một lượt, chú chỉ suy nghĩ chưa tới 1 phút, liền quyết đoán quyết định hợp tác cùng Đường Ninh. Ông cho rằng trang bị của chúng tôi hiện giờ không tiện lợi để xuống đáy vực, chỉ dựa vào bốn người muốn vận chuyển cả lạc đà và trang bị xuống rất phiền toái, không bằng nhân cơ hội này gia nhập đội ngũ của Đường Ninh, sau đó mượn tay ả hoàn thành việc này. Đường Ninh hiện giờ có nhu cầu với chúng tôi, tạm thời sẽ không làm ra hành động gì nguy hiểm, huống chi có Đao Diên và Sở Vấn Thiên ở đó, như vậy ả cũng sẽ thành thật hơn. Vả lại nghe miêu tả của tôi về tình hình phía dưới vách núi không biết sẽ là cái gì, có người của Đường Ninh ở đó vừa vặn thêm chút lá chắn, giảm bớt tỷ lệ tử vong cho chúng tôi, những thứ khác đợi khi tìm được Vu Điền cổ thành rồi quyết định tiếp cũng không muộn. Chúng tôi cơ bản không dị nghị gì với quyết định của chú, chỉ hàn huyên chốc lát thì dứt khoát vào lều ngủ. Bồi thường cho mấy ngày hôm trước, lần này do A Mộc bắt

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 19

Quyển Thứ 4 - Sát nhân ma chú Chương 19 - Xác nữ không đầu Đây là biện pháp duy nhất khiến họ thuộc về tôi, thân xác của họ đã chết, nhưng tinh thần đã mãi lưu lại trên thân tôi! ---- Edmund Kemper Làm việc cả đêm, Cố Phi Phi không thấy mệt mỏi, khi gặp lại Hàn Ấn ở bãi đổ xe phân cục, cô mặc quần thường màu vàng nhạt, phối với áo sơ mi denim màu lam, áo gió màu trắng, một thân trang phục thoải mái, ngược lại có vẻ ấm áp hơn bình thường rất nhiều. Sau khi lên xe, Hàn Ấn vốn định nói đùa vài câu về việc cô mặc trang phục tươi mát thế này, nhưng nghĩ lại, vẫn đừng tự rước phiền toái, Cố Phi Phi này hỉ nộ vô thường, nói không chừng chọc cô ta xù lông, lại khiến mình khó xử. Chẳng ngờ, ô tô lái chưa lâu, Cố Phi Phi lại mở lời chọc anh trước. "Thầy Hàn, anh và Diệp đội đêm qua mặc trang phục đó là muốn chuẩn bị bỏ trốn cùng nhau sao?"

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 91

Chương 91 Tôi nhìn Đường Vũ trước mặt, phát hiện con bé này cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, không biết tại sao muốn đi theo Đường Ninh tới hoang mạc, so với nhóm người chúng tôi, cô ta quả thực là một ngoại tộc, bởi vì cô ta nhìn qua rất bình thường, hoàn toàn không giống người có thể đi giữa đại mạc cát cuồng ngợp trời, ngược lại làm cho người ta nghĩ cô ta nên ở trong nhà đọc sách cho đàng hoàng. "Ừ." Tôi gật đầu, nhìn Đao Diên và Sở Vấn Thiên, rồi đi theo Đường Vũ tới một lều bạt phía tây. Lều bạt này dường như là hai chị em xài chung, sau khi đi vào nhìn thấy Đường Ninh đang cầm một đôi găng tay muốn đi ra ngoài, cô ta thấy tôi đến đầu tiên là thoáng kinh ngạc, lập tức dùng ánh mắt không mang theo cảm xúc gì quét nhìn Đường Vũ, sau đó thu hồi găng tay nói với tôi: "Tới vừa lúc, tôi đang muốn đi tìm cậu, không nói nhiều lời vô ích nữa, chúng tôi đã tìm được phương pháp tiến vào Vu Điền cổ thành, lần này mời cậu sang chính là muốn bàn chuyện hợp tác." Nghe v

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 90

Chương 90 Chúng tôi dọc theo con đường đã quyết định tiếp tục đi về phía trước, sau khi ra khỏi khu rừng ma đại mạc vẫn như cũ là cảnh sắc cát vàng phủ khắp bầu trời, đất trời vẻn vẹn cách một con đường, cồn cát cao lớn kéo dài tít tắp, bất cứ sinh vật nào ở đây cũng nhỏ bé hơn cả con kiến. Tôi ngồi trên lạc đà nhìn quanh, trong đầu nhớ lại bóng đỏ cổ quái kia. Tôi hầu như có thể khẳng định, hai buổi tối trước xuất hiện bên đống lửa nhất định là tên kia, hơn nữa tôi cũng biết, nó tuyệt đối không phải đơn giản là ma quỷ thông thường. Chẳng qua nếu phải nói tên kia rốt cuộc là cái gì, tôi sợ rằng ngay cả chú cũng không cách nào nói ra được chân tướng xác thực. Trên người tên áo đỏ kia không hề có mùi của ác quỷ, lại tuyệt đối không phải người sống, chẳng lẽ nó thật sự là ma quỷ trong khu rừng ma đó sao? Tôi chợt nhớ tới câu chuyện A Mộc từng kể, trong truyền thuyết cô dâu đột ngột biến mất kia cũng mặc áo đỏ, dưới cây kia đặt tế phẩm và bia đá, e rằng chính là để dẹp yên oán kh

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 18

Chương 18 - Túc xá huyết tự 6:30 tối, dựa theo thời gian hẹn với Diệp Hi, Hàn Ấn đúng giờ ở nhà khách. Từ tên tuổi nhà văn mà nói, Hứa Tam Bì e rằng chỉ có thể dùng từ không chút tiếng tăm để hình dung. Đương nhiên, sức hút của một nhà văn, và một quyển sách bán chạy hay không, không hoàn toàn quyết định ở năng lực sáng tác, bạn mở một cuộc họp báo, khoác lác một phen, không gì đáng trách. Nhưng sách còn chưa bán ra sao, lại còn làm tiệc chúc mừng như thật, hơn nữa phân nửa do tâm hư vinh quấy phá. Còn yêu cầu âu phục lễ phục tham dự, lộ rõ đặc tính nhà giàu mới nổi, khiến Hàn Ấn rất phản cảm. Lời tuy là thế, vẫn không thể mất lễ nghi, Hàn Ấn từ trong hành lý lấy ra âu phục, bảo phục vụ viên nhà khách ủi phẳng giúp. Lúc này, anh một thân âu phục vừa vặn màu sẫm, bên trong lót áo sơ mi kiểu màu lam nhạt, trong khí chất lịch sự nho nhã còn thêm phần khoan khoái điển trai.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 89

Chương 89 Trong tai tiếng sột soạt càng ngày càng gần, tôi kềm chế cảm giác hưng phấn quỷ dị trong lòng ngồi tại chỗ không nhúc nhích, chỉ sợ dọa tên kia bỏ chạy, Đao Phong dường như cũng nghĩ giống tôi, động tác trong tay cũng ngừng lại, đôi mắt đen lẳng lặng nhìn chằm chằm vào bóng tối không tha. Trong bóng tối một con lạc đà phát ra tiếng phì phì, tên kia bị dọa rụt về, thanh âm đột ngột ngừng, tôi ngẩn người, quay đầu nhìn về phía Đao Phong, ra hiệu hỏi cậu ấy có cần lên không, vạn nhất thật sự hù chạy tên kia làm sao bây giờ. Đao Phong lắc đầu, nói cho tôi biết dù tên kia chạy chúng tôi cũng không thể rời khỏi doanh địa, bởi vì những người khác còn chưa tỉnh. Vì thế chúng tôi đành ngồi tại chỗ tiếp tục chờ đợi, không lâu sau lại nghe được loại thanh âm dùng chân lê trên đất ấy. Đối với vị khách đêm khuya này, tôi và Đao Phong không hề cảm thấy bất kỳ sợ hãi nào, ngược lại ôm một loại tâm tính xem trò vui đón tiếp hắn, tôi nghĩ, đây đại khái là do ban ngày đánh nhau đã đố

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 17

Chương 17 - Nhà văn hiềm nghi Chạng vạng, Hàn Ấn phong trần mệt mỏi trở lại thành phố J. Anh gọi điện thoại cho Diệp Hi, báo đã bình an. Diệp Hi cho biết trước mắt vụ án vẫn chưa có tiến triển gì, bảo anh nghỉ ngơi trước một đêm, ngày mai gặp mặt sẽ trao đổi tường tận tiếp. Tuy nói trì hoãn mấy ngày ở trấn Thái Bình không phải chủ ý của Hàn Ấn, nhưng anh vẫn cảm thấy vô cùng áy náy, cho nên bất chấp đi đường mệt mỏi, lại đến tổ án tồn đọng ôm về một ít hồ sơ mang đến nhà khách nghiên cứu. Duẫn Ái Quân nhập học ở trường đại học Cố Đô chỉ hơn ba tháng thì bị hại, ấn tượng của bạn cùng lớp và giáo viên về cô ấy là lặng lẽ, hướng nội, ít nói kiệm lời. Ngày thường cô ấy chỉ lui tới giữa khu dạy học và ký túc xá, hoạt động bên ngoài duy nhất là dạo hiệu sách. Theo bạn học của cô ấy nói, từng nhiều lần nhìn thấy một người đàn ông bắt chuyện với Duẫn Ái Quân ở hiệu sách. Mà bạn cùng phòng của cô ấy cũng cung cấp thông tin, Duẫn Ái Quân từng nói cô ấy quen một nhà văn ở hiệu sách, còn

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 88

Chương 88 Bão cát cuồng mãnh đánh vào người, tôi và Đao Phong theo mèo đen một mạch đi về phía trước, xung quanh vẫn tối tăm mịt mù, hơi cách xa chút sẽ không thấy được bóng người, chúng tôi không biết A Mộc bỏ đi vì nguyên nhân đặc biệt gì, chỉ có thể dốc sức tìm được hắn và con lạc đà chết tiệt kia. Tôi giơ tay cố gắng che kín miệng mũi, kính mát của chị Tuyền trong loại cuồng phong này phát huy trọn vẹn ưu điểm của nó, giúp tôi có thể mở to hai mắt thấy rõ đường dưới chân. Khi loại tiếng chuông cổ quái này càng ngày càng gần, tôi phát hiện cát trên mặt đất xuất hiện hai hàng dấu kéo lê khắc sâu, bên cạnh còn có một vài ấn ký hỗn độn khác, chúng còn chưa bị gió cát nuốt chửng, chỉ ra cho chúng tôi một phương hướng rất rõ ràng. Tôi kéo Đao Phong, ra hiệu cậu ấy nhìn xuống dưới, sau khi cậu ấy nhìn lướt qua thì gật đầu với tôi, khiến tôi càng chắc chắn dấu vết này cho thấy trừ A Mộc và lạc đà ra, còn có một thứ khác tồn tại. Đó đến tột cùng là thứ gì? Mới có thể lôi cả một ng