Chuyển đến nội dung chính

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.11

Suối Ánh Nguyệt Màu Máu 11

Trong phòng Liễu Hạ Khê ngồi bên bàn học đang múa bút viết nhanh.

Tần Dục Minh thò người nhìn sang ngạc nhiên nói: "Cậu không buồn ngủ à?"

Trong phòng cửa khép hờ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng Trâu Thanh Hà đang ngủ, nhìn vào trong căn phòng cách vách từ cánh cửa sổ nửa mở, người tên Bách Thanh kia cũng đang nằm trên giường ngủ. Sau khi đám người Hướng Minh Viễn đi, nhân viên cả sơn trang trước đó ầm ĩ cũng yên tĩnh hẳn, e rằng đều đã trốn vào phòng ngủ.

Tiến vào biệt thự VIP thần bí, vừa tắm nước nóng thoải mái, hắn hưng phấn ngủ không được mới đến tìm Liễu Hạ Khê. Liễu Hạ Khê anh chàng này nhất định có mục đích khác! Tuyệt đối không phải xuất phát từ hưởng thụ mới vào ở. . .

Quả nhiên thế, Liễu Hạ Khê đang bận rộn.



Liễu Hạ Khê thật ra cũng không tránh né hắn hiếu kỳ dò hỏi, anh đang chỉnh sửa lại ghi chép về chân dung của vài người. "Cậu đặc biệt chú ý Lưu Dược và cán sự Vương nhỉ." Đặt ảnh chân dung sang một bên, ma trảo của hắn duỗi về phía quyển sổ, tay Liễu Hạ Khê nhanh hơn hắn, không chịu cho hắn: "Lấy bí mật anh biết ra đổi!"

"Nam tử hán mà nhỏ nhen vậy!" A, bỏ xuống tờ giấy cướp trong tay, vừa mở ra nhìn tất cả đều là những câu chữ không có dấu chấm câu.

"'Cung Cường mất tích', 'Bí mật của suối Ánh Nguyệt', 'Mạc Vũ Y bốn năm trước, Lữ Văn Thương ba năm trước, dân công công trường Lưu Quang Huy ba năm trước, vị khách Lý Thành Sinh ba năm trước', 'Từ', 'Thiệp mời', 'Mặt trăng màu đỏ' cậu đang sắp xếp suy nghĩ à. Đúng rồi, không ngờ cậu đã sớm điều tra rõ ràng tình hình của Mạc Vũ Y, vậy, ngay từ đầu khi Hướng Minh Viễn tự xưng là anh trai của Mạc Vũ Y cậu đã biết hắn đang nói dối sao? Không ngờ hành động của cậu tốt như vậy, tôi cũng không nhìn ra cậu đã nhìn thấu Hướng Minh Viễn nói dối."

"Sai rồi!"

"Hả?"

"Tư liệu của Mạc Vũ Y, là em gạt hắn. Tư liệu của Cung Cường thật ra có chút ít, kể cả địa chỉ quê gã, thành viên gia đình vân vân."

"Hả?!" Miệng Tần Dục Minh có thể nhét vào cả một cái trứng gà, "Đồng chí! Phá án là phải có chứng cứ đó."

"Hướng Minh Viễn vẫn đang nói dối. Hắn nói hắn từng lăn lộn cùng Cung Cường ở Quảng Châu hơn một năm. Theo em biết, Cung Cường sau khi tới Quảng Châu không bao lâu thì phạm tội bị bắt giữ. Hướng Minh Viễn hẳn chỉ biết Cung Cường từng nán lại Quảng Châu hơn một năm. Em suy đoán, người như Cung Cường e rằng sẽ không nói cho người khác tường tận thân thế của mình. Đối với tình trạng gia đình của gã, Hướng Minh Viễn nhiều nhất chỉ biết sự tồn tại của Mạc Vũ Y, dù sao thân là thành viên của xã hội đen sẽ không để lộ người nhà của mình ra dưới ánh mặt trời."

"Nói cũng phải." Tần Dục Minh kéo ghế qua ngồi xuống: "Cái ghế này thật thoải mái! Chúng ta thảo luận chút. Bây giờ án bắt cóc làm hại Khương Viễn Hoa xem như đã kết thúc. Vấn đề mới là: 'Ai đã bắt cóc Cung Cường? Mục đích là gì và tung tích của Cung Cường? Vấn đề cũ là sự mất tích của Mạc Vũ Y bốn năm trước; đêm tết trung thu ba năm trước ở suối Ánh Nguyệt rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tung tích của Lý Thành Sinh. Đúng rồi, vị 'Lữ Văn Thương ba năm trước, dân công công trường Lưu Quang Huy ba năm trước', 'Từ', 'Thiệp mời', 'Mặt trăng màu đỏ' là có ý gì?"

"Tết trung thu ba năm trước ở suối Ánh Nguyệt ngoại trừ Lý Thành Sinh mất tích ra còn có dân công công trường Lưu Quang Huy cũng mất tích. Lữ Văn Thương phát điên suốt ngày la hét 'Mặt trăng màu đỏ'. Người ủy thác em là ai thì không nói cho anh biết được, đây là bí mật. Người ủy thác nhận được tờ thiếp mời, năm nay cũng nhận được một bức, mời người ủy thác 15 tháng 8 tham gia hoạt động tế nguyệt. Đồng dạng thiếp mời có ba tờ, lần lượt là năm nay, năm ngoái, năm kia. Tết trung thu ba năm trước, người ủy thác không tham gia mà đưa thiếp mời cho Lữ Văn Thương. Lữ Văn Thương thay người ủy thác của em tham gia kết quả hóa thành kẻ điên. Người ủy thác của em là một con nghiện nặng, trong tiềm thức của hắn Lữ Văn Thương đã chết. Cực kỳ sợ hãi, hai năm trước mời càng không dám đi. Nghe hắn nói, đưa thiếp mời cho một anh bạn thích mạo hiểm trinh thám, kết quả anh bạn kia bị đánh bể đầu vứt vào suối Ánh Nguyệt, hắn đã báo cảnh sát, cảnh sát không để ý đến hắn. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn nói ra tên người bạn thay hắn đi hai năm trước, đối phương sống rất tốt, tết trung thu năm ấy gã và người nhà cùng ăn tết, căn bản không hề đến Ánh Nguyệt sơn trang, cũng không biết chuyện thiếp mời. Cảnh sát cho rằng ký ức hắn rối loạn. . ." Liễu Hạ Khê đột nhiên im lặng.

"Nói cho hết đi!" Đang nghe mà.

"Nhất định đã có chuyện xảy ra!"

"Cậu là nói, bạn của người ủy thác cậu đã nói dối?"

Liễu Hạ Khê lắc đầu. "Có khả năng những vụ việc này có liên quan với nhau, anh cũng đừng giấu giếm nữa kể những chuyện ra đã biết được đi."

"Ha ha, anh quả thực biết bí mật của suối Ánh Nguyệt, nói đến việc này, không bằng em tự mình đến suối Ánh Nguyệt xem trước đã, dựa vào năng lực quan sát của em sẽ nhanh chóng hiểu rõ thôi."

Suối Ánh Nguyệt. . .Không bằng nói là một hồ nước lớn thì đúng hơn. Đá xanh chồng chất lên, nước suối theo khe đá đổ xuống phía dưới, hình thành thác nước nhỏ. Đình nghỉ chân xây bên suối có chút kỳ lạ, phần nổi lên mặt nước kia càng thích hợp cho người ngồi. Bản thân suối có suối nguồn của mình, nước xanh trong suốt có thể thấy được đáy. Suối Ánh Nguyệt còn nhận khe nước từ trên núi chảy xuống, hữu ý vô ý khe nước chia nhánh chảy xuống. Liễu Hạ Khê vỗ tay cười nói: "Thượng du khe nước đến suối Ánh Nguyệt có cơ quan, vừa dời mấy tảng đá kia đi, khe nước phía trên có thể dọc theo vách trống bên kia chảy xuống, những thiết bị xung quanh này thấy thế nào cũng đều biến suối Ánh Nguyệt trở thành hồ nước nóng."

"Nói đến điểm quan trọng rồi đó!" Tần Dục Minh vỗ đùi mình: "Không thể gạt được mắt cậu. Đúng vậy, suối Ánh Nguyệt đặc sắc nhất chính là việc vài ngày trước sau lễ trung thu sẽ chảy ra nước nóng. Đây chính là suối nước nóng thiên nhiên chân chính! Không thêm bất kỳ nhân công nào, thật sự là kiệt tác của thiên nhiên! Một năm bốn mùa, cũng chỉ xuất hiện trước sau tết trung thu vài ngày. Nhiệt độ khe nước lạnh buốt được điều hòa dưới nhiệt độ khoảng 37 tới 45 độ vô cùng thích hợp cho người ta ngâm. Bí mật này giấu đi, là vì tương lai át chủ bài của khu du lịch đối với thị trường, không cho phép ai biết trước thời hạn công bố, nếu bị ai phát hiện ra sẽ không thể nghiên cứu nữa. Tôi suy đoán, khe nước đông lạnh này hằng năm chảy vào, không phải người có quyết tâm không cách nào chú ý tới nước suối sẽ dần trở nên ấm áp đâu. Song, nước suối ấm lên dẫn tới xung quanh kết thành hơi nước cực kỳ xinh đẹp."

"Đây là bí mật của suối Ánh Nguyệt à." Chẳng thần bí chút nào, cậu theo thuyết vô thần nhiều ít còn có chút chờ mong sẽ nghe được một câu chuyện đặc biệt. Liễu Hạ Khê và Tần Dục Minh nghe được âm thanh đồng loạt nhìn lại, mới phát hiện Trâu Thanh Hà vốn phải đang ngủ trên giường đang lặng lẽ núp ở sau đình.

"Đã lên tiếng rồi còn không sang đây." Giọng điệu Liễu Hạ Khê mang theo sự cưng chiều khó hiểu. Tần Dục Minh cố ý nhìn vẻ mặt hai người một chút. . .Lúc từng ở trường cảnh sát cũng có vài lời đồn đãi. . .Liễu Hạ Khê và một mỹ thiếu niên nào đó quan hệ mập mờ. . .Quả nhiên giọng điệu và động tác dễ làm cho người ta hiểu lầm.

Trâu Thanh Hà cười khúc khích đi tới, trên cánh tay còn treo cái áo khoác, cố ý mang đến cho Liễu Hạ Khê.

Quần áo mặc trên người Liễu Hạ Khê cũng không dày. . .Sau khi trời sụp tối nhiệt độ cũng thấp hơn rất nhiều.

"Thanh Hà, em tới đúng lúc. Đã biết nhiều nguyên tố như vậy, em làm thế nào xâu chuôi chúng lại với nhau?"

"Em? Múa rìu qua mắt thợ sao?"

"Hơi lạnh, về phòng rồi nói sau." Tần Dục Minh không có ai đưa áo cho, bây giờ mới phát giác đầu vai mình đã rất lạnh.

"Cá nhân em nghĩ rằng: Bốn năm trước có một đám người biết nước suối của suối Ánh Nguyệt khoảng vài ngày trước sau tết trung thu sẽ biến thành suối nước nóng. Họ hẹn nhau cùng đi ngâm nước. Đám người kia chuẩn bị thức ăn, rượu và thuốc phiện sinh ảo giác bên cạnh hồ. Dưới sự ấm lên của nước suối, một mặt tối tăm trong lòng đám người kia đã dẫn dắt ra, không biết là hiện thực hay ảo giác của bản thân. Họ mất đi nhân tính ra tay làm hại mạng người, có người chết, nói ví dụ như Mạc Vũ Y thân là phục vụ viên tuân mệnh ở bên phục vụ, đối mặt với bầy người hóa sói ấy, cô đã bị xé xác. Máu sôi trào giữa suối, muốn nhuộm đỏ nước cả cái hồ này không chỉ máu của một người có thể làm được. Có lẽ đổ máu không chỉ một người đâu. Ngày thứ hai khi họ tỉnh lại thì phát giác mình đang nằm trên giường, nước suối trong suốt như trước. Đám người kia tưởng rằng đêm qua chỉ là thuốc phiện sinh ra ảo giác. Sự việc đã thật sự xảy ra, có người đã che giấu mọi chuyện. Người chết biến mất ngay trên mảnh đất kia, đám người kia vẫn về với cuộc sống của mình. Người nhờ anh Liễu, trong lòng có chứa nghi vấn, cho rằng đây không phải ảo giác, để thoát khỏi sự hoảng sợ trong lòng, anh ta chân chính mắc nghiện."

Trâu Thanh Hà nhận trà nóng Bách Thanh đưa tới, khi họ trở lại phòng. Bách Thanh tỉnh dậy tìm họ cùng ăn cơm, nhưng bắt buộc phải nghe trước đoạn suy luận của Trâu Thanh Hà.

"Vong hồn cũng không có ý định buông tha những người còn sống này, người chết cũng không đơn giản chỉ có Mạc Vũ Y đâu. Trong đó, thân nhân của một người đã hy sinh nào đã vô tình biết chân tướng. Đây là một vị nào đó trong đám người kia lỡ miệng, quyết tâm muốn báo thù, bắt đầu kế hoạch báo thù chặt chẽ, thiệp là kẻ báo thù gửi. Ba năm trước người đến hẹn hẳn cũng không đầy đủ, từ danh sách đến đã thấy được một phần. Người này cũng không nhận ra từng người trong số họ, ít nhất không nhận ra người ủy thác anh Liễu. Mới có thể xuống tay với Lữ Văn Thương, về sau mới phát giác ra đã sai, tha mạng cho hắn. Lữ Văn Thương khiếp sợ hóa điên. Lý Thành Sinh mất tích cũng có thể là một thành viên trong đám người bốn năm trước hoặc thay ai đó đến hẹn, thành kẻ hy sinh mới. Sự việc chưa xong, kẻ báo thù một lần nữa chỉnh sửa lại danh sách, gửi tiếp thiếp mời. Những việc đã xảy ra, tài liệu trên tay chúng ta có hạn. Sự việc đến năm ngoái, đã bị chút nguyên nhân trở ngại, kẻ báo thù không cách nào tiến hành hoạt động báo thù, đến năm nay gặp một người khác tra tìm chân tướng là Cung Cường. Vì vậy, hai người tính toán cùng nhau trả thù. Song nhóm người sống sót của sự kiện này sẽ không ngồi không bị động để người ta đánh giết, họ nhất định sẽ chọn biện pháp. Trước từ điểm tương tự của Hướng Minh Viễn và Mạc Vũ Y để tìm kiếm đáp án, từ miệng Hướng Minh Viễn biết được quan hệ của Cung Cường và Mạc Vũ Y. Vì vậy họ đã ra tay, Hướng Minh Viễn bán đứng Cung Cường nói cho họ chỗ ẩn náu trong sơn động, họ giành trước bắt Cung Cường đi."

". . ."

"Trăm ngàn chỗ hở." Tần Dục Minh đứng lên vươn vai, ngáp dài: "Buồn ngủ quá!"

"Ăn cơm trước đi." Bách Thanh đói bụng đến mức ngực dán với lưng. Hắn ghét tham gia tập thể, thế nào cũng phải chiều theo người khác, thế nào cũng phải đi cùng với nhau mới là vương đạo của tập thể, phải làm bản thân chịu thiệt làm hắn rất ấm ức, ở điểm này hắn rất bội phục Tề Nhất Phong tự cao tự đại.

Trâu Thanh Hà hơi tủi thân nhìn Liễu Hạ Khê, tất cả mọi người đều không ủng hộ cậu.

"Ăn cơm trước! Nói rất có đạo lý đấy, đường nét của tất cả sự kiện đã hiện ra, còn lại là bổ sung và chứng thực."

"Này, cậu quá dung túng mấy đứa nghiệp dư rồi đó."

"Trăm ngàn chỗ hở! Vậy anh lấy ra một thuyết lý để giải thích tiền căn hậu quả của sự kiện đi." Bách Thanh rốt cuộc không nhịn được nói.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,