Chuyển đến nội dung chính

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 2 - Chương 2



Chương 2 - Cỏ Hoàn Hồn 10 năm

Nói một chút về tình hình kinh tế của tôi lúc đó: Vào cuối năm 07 tôi quả thật có một chiếc xe, 2 căn nhà, nhưng thật ra là vì tôi xem trọng bất động sản, cùng ông chủ Cố anh họ A Căn mượn một ít nợ nước ngoài, nhưng lại có nhà thuê phải trả, cho nên kỳ thật đỉnh đầu cũng không giàu có, khoản trả áp lực rất lớn. Cho dù là cho chú tôi 2 vạn đồng phí dinh dưỡng kia, cũng có chút đau xót.

Đương nhiên, nếu tôi bán cổ phần cửa hàng vật phẩm trang sức, vẫn có chút tiền, nhưng đó là gốc rễ dựng thân của tôi, không dám làm bậy.

Nhắc tới những người cuộc đời này tôi phải cảm kích, thật sự nhiều lắm, nhưng vào năm 05, 06, người tôi cảm kích nhất chính là ông chủ Cố anh họ A Căn, Cố Hiến Hùng. Đối với ông chủ Cố, từ trước đến nay tôi kính trọng vô cùng, nếu không có hắn cho tôi cơ hội, nói không chừng bây giờ tôi còn trong thôn bên cạnh khu công nghiệp nào đó mở quán ăn nhanh rồi -- làm người phải biết cảm ơn.

Tuần cuối tháng 9 năm 2007, tôi về với trạng thái cuộc sống bình thường, mỗi ngày thị sát cửa hàng, nhập hàng, mời chào khách, tính sổ quyết toán, mở rộng nghiệp vụ...Cuộc sống như thế nói bận rộn cũng bận rộn, nói nhàn kỳ thật cũng nhàn, chủ yếu xem tôi có buông tay bỏ được hay không.

Trước kia tôi là người việc gì cũng phải tự làm lấy, đối với rất nhiều chuyện đều là tự tay làm, mặt này là vì A Căn tương đối đơn thuần thiện lương, tính tình cũng yếu nhược, về phương diện khác cũng là vì tôi đem việc này trở thành sự nghiệp cuả mình. Kết quả khiến cho rất nhiều nhân viên nói tôi là "chiến sĩ liều mạng", "Lục bóc lột"...Nhưng mà cũng vì tôi quen yêu cầu nghiêm khắc, hơn nữa tự mình làm gương, làm việc công chánh, người phía dưới tương đối sợ ta, cũng phục tôi, khiến cho A Căn mặc dù nhiều cổ phần hơn tôi, nhưng người khác lại đặt tôi lên đầu.

Lần này trở về, tôi bắt đầu đem những chuyện trong tay giao cho những nhân viên trước đây bồi dưỡng, khá tín nhiệm, ngoại trừ kiểm kê dòng tiền vốn mỗi ngày, những thứ còn lại tôi căn bản đều giao cho họ. Rất nhiều người đều nói anh Lục quay về nhà một chuyến, thay đổi tính cách.

Tôi bắt đầu nhàn rỗi, vì vậy mỗi sáng liền nghiên cứu 12 pháp môn trong MP4, buổi tối trở về xem trong máy tính, đương nhiên cũng xem chút tạp học tả đạo trong mấy cuốn sách, xác thực lẫn nhau. Có đôi khi si mê đến mất ăn mất ngủ. Theo thời gian trôi qua, tôi dần dần phát hiện đầu óc mình bắt đầu trở nên thông minh, trí nhớ tăng trưởng, những thứ tối nghĩa cũng bắt đầu hiểu ra.

Đương nhiên, giai đoạn đó tinh lực chủ yếu nhất của tôi vẫn đặt vào chuyện gọi hồn trở về, khôi phục linh trí cho Đóa Đóa.

Trong Đạo gia có cách nói ba hồn bảy phách -- phần tinh thần con người có thể gọi là hồn phách, hồn này có 3, một là Thiên Hồn, hai là Địa Hồn, ba là Mệnh Hồn. Còn phách có 7, nhất phách thiên trùng, nhị phách linh tuệ, tam phách vi khí, tứ phách vi lực, ngũ phách trung xu, lục phách vi tinh, thất phách vi anh. Hồn ở phương diện này có thể rời khỏi cơ thể mà tồn tại dạng tinh thần; Phách, thì chỉ dựa vào hình thể của tinh thần mà hiện ra.

Ba hồn thời cổ đại cũng được gọi là "Thai Quang, Sảng Linh, U Tinh", cũng có người gọi là "chủ hồn, giác hồn, sinh hồn" hoặc "nguyên thần, dương thần, âm thần", tóm lại Đóa Đóa do người thành quỷ, trải qua sinh tử, ý thức chủ thể được bảo lưu lại, chỉ có sinh hồn, cũng gọi là âm thần, ban đầu như vật dễ cháy trong gió, nháy mắt có thể tắt ngúm, không còn gì trên thế gian, song bị bí pháp nghịch chuyển, đã trải qua hàng vạn hàng nghìn gian khổ rốt cuộc tồn lưu, nhưng cũng bị âm phong tẩy, có chút ký ức ma diệt, thân tình và nhân tính, thứ này lại có thể theo năm tháng tăng trưởng dần dần phai nhạt, cuối cùng hóa thành lệ quỷ. Chỉ có đem Địa Hồn cách thể triệu hồi, dung hợp, mới có thể khiến nó tồn tại lâu dài.

Làm thế nào triệu hồi Địa Hồn mờ mịt không cảm nhận được, La bà bà tự có bí pháp, vì thế để lại một cái răng sữa già nhất của Đóa Đóa khi còn sống.

Mà căn cứ biện pháp của bà ta, tôi cần tìm tài liệu khác, quan trọng nhất là một loại cây tên Cỏ Hoàn Hồn 10 năm

Cỏ Hoàn Hồn kỳ thật là một loại dược liệu Đông Y, cả cây hoặc lá của loài thực vật hạt trần thuộc họ cây hàm ếch, chủ yếu trị đắp vết thương, toàn bộ gốc cây trị vết thương lở loét, lá trị vết thương rết cắn, trong 《Quảng Tây Trung Dược Chí 》 và 《Quảng Tây Dược Thực Danh Lục 》có ghi lại, vốn là một dược liệu rất dễ tìm, song, khó là khó ở hai chữ "Mười Năm".

Cỏ Hoàn Hồn phân bố ở vùng núi ẩm ướt ôn đới của khu vực phía nam Vân Nam, Quảng Tây, là cây leo thân cỏ, toàn bộ cây có mùi, nhẵn bóng không lông, chu kỳ sinh trưởng là một năm đến ba năm, ngắn thì mấy tháng. Thứ này cũng không có công hiệu kỳ diệu, chỉ có cây sinh trưởng quá 10 năm, nhị  đực trên 6, nhị hoa thô ngắn, thân cỏ dạng màu tím, mới có công hiệu kỳ dị là hoàn hồn.

Thân tôi bị gánh nặng cuộc sống, việc vặt quấn thân, đi đâu tìm được?

Thật sự bất đắc dĩ, chỉ có gọi điện thoại cho ông chủ Cố quanh năm chạy khắp Lưỡng Quảng, Đông Nam Á và Hong Kong, nhờ thông qua mạng lưới người của hắn, hỗ trợ lưu ý tìm. Ông chủ Cố luôn miệng đáp ứng, nói hắn có bạn làm xưởng chế dược phía nam, có thể giúp tôi hỏi một câu. Hắn lại hỏi tôi tìm thứ này làm chi, tôi không dám nói thật, đẩy qua nói tìm giúp bạn.

Tiểu quỷ vào mỗi mùng 1 và 15 âm lịch là thời gian âm khí thịnh nhất, sẽ có một thời gian ngắn ý thức tiêu trừ, lúc này có khả năng sẽ phát cuồng. Đương nhiên Đóa Đóa không phải tiểu quỷ tính công kích (đây là chỉ thiên tính công kích, chứ không phải bị người sai khiến), sẽ không hại người, chỉ là lúc này sẽ trở nên mặt xanh nanh vàng, hình dạng kinh dị như lúc chết, bản thân lại chịu đủ âm phong gột tẩy, thống khổ không chịu nổi.

Kỳ hạn tìm cỏ Hoàn Hồn 10 năm còn xa, nước ở xa không giải được cái khát ở gần, tôi nào nhẫn tâm để bé Loli nhà tôi chịu khổ, vì vậy tìm kiếm một biến pháp trong khu dịch 12 pháp môn, dùng lá cành liều thấm nước sạch (còn gọi Vô Căn Thủy, thời cổ thường dùng băng sương để làm, còn tôi thì dùng nước cất trong nồi cơm điện) phẩy, mỗi đêm đều niệm Tịnh Tâm Chú mười phút, sau đó kết nội phược ấn, niệm Liên hoa sinh đại sĩ lục đạo kim cương chú của Phật gia, mỗi đêm ba lần, cũng cố thân hình.

Theo kiên trì của tôi, đêm 15 Đóa Đóa vẫn đau đớn khóc gào, mùng 1 đã có thể cắn môi nhịn đau.

Mặc dù trong đôi mắt vẫn có một bọc nước mắt, long lanh không nhỏ xuống.

Theo thời gian tôi học 《Trấn áp sơn loan 12 pháp môn 》 càng lâu, tôi càng cảm thấy tinh túy trong đó cao thâm vô cùng.

Mặc dù trong đó cũng có rất nhiều chỗ tối nghĩa khó hiểu, mù quáng bổ sung qua quýt cũng có, tôi đến giờ vẫn cho rằng tác giả Sơn Các Lão đang dùng bút pháp Xuân Thu làm hoa mắt người, nhưng có vài chỗ có thể gỉai thích, lại như uống cam tuyền, chỗ túp lều ứ động bỗng nhiên mở ra. Giống như tôi nói trước đó, đây cũng không phải một quyển sách chuyên về vu cổ Miêu Cương, trong đó rất nhiều chỗ thậm chí đề cập tới lý luận và nguyên lý của  Đạo gia, Phật gia Trung Nguyên, để tôi có thể cùng mua đạo tạng huyền học so sánh đối chiếu, xác minh lẫn nhau.

Giai đoạn đó, để tôi thu hoạch lợi ích trong đó nhiều nhất kỳ thật không phải chánh văn, mà là phần lớn chú thích và bổ sung bên trong, chánh văn là đạo, mà chú thích là thuật, đạo chính song tối nghĩa, mà thuật lại có biện pháp tiêu chuẩn cụ thể, rõ ràng dễ hiểu, vả lại có tính thao tác khả hành thực tế, nhiều nhất là người tên Lạc Thập Bát. Ông ấy là sư tổ của tôi -- đương nhiên, ban đầu tôi căn bản không biết chuyện này, vì thế tôi còn thấy kỳ dị với họ của ông ấy, một lần còn cho rằng là bút danh.

Việc này nói sau.

Cuộc sống như trước tiếp diễn, tháng 10 là thời kỳ sôi nổi của thị trường hàng tiêu dùng, việc làm ăn trong cửa hàng bắt đầu tốt lên, mà tôi thì càng ngày càng bận rộn, đôi khi về đến nhà đã là mười một mười hai giờ, thế nhưng vì trong cơ thể có con sâu mập kia, tinh thần của tôi càng ngày càng tốt, ngược lại sẽ không than mệt lắm. Đóa Đóa ban ngày vẫn sẽ ở trong cái bình sứ kia của nó, mỗi ngày ngơ ngẩn khoảng 12 tiếng, đến tối nó sẽ nhảy ra, chơi đùa trong nhà, cũng làm việc, giúp tôi giặt đồ lau nhà, dọn vệ sinh.

Theo xoay chuyển của cuộc sống, tôi càng không xem Đóa Đóa là khác loài, chỉ cảm thấy là một bé bảo mẫu, cô con gái nhỏ.

Kim Tằm Cổ tuy là cổ bổn mạng của tôi, dựa vào máu thịt tinh khí của tôi ngày đêm ôn dưỡng gột tẩy (nói thật điểm này tôi còn có nghi ngờ, cái gọi là máu thịt tinh khí đều là thứ vô căn cứ, chỉ có cảm giác mỗi ngày cùng giảm bớt bài xích), nhưng nó trời sinh tính hoạt bát, thích không có việc gì thì đi ra tản bộ, ban đầu hai ngày một lần, sau đó mỗi ngày một lần, nhất định từ trong khe chuồn ra, ở trong phòng nhảy nhót. Tôi sẽ mua chút nội tạng thịt huyết, trộn rượu xái 52 độ đút nó, đều liếm ăn sạch sẽ, cặn cũng không chừa, chén cũng không cần rửa.

Kim Tằm Cổ giống cổ độc vật, cũng đã có trí tuệ, thích chơi cùng búp bê tiểu quỷ Đóa Đoá, song Kim Tằm Cổ tính dương, Đóa Đóa không thích, luôn không muốn, hai đứa thường xuyên chơi trò mèo bắt chuột khắp nhà, tự có niềm vui thú.

Mới đầu tôi tưởng rằng tính dương của Kim Tằm Cổ sẽ tổn thương đến Đóa Đóa, sau đó vài lần, phát hiện thần hồn của Đóa Đóa cũng mạnh lên vài phần, mặc dù rất nhỏ, nhưng tôi đã từng thông qua bùa chú thuật nối liên lạc với em, tự nhiên sáng tỏ, vì vậy cũng thả tay mặc kệ. Song có một lần hai đứa nó thế mà chạy vào nhà người khác, làm một chị gái trung niên sợ ngất xỉu. Chuyện này tôi sau khi nghe ban quản lý dưới lầu kể, rất là tức giận, vì vậy nghiêm lệnh cho chúng không được chạy lung tung, Kim Tằm Cổ dùng đôi mắt như cặp đậu đen nhìn tôi, mà Đóa Đóa thì gật đầu như gà mổ thóc.

Nhưng chưa đến vài ngày, loại khiếu nại này lại thường xuyên xảy ra, thậm chí có một hộ gia đình bắt đầu chuyển đi.

Giá nhà lập tức rớt xuống, lòng tôi đau đớn. Song, nói gì thì lần này cũng không phải là họa hai đứa nó rước lấy, cái này nói sau, phần này tạm thời không đề cập tới.

Mỗi thứ bảy, tôi đều về mang búp bê sứ đến bệnh viện nhân dân gần đó tản bộ.

Đây là vì sao? Kim Tằm Cổ một trùng hai phần cơm, thường xuyên săn sóc ân cần, còn Đóa Đóa là linh thể, ăn không được vật nhân gian, cũng không giống sinh vật bình thường cần thay cũ đổi mới, song thời gian dài lâu, tự nhiên sẽ có biến đổi tổn hại. Người thường nuôi tiểu quỷ trong nhà, mài giũa ý chí, tính tình quái đản, hay đố kị, cho nên lúc ăn cơm thường bày một bộ chén đũa nhỏ trên bàn, mua thêm chút quần áo và đồ chơi trẻ con xinh đẹp, ngày đêm dỗ chúng chơi, mà Đóa Đóa có bùa của tôi, tế thần lưỡng đạo pháp môn nuôi dưỡng, mỗi ngày cầu khẩn trì chú, bản tính không mất, nhưng tôi chung quy muốn nó có nhiều hơn, vì vậy cân nhắc một biện pháp, đến bệnh viện thu thập Thiên Hồn, tẩm bổ cho Đóa Đóa.

Cái gì gọi là Thiên Hồn, trước đó kỳ thật đã có nói, người chia ba hồn, là Thiên Hồn, Địa Hồn, Mệnh Hồn. Ba hồn sinh tồn trong tinh thần, cho nên cơ thể người qua đời, ba hồn về ba tuyến lộ: Thiên Hồn quy thiên lộ, đây là "vô cực" bất sinh bất diệt, do có liên quan đến nhân quả của thân thể, cho nên không thể về tông nguyên địa, không thể làm gì khác hơn là mang đến chỗ ký thác trên không gian thiên lộ, tạm cho chủ thần này giam giữ; Địa Hồn quy địa phủ, tức vào địa ngục sáng tỏ thiện ác nhân quả; Nhân Hồn lại quanh quẩn giữa mộ địa...

Ba hồn căn bản là "Chân Như" (sinh mệnh thực tướng), nó là vì "Chân như động niệm" sinh ra một loại hình thái năng lượng và hấp thụ linh chất là tạo hình thể, thuộc về linh giới. Con người một khi bỏ mình tiêu vong, ba hồn về trung toàn tức tán, Địa Hồn, Nhân Hồn do ký ức, nhân cách phủ lên không thể lợi dụng, nhưng Thiên Hồn lại là năng lượng thuần túy, sẽ lưu lại xác thịt một đoạn thời gian sau, từ bên tràn ra.

Thứ này, là đại bổ vật đối với Đóa Đóa.

Ở phòng chứa xác của bệnh viện, ba hồn của người chết tiêu tán, nhanh nhất là Thiên Hồn, cách nhau ngắn nhất chưa tới một giờ, mệnh cách cứng rắn lắm cũng chỉ non nửa ngày, liền phiêu tán giữa trời sao, không để lại nhân gian. Cho nên tôi phải nắm bắt cơ hội, canh trong mấy tiếng có thể hấp thu vài năng lượng thần hồn đó, lúc thời cơ không tốt một mẩu cũng không có, tôi đưa bình sứ về, Đóa Đóa đáng thương nhìn tôi, đôi mắt trân châu đen khiến trong lòng tôi không thể không mong đợi nhiều người chết hơn chút.

Phải, loại suy nghĩ này thật sự có chút biến thái...

Đương nhiên, không câu nệ là có hay không, thứ sáu hàng tuần đến bệnh viện ngồi canh, cái này đã trở thành hoạt động giải trí hàng đầu của tôi, Đóa Đóa và Kim Tằm Cổ. Bởi vì ở bên ngoài, chúng cũng không dám hiện hình, một là sợ có cao nhân ở đây, hai là sợ dọa người trần phát điên. Đi nhiều rồi, mặc dù kẻ đến người đi, nhưng cũng có người sinh nghi, vì vậy tôi đổi qua đổi lại mấy bệnh viên phụ cận, nhưng tương đối mà nói, tôi đi Sa Điền nhiều hơn chút, thế nên có một nữ bác sĩ bề ngoài băng sơn cho rằng tôi yêu thầm cô ấy, không có việc gì thường cho tôi ánh nhìn khinh bỉ.

Chuyện kể rằng, ngự tỷ này dáng vẻ cũng không tệ lắm...

( Ngự Tỷ là người con gái hoàn hảo như “Soái Ca”, có ngoại hình cao trên 1m6, xinh đẹp, da trắng, thông minh, tài giỏi, chung thủy, số đo ba vòng cực chuẩn, mặt Vline, tóc đẹp, biết nấu ăn, chơi thể thao giỏi, vui tính, hài hước. Nói chung, một Ngự Tỷ giống như nữ tiên giáng trần, được các đấng mày râu tôn sùng.)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,