Chuyển đến nội dung chính

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 2 - Chương 3



Chương 3 - Thang hồi hồn tầng 5

Có Thiên Hồn lưu lại năng lượng tẩm bổ, linh thể của Đóa Đóa càng ngày càng ổn định.

Lần đầu tôi gặp bé, sợ hãi yếu ớt, nếu không tập trung tinh thần, căn bản không cách nào tiếp xúc được em, sức lực cũng nhỏ yếu; Rồi sau đó được tôi dùng trì chú cầu khẩn, sau khi linh thể hơi ổn, cũng có thể làm được một ít việc vặt, đấm lưng bóp vai, có còn hơn không; Song tuần thứ ba tôi đưa em tới bệnh viện, một buổi tối nào đó tôi về nhà, con bé này thế mà nấu được một chén sủi cảo rã đông cho tôi.

Phải biết rằng, quỷ trời sinh sợ lửa, vô cùng sợ hãi, bưng chén sủi cảo nóng hổi này, tôi vừa cảm động vừa tự hào.

Càng về sau, cho dù Đóa Đóa không cần tập trung tinh thần, tôi cũng có thể sờ được em, như trái cây ướp lạnh, mát mát, mềm mềm, lại có chút dẻo dai. Con bé chơi rất thú vị, thường xuyên giả làm mặt quỷ đáng yêu với tôi, chọc tôi cười, nhưng có một lần, thế mà biến bộ dáng mặt xanh nanh vàng, ngược lại dọa tôi giật cả mình, vì vậy tôi đánh em một trận, từ đó về sau không dám nữa.

Chẳng biết từ lúc nào, con bé mê xem TV, thích xem 《 Cừu Vui Vẻ và Sói Xám 》, xem đến vui ơi là vui. Em không phát ra âm, nhưng biểu cảm trên mặt lại linh hoạt hơn, đôi khi còn ở trên sofa lăn lộn, chơi vui cực kỳ.

Kim Tằm Cổ cũng có chút biến hóa, nó càng to béo ra, nắm thân thể nó, mềm mại, nhưng lại có cảm giác sắt đá. Rất thơm, là loại mùi đàn hương, có thể tự do biến cứng biến mềm, có đôi khi tôi nghĩ, nếu nó không phải có cái đầu quá nhỏ, thỉnh thoảng cho các bà dùng, sẽ thích lắm đây (được rồi, có đôi khi tôi tà ác quá). Chủ yếu chính là, con mắt của vật nhỏ này rất thú vị, trước kia tôi cảm thấy tà dị khó hiểu, song hiện tại nhìn, cảm giác bên trong có muôn vàn sắc thái, nhìn không thấu.

Cuộc sống vẫn tiếp tục, tin tức tòa nhà có ma càng truyền càng tà hồ, mới đầu tôi còn nghe ban quản lý và bảo vệ dưới lầu kể một chút, sau này họ bị công ty ra lệnh kín miệng, bớt tám chuyện, nhưng trong diễn đàn QQ của công ty lại càng truyền càng tà hồ:

Có người nói mình đụng phải nữ quỷ, tóc dài tới eo, mắt xếch mày xanh, máu tươi đầm đìa đầy mặt mà lơ lửng giữa không trung; Có người nói ông cụ cách vách nhìn thấy một thi thể máu me be bét trôi ngoài cửa sổ; Có người lại nói mình ngủ mơ, có một quý bà bóng bẩy đi vào giấc mộng, hoạt sắc sinh hương, một đêm triền miên, thức dậy chẳng biết đã hao hết bao nhiêu thằng cháu, hồ dán khắp trong mền, mùi tanh bốn phía...

Lệ thường như thế, mọi phiên bản không giống nhau, phân không rõ là thật, hay là người ta chế ra nói bậy.

Nguyên do phạm quỷ trải qua truyền bá, đã có rất nhiều phiên bản, một phiên bản đáng tin cậy nhất là của một cô gái xinh đẹp trong tòa nhà này, là vợ bé của một thương nhân Hồng Kông bao dưỡng, mỗi ngày shopping mua sắm tụ tập chị em, chơi mạt chược uống chút rượu, ngoại trừ mỗi tháng 2 lần ứng phó với ông già Hong Kong kia ra, cuộc sống trải qua coi như không tồi.

Chỉ tiếc cô ta không biết đủ, một ngày nào đó bạn trai cũ tìm tới cửa, muốn nối lại lại tình xưa, trong lòng cô ta có còn chút tình cũ, cả ngày lại sống rỗng tuếch, vì vậy gương vỡ lại lành. Bạn trai cũ là một tên công tử bột không có bản lãnh, vì vậy phần lớn tiền của thương nhân Hồng Kông cho đều bù vào tiền hụt bên này, song cô ta nguyện ý, cũng không quan tâm. Chỉ tiếc bạn trai cũ không ngờ nhiễm virus HIV, lại lây bệnh cho cô ta, vì vậy khuếch tán truyền bá, thương nhân Hồng Kông cũng đi chơi gái lung tung, người mắc bệnh tổng cộng tới 10 người.

Thương nhân Hồng Kông Biết được, giận dữ, bỏ rơi vợ bé, sau khi đánh đập tàn nhẫn, còn muốn thu hồi tất cả hưởng dụng.

Cô ta đi tìm thằng oắt kia, song tên thối tha đó lại khóa trái cửa từ chối, khổ sở cần khẩn không dược, nản chí thất vọng, hy vọng hóa tro tàn, vào một đêm đen từ trên lầu thả người nhảy xuống, liền trở thành một vũng thịt nát tại chỗ. Song lòng cô ta mang lệ khí, trước khi chết mặc áo đỏ vớ đỏ quần lót đỏ, muốn chết thành lệ quỷ, hành hạ người trần.

Chuyện này xảy ra vào giữa tháng 7 năm nay, còn lên cả báo thành thị, tôi đương nhiên biết, lúc ấy còn xì một tiếng xúi quẩy.

Lúc này lời đồn nổi lên bốn phía, đổi lại ngày xưa tôi nhất định sẽ cười bỏ qua, không đáng để ý tới, song bản thân đã bước nửa chân vào nghề này, đương nhiên sẽ để ý một ít, nhưng vẫn chưa gặp phải, cũng không biết thật giả.

Nhưng mà có thể là tôi xui xẻo, không ngờ....

***********

Vào cuối tháng 10, thời tiết chuyển lạnh, khách cũng vắng dần, cũng may tuần đầu và tuần giữa tiền vào bội thu, cũng làm tinh thần người ta phấn chấn. Cửa hàng chúng tôi quen phát lương tuần giữa, nhưng kết toán nhất định phải hoàn thành thống kê cuối tháng, cho nên mấy ngày nay tôi thường bận đến khuya. Kim Tằm Cổ quen thân cận cùng tiểu quỷ Đóa Đóa, hết sức bất mãn với lịch làm việc và nghỉ ngơi của tôi, buổi sáng lúc tôi ra ngoài, thế mà từ trong khe chuồn ra, bò lên búp bê sứ tôi đặt ở thư phòng, không chịu đi.

Tôi đương nhiên nguyện ý cho vật nhỏ này ra ngoài hóng gió, hơn nữa khoảng thời gian kia trị an không tốt, trộm cắp lẻn khắp nơi, để nó lại trông nhà.

Ngày 28 tháng 10, tôi cùng A Căn, Tiểu Mỹ và một trưởng quầy khác là Cổ Vĩ hoạch toán sổ sách mãi đến 10 giờ tối, sau đó lại mời hai thủ hạ trưởng quầy này cùng máy nhân viên trực cửa hàng, đến một quán ăn gần đó ăn cá nướng. Dùng xong bữa tối, cho nhân viên về nhà. Đã hơn 12h khuya.

Đưa về cuối cùng vẫn là Tiểu Mỹ, cô gái nhỏ này hiện tại càng ngày càng có hảo cảm với tôi hơn, cũng càng ngày càng thẳng thắn. Thường mang bữa sáng cho tôi, không có việc gì thì bưng trà rót nước cho tôi, tìm tôi trò chuyện. Tiểu Mỹ tên đầy đủ là Giang Doanh Mỹ, sinh năm 89, vào năm 07 tuổi ta mới 19, nhưng khi cô 15 tuổi tốt nghiệp cấp 2 đã theo người nhà ra ngoài lăn lộn, kinh nghiệm xã hội phong phú, dáng vẻ lại xinh đẹp, cho nên công trạng rất tốt, cô thuộc nhóm nhân viên sớm nhất của chúng tôi, không bao lâu thì thăng chức làm trưởng quầy.

Theo lý thuyết Tiểu Mỹ dáng vẻ rất đẹp, lại chủ động nhiệt tình, tôi vốn phải yên tâm nhận lấy. Nhưng tôi đã qua giai đoạn chỉ theo đuổi tình dục, lại không sinh ra nhiều tha thiết với Tiểu Mỹ, lo lắng vạn nhất hỏng mối quan hệ, cửa hàng tổn thất một trụ cột, người tín nhiệm chung quy khó tìm, vì vậy luôn giả bộ hồ đồ. Song chung quy chuyện này càng kéo dài sẽ dễ xảy ra chuyện, vì thế tôi rầu rĩ lắm.

Sau khi đậu xe ở ga ra xong, tôi đi vào tòa nhà, bảo vệ mập ở quầy tiếp tân lầu 1 chào hỏi tôi, nói: "Lục tiên sinh, chào buổi tối." Tôi gật đầu ứng phó, đang muốn nhấc chân đi, bảo vệ kia còn nói: "Ối...Lục tiên sinh," hắn ngăn cản tôi, vẻ mặt áy náy nói: "Rất xin lỗi, Lục tiên sinh, thang máy hôm nay hỏng rồi, phải ngày mai mới có thể sửa xong, xin nhờ ngài đi thang bộ nhé?"

Tôi nói —— nhà tôi ở tầng 10.

Tôi cho tên bảo vệ béo này ăn mắng một trận, nói phí quản lý nhiều như vậy trôi đi đâu hết rồi, tính tình hắn rất tốt, cười híp mắt nói xin lỗi, xin lỗi. Bản thân cũng cảm thấy ngại ngừng, không để ý nữa, đẩy ra cửa cầu thang, bắt đầu bò lên lầu.

Theo lý thuyết thân thể của tôi trẻ trung, leo một tầng gì đó thì khỏi phải nói, chỉ mất ba bước hai chân, song hôm nay mệt mỏi cả ngày, tối lại uống chút rượu, không có con sâu rượu Kim Tằm Cổ ở đây, kỳ thật tửu lượng của tôi không khá lắm. Lòng tràn đầy chờ mong về đến nhà ngâm nước tắm thoải mái, không ngờ lại gặp phải chuyện này. Nhưng mà có oán giận thế nào, cũng không thay đổi được hiện thực cay đắng leo cầu thang.

Khoảng cách giữa các tầng trong tòa nhà khá cao, leo cũng khó leo, tôi lúc này mùi rượu bốc lên, thoáng mang theo chút men say, bước chân loạng choạng. Trong hành lang là đèn cảm ứng, tiếng bước chân nhỏ, nên tối om, tôi vịn lan can cầu thang đi hướng lên trên, chưa được hai tầng, trong tay cảm nhận trơn nhầy, tôi vừa đưa tay nhìn —— một đống nước mũi tươi mới. Tôi lập tức bốc lửa, vừa trét lên vách tường, vừa hùng hùng hổ hổ: "Má má má...Thật CMN không có đạo đức, khi không ném đồ lung tung..."

Bị âm thanh của tôi chấn động, đèn cảm ứng hành lang của lầu trên lầu dưới đều bật sáng ngời.

Trong lúc đột ngột, tôi không mắng nữa, cảm giác một luồng mát lạnh từ gáy mọc lên, không biết gió nổi từ nơi nào, từ từ thổi tới, lạnh lẽo ngấm đất, giống như trong địa cung. Tôi lập tức tiêu tán cơn say, nhìn kỹ lại —— cầu thang trống rỗng, cũng không có thứ gì. Tôi tập trung tinh thần nhìn lầu trên lầu dưới, phát hiện ngoại trừ tiếng gió nhỏ vù vù, cũng không có tiếng vang nào khác.

Lúc này tôi đã ý thức được có thể có quỷ rồi, vốn cũng không sợ, nhưng lại chợt nhớ tới Kim Tằm Cổ có thể nương tựa kia đã ném trong nhà tầng 10 rồi, trong lòng hối hận không thôi.

Tôi không dám dừng lại nữa, chạy vội lên trên. Người quýnh lên, quả thật tiềm lực bộc phát, tôi vốn cẳng dài, một bước nhảy ba bậc thang, dốc hết toàn lực ra chạy, chưa đến vài phút đã chạy bốn năm tầng lầu. Cơ thể hoảng hốt tim đập nhanh hơn, tâm trạng dao động lớn nhất, tôi lạ lùng cảm giác phía sau có tồn tại tiếng gió vù vù, không dám quay đầu lại, sợ quay đầu lại, thì có ác quỷ đánh tới.

Tại sao tôi quả quyết muốn hướng lên trên mà không phải quay về đại sảnh gọi người chứ? Bởi vì nếu đồn đại là thật, quỷ tức lệ quỷ này, ác quỷ, oán khí nặng giống như vật ăn mòn, phàm vật không thể trấn, ngược lại chịu hại. Mà nếu có Kim Tằm Cổ, nó tuy là vu cổ chí độc, nhưng tính thuần dương, da vàng rực một khi kích phát kình khí, có thể phá phần lớn âm tà vật.

Cho nên với tôi mà nói, nhà an toàn nhất.

Cứ thế tôi liên tục lên hơn mười tầng, chạy mãi tôi ngừng bước, đột nhiên ở một cửa hành lang đánh dấu tầng 5. Cửa hành lang này vừa rồi bối rối chưa phát giác ra, lúc này trong lòng nhớ lại, mới phát giác tôi đã đi ngang qua bảy tám lần rồi —— quỷ xây tường. Trong lòng tôi cảnh báo, tập trung tinh thần niệm 9 chữ chân ngôn "Linh phiêu thống hiệp giải tâm liệt tề thiện", đẩy cửa ra nhìn lại hành lang, chỉ thấy trong hành lang bình thường sáng ngời bây giờ lúc sáng lúc tối, càng phát ra âm trầm khủng bố.

Trên mặt tôi có mồ hôi lạnh chảy xuống, tôi đột nhiên nhớ đến một việc, MK, cô gái tự tử kia, ở ngay tầng 5.

Lúc đó, tôi mặc dù đọc thuộc 《Trần áp sơn loan 12 pháp môn 》, nhưng là vì hai vật nhỏ trong nhà, trọng điểm nghiên cứu đặt ở nuôi cổ, cấm chú, khu dịch và mấy thứ linh tinh nói phía trên, tiếu đàn, giảng đạo, bùa chú đối phó với lệ quỷ các loại chỉ có nghe thấy, nhưng chung quy không am hiểu, càng không nói tới hiểu biết uyên bác, càng vì không có sư phụ, không có kinh nghiệm, khiến nỗi sợ thất thố của tôi, phát huy càng thất thường.

Quan trọng nhất là, mặc dù tôi mạnh hơn người thường một ít, nhưng mất Kim Tằm Cổ, cơ hồ không là gì cả.

Một khắc kia, lòng tôi hối hận muốn chết...

Chính lúc tôi lẩm nhẩm chân ngôn, lúc quay về cầu thang, tôi nhìn thấy trên gạch men màu trắng đối diện, đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt phụ nữ phấn hồng, vẻ mặt vô hạn thê thảm. Tôi vội chà đi, chỉ thấy con mắt càng chà càng lớn lên, khuôn mặt trở nên càng thê thảm, càng làm người ta sởn tóc gáy. Đồng thời, khuôn mặt thứ ba, thứ tư lần lượt xuất hiện trên các mặt tường, cười châm biếm, cười quỷ dị...Tôi không chà nữa, căng thẳng, nhìn hình bốn phía cao thấp.

Một luồng âm thanh như oán như khóc từ bên kia hành lang truyền tới, rất mờ mịt, ban đầu âm thanh rất nhỏ rất mỏng, song theo khuôn mặt nữ nhân trên gạch men sứ dần tăng nhiều hơn, thanh âm càng phát ra thê lương hẳn, như cú đêm kêu khóc, hoặc như tiếng mèo gọi bạn tình. Tôi nghe không hiểu lời nói trong đó, nhưng có thể cảm nhận được oán khí nồng đậm ẩn chứa trong đó.

Dần dần, tôi đã nghe hiểu, cô ta nói: "Tôi không có ném đồ lung tung, tôi không ném đồ lung tung..."

Được, tôi miệng tiện! Cô ta không ném đồ lung tung, chỉ tự ném mình xuống lầu thôi. Tôi mới biết mình làm thế nào chọc ghẹo trúng cô ta rồi.

Nói nhiều như vậy, kỳ thật tôi từ hành lang tầng 5, liếc mắt xem xét hành lang một cái, quay đầu lại nhìn thấy trên gạch men đều là mặt nữ giới, tổng cộng mới chưa tới 10 giây. Tôi vô thức cảm giác tầng lầu này quá nguy hiểm, không để ý có quỷ xây tường hay không, chạy hướng lên lầu. Đột nhiên đèn hành lang toàn bộ dập tắt, một mảnh tối om, gió mát vù vù.

Tôi vô thức quay phắt đầu lại ——

Ánh trăng xuyên qua lỗ thông gió nhẹ nhàng rơi xuống, tôi nhìn thấy có một cô gái tóc dài mặc đồ lụa đỏ nhẹ bay về phía tôi. Ban đầu tôi không thấy rõ mặt cô ta, cô ta vọt đến trước mắt, vừa ngẩng đầu, chỉ thấy mặt phẳng lì do ngã hỏng, một bãi thịt nát vụn, phía trên giòi bọ vô số, hai nhãn cầu trắng treo trên mặt, răng nanh lộ ra trắng toát, há thật to.

Tôi chà...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,