Chuyển đến nội dung chính

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 3 - Chương 6

Chương 6 - Kuman Thong trên Taobao

Lần này, Tiểu Quỷ kêu càng bi thảm hơn, thanh âm kia cơ hồ là chấn động tần số cao, chấn đến mức lỗ tai mỗi người đều đau đớn. Nó ra sức giãy giụa, như cá nóc mắc cạn, đủ loại giãy giụa quỷ dị. Tay tôi cơ hồ như bị điện giật, trong nháy mắt toàn thân tê dại, cánh tay run rẩy dữ dội, giống như chạy cự li dài trong tiết thể dục ở trường, ngày thứ hai cơ bắp toàn thân nhức nhối lan tràn, cả người vô lực. Tôi quát to một tiếng, cắn răng kiên trì túm lấy chân nó.

Cũng may thanh âm này chỉ giằng co khoảng 10 giây, sau đó, tiểu quỷ này rốt cuộc ngừng giãy giụa, tứ chi đều rũ xuống, cái đầu to của nó gần như cháy nửa bên, trên khuôn mặt của nửa bên còn lại thế mà xuất hiện nụ cười an tường, Tiêu Khắc Minh thấy thế, lập tức ngồi xếp bằng dưới đất, thành kính bắt đầu niệm Siêu Độ Vong Linh kinh quyết của Đạo gia, bắt đầu làm pháp sự.

Lúc này, Đóa Đóa từ trong mộc bài Hòe ở ngực tôi nhẹ nhàng đi ra, treo đứng trên không trung, ngơ ngác nhìn đồng loại của mình.

Tôi cầm tiểu quỷ này (Kuman Thong) trong tay đặt lên bàn trà, khí tức của nó còn lại một chút, phần đầu chưa cháy tới kia, mắt nhìn trừng trừng Đóa Đóa đang ở giữa không trung, như em bé thiên thần vậy, nó rốt cuộc gom góp một ít khí lực, vươn bàn tay nho nhỏ, giơ lên, muốn sờ Đóa Đóa, Đóa Đóa bay xuống muốn chạm tay với nó.

Tôi giữ bé lại, lắc đầu.

Trên người tiểu quỷ Kuman Thong này, toàn bộ đều là lực bùa chú Tiêu Khắc Minh khởi động, xích diễm hung mãnh, không khéo đốt lan tới chỗ Đóa Đóa, vậy thì không ổn.

Tiểu quỷ nằm đó, lửa tiếp tục đốt cháy thân hình nó, vòng qua bên mặt kia, đốt khắp cơ thể, tôi nhìn chằm chằm vào mắt nó, giữa màu trắng đã xuất hiện một ít điểm đen, bên trong thế mà toát ra rất nhiều tình cảm, tôi nghiêm túc đọc, dường như là tiếc nuối, hay là hâm mộ.

Đau khổ, giải thoát và những tâm tình khác —— tôi chưa bao giờ ngờ tới có thể từ trong một chút ánh mắt đó có thể đọc hiểu nhiều như đến vậy.

Trong lòng đau xót khó hiểu.

Tay bị gắt gao kéo lấy, Đóa Đóa nhìn tiểu quỷ đã bị đốt thành tro tàn, lại nhìn tôi, trong ánh mắt tựa hồ có thật nhiều lệ.

Tôi đang nghĩ, nếu Đóa Đóa không gặp được tôi, La bà bà chết rồi, nói không chừng bé cũng giống tiểu quỷ này, trong 10 năm đầu bị âm phong gột tẩy, không bao lâu sẽ đầu to thân nhỏ, biến thành vật tà ý, đánh mất thần chí đi hại người, bị những người như tôi hoặc Tiêu Khắc Minh đuổi bắt, đốt tàn linh hồn, trọn đời không được trở mình? Tôi chỉ vừa nghĩ thôi đã cảm thấy đáng sợ, không khỏi siết chặt bàn tay nhỏ bé béo mập của em.

Tiểu quỷ rốt cuộc đã bị thiêu đốt hầu như không còn, trở thành tro bụi, đọng lại trong không trung vẫn còn tiếng rú thê lương của nó.

Đáng thương, đáng hận...

Đóa Đóa nhìn thoáng qua tôi, phút chốc bay vù vào trong mộc bài Hòe.

Sự xuất hiện của em, giám đốc Dương, anh Lưu và Mẫn Hương không có bất cứ năng lực gì cũng không nhìn thấy được, Tiểu Đạo Lưu Manh thấy được, nháy mắt với tôi, cười, tôi không biết nụ cười này có ý gì, chỉ cảm giác hèn mọn, có dự cảm không tốt xuất hiện.

Hết thảy xong xuôi, ba người ở đây mới kịp phản ứng, giám đốc Dương tát vào mặt Mẫn Hương một cái, chửi té tát, để che giấu khủng hoảng cực độ trong lòng mình, anh Lưu đã vọt đến bên cạnh bàn làm việc, ngón tay ấn mặt bàn vang lên tiếng khớp, hiển nhiên trong lòng cũng hoảng lắm, mà thần thái trên khuôn mặt tái nhợt của hắn, hiên nhiên không giống như lính đặc chủng huấn luyện gặp ma quỷ.

Mẫn Hương bị tát ngã xuống đất, lớn tiếng kêu khóc.

Sự việc kết thúc, giám đốc Dương cực lực cảm tạ chúng tôi, song lại không hề đề cập tới chuyện thù lao. Tôi còn được, Tiêu Khắc Minh lại canh cánh trong lòng. Giám đốc Dương cực lực mời chúng tôi ngày mai đến gặp mặt ông chủ lớn của họ một lần, một thằng cha tôn hiệu là chú Đoàn —— ông chủ của họ yêu thích nhất là kỳ nhân dị sĩ như chúng tôi, cầu hiền như khát. Tôi chối từ, bảo phải về rồi, để tránh chậm trễ đại sự ngày mai. Tiêu Khắc Minh không muốn, không trả tiền thì thôi, nhưng nếu trước đó nói miễn phí hóa đơn đêm nay của anh ta, anh ta đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội, liền rướn cổ lên, không chịu đi theo tôi, ồn ào muốn ở lại.

Giám đốc Dương vỗ ngực nói hôm nay trên trăm vị mỹ nhân tùy ý chọn, tùy ý tuyển, đều tính vào sổ công ty.

Miệng của Tiểu Đạo Lưu Manh này lập tức toe toét, khép lại không được nữa.

Việc này đã xong, về sau là báo cảnh sát hay gì khác nữa, tôi không hiểu lắm, xông xáo bên ngoài nhiều năm, tôi tự nhiên biết cái gì mình nên quản lý, cái gì không nên quản lý, tôi không lấy tiền lương, cũng không phải siêu nhân, bắt quỷ xong quay về khách sạn ngủ là hợp lý, còn lại đã là chuyện vượt quá phạm vi năng lực của tôi. Tiểu Đạo Lưu Manh không đi, tôi cũng không ép buộc, tự mình khóa chặt áo, đi ra ngoài.

Đi ngang qua hành lang lầu hai, tôi thấy được một bóng dáng phụ nữ vô cùng quen thuộc, cẩn thận nhìn, hóa ra là Vương San Tình, chính là em gái nhân viên cửa hàng mà A Căn thầm mến, sau này vì bạn trai mà sống đời gà móng đỏ. Trước đó nghe nói làm ở Lâu Phượng, làm việc du kích, hiện giờ thế mà đã trà trộn tới câu lạc bộ đêm của bến cảng Giang Thành, xem ra, đã gia nhập đội ngũ chức nghiệp hóa, chuyên nghiệp hóa. Tuy là người quen, nhưng tôi không có chút ý định chào hỏi, nghĩ đến cô ấy nhìn thấy tôi cũng khó xử, vì vậy bước chân đi không ngừng lại.

Quay trở lại phòng khách sạn, đã là rạng sáng, tôi tắm rửa một cái, sau đó trở về giường, trì chú cầu khẩn cho Đóa Đóa.

Kết quả triệu hoán vài lần, con bé đó thế mà không đi ra. Tôi khó hiểu, hôm nay sao có vẻ không vâng lời nữa.

Tôi ép buộc gọi bé lên, bé trừng mắt liếc tôi, phất bàn tay nhỏ bé, nha nha nha, kháng nghị với tôi. Tôi khó hiểu, tình huống gì đây? Lúc này Kim Tằm Cổ cũng đã đi ra, học theo Đóa Đóa, trừng mắt với tôi. Hai vật nhỏ thị uy với tôi hồi lâu, uốn éo cơ thể, chạy ra chỗ khác tự chơi với nhau. Tôi giờ mới nhớ, chẳng lẽ Đóa Đóa đang giận tôi và lão Tiêu phối hợp siêu độ tiểu quỷ vừa rồi?

Khó trách ban nãy Tiểu Đạo Lưu Manh lại nhìn tôi cười đầy ẩn ý, hóa ra anh ta đã sớm đoán được Đóa Đóa sẽ có phản ứng này.

Thế nhưng...thế nhưng bắt được Kuman Thong của Mẫn Hương, con sâu béo đang chơi cùng với Đóa Đóa cũng có phần mà?

Thế quái nào lại chơi với nó vui vẻ thích thú như vậy, còn đối với tôi lại giương nanh múa vuốt chứ?

Tâm tư của đám tiểu quỷ, quả là rất khó đoán.

********

Ngày thứ hai tôi thức dậy rất sớm, kéo rèm cửa, trời trong, ánh mặt trời trong trẻo.

Xuyên thấu qua khe hở giữa cánh rừng sắt thép xi măng, có thể nhìn thấy biển xa xa, thị lực của tôi trước kia mới 4.6, hiện tại còn lợi hại hơn cả 5.2, bờ biển rất xa, có sóng biển màu trắng rượt đuổi vào bờ, đó là một đường trắng, đẩy nước biển vẩn đục. Biển bên này cũng không trong xanh, vàng đục, cũng có rất nhiều rác rưởi, làm cho người ta thấy thất vọng. Xa xa là Macao, đó là một khu vực tấc đất tấc vàng, nhìn thấy nhiều kiến trúc vừa cao vừa hẹp, khoảng cách cũng rất nhỏ, đối nghịch với bên này, rất đặc sắc.

Sờ mộc bài Hòe ở ngực, Đóa Đóa đã trở về, ngày hôm qua bé và sâu béo chơi đến phấn khởi, cố ý không quan tâm tới tôi, nhưng cuối cùng vẫn hôn trán tôi một cái. Bởi vì sâu béo về 'nhà', tôi sẽ không ngủ say, có thể cảm giác được xúc cảm mềm mại như thạch trái cây.

Bé có cáu kỉnh mấy, vẫn như cũ là cô bé ngoan ngoãn đáng yêu kia.

Trong lòng tôi tràn ngập ý nghĩ thương yêu, quyết tâm nhất định phải tìm địa hồn về cho bé, khôi phục ký ức. Nếu có khả năng, thậm chí có thể giúp bé làm lại xác thịt, hoặc đầu thai, một lần nữa hưởng thụ cuộc sống vui sướng của người bình thường. Tôi hy vọng bé có thể nhảy có thể quậy, có thể nói chuyện, phát ra tiếng cười như chuông bạc, có thể tự do hưởng thụ ánh nắng ấm áp, như trẻ con bình thường đọc sách viết chữ, vui sướng lớn lên, có lẽ, sau khi lớn còn có thể gặp được một chàng trai hiểu bé, kính bé yêu bé thương bé, xây dựng gia đình, trải qua cuộc đời vui sướng...

Nghĩ vậy, tôi đột nhiên có một loại cảm giác ghen ghét với chàng trai kia.

Cũng đúng thôi, đây là tình cảm của mỗi bậc làm cha đối với bạn trai của con gái mình nhỉ? Hoặc có thể là...

8h30 sáng, đạo sĩ chết tiệt Tiêu Khắc Minh này vẫn chưa trở về —— thằng cha này sớm muộn cũng có ngày tinh tẫn nhân vong, có một lần cùng anh ta nói về thần tượng, tôi nói thần tượng của tôi là Tiền Chung Thư, bác học đa tài, tôi tưởng rằng thần tượng của anh ta là Tam Thanh tổ sư hoặc là Lão Đam, Quỷ Cốc Tử chứ, không ngờ anh ta thế mà nói với tôi là Wilt Chamberlain một trong những cầu thủ bóng rổ vĩ đại nhất NBA, việc này thật tình khiến tôi kỳ quái, thằng cha này không giống người thích xem chương trình thể thao, không ngờ tới lý do của anh ta, thế mà là vì anh trai đó nghe nói từng quan hệ với hai vạn phụ nữ...

Tôi không đợi anh ta nữa, ăn sáng trong một quán trà gần đó, lúc 9 giờ, Tần Lập gọi điện thoại sang nói đã đến Bát Châu cảng, vì vậy tôi đi xe đến đón hắn. Đón được Tần Lập rồi, cũng không chào hỏi nhiều, hắn trực tiếp đưa tôi đến nhà người có Cỏ Hoàn Hồn 10 năm. Đó là một vườn thực vật cỡ nhỏ, của tư nhân, ở một bán đảo tên là đảo Dã Lư, bốn bề hoang vắng.

Khi tôi và Tần Lập tìm được ông chủ kia, lão nhiệt tình tiếp đón chúng tôi, chúng tôi nói là ông chủ Cố Hiến Hùng giới thiệu đến, lão lập tức gọi người chuẩn bị trà ngon, nói bạn của ông chủ Cố, là bạn của lão, có lời gì cứ nói thẳng.

Tôi nói nghe nói ngài có một gốc cây cỏ Hoàn Hồn 10 năm, muốn xem thử.

Như thế, có thể chuyển nhượng cho tôi hay không.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,