Chuyển đến nội dung chính

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 10

 Chương 10 - Sát khí kéo tới ngập trời

Xung quanh người có dị động, có phản ứng đầu tiên không phải là tôi, mà là Kim Tằm Cổ.

Vật nhỏ này tự có kiêu ngạo của nó, nào có thể dễ dàng tha thứ cho một quỷ vật tùy tùy tiện tiện trườn đến càn rỡ, tôi còn chưa nhúc nhích, nó đã từ giữa ngực bụng tôi chui ra khỏi cơ thể, bỗng chốc bắn về phía bên giường. Tôi cũng không thích thứ trắng nõn này, lăn trên giường hơi dựa nghiêng tường, nửa ngồi xổm lên, vẻ mặt đề phòng, cẩn thận nhìn chằm chằm quỷ nước này -- lần trước quá khẩn trương, chỉ nhìn thấy tia sáng, nhìn không rõ lắm, lúc này nhìn lại, quả thật là một con rắn nước trắng nõn.

Chỉ thấy nó dài khoảng 40cm, toàn thân ướt sũng, màu da xám trắng, da vừa trơn vừa nhớt, có vảy dày đặc cùng chất nhầy, khác biệt với rắn nước bình thường ở chỗ, đầu của nó giống đầu của con rùa, một đôi mắt đỏ bóng, biểu cảm phong phú, gắt gao nhìn chằm chằm tôi.

Tôi cũng không sợ hãi, bởi vì giờ phút này, Kim Tằm Cổ đã bay đến cách đầu nó 5cm, con sâu béo ngoe nguẩy cơ thể, mào trên đầu càng phát ra màu đỏ tươi bức người. Rắn dài này không hề nhúc nhích, miệng hơi há lên, tôi có thể nhìn thấy hàm răng dày nhỏ trong miệng nó.

Nó bị Kim Tằm Cổ trấn áp rồi.

Lúc này tôi thả lỏng tâm trạng xuống, thời gian lấy được 《 Trấn áp sơn loan 12 pháp môn 》đã non nửa năm, tôi đại khái cũng đã đọc thấu nội dung trong đó, trong một đoạn về trừ dịch có ghi chép liên quan đến quỷ hồn cùng loại này, tôi từ trong balo lấy ra một chén gạo tẻ nhỏ, sau đó lại lấy ra ba cây nhang cắm lên, sau khi đốt hát dẫn thần ca, thả lỏng tâm thần, toàn lực dung nhập vào trong sự yên lặng của nhang gỗ Đàn vấn vít này.

Hát xong, tôi bắt đầu thử kết nối, bởi vì bị bẫy, quỷ nước này đang trong thời kỳ sợ hãi luống cuống, cho nên rất nhanh, chúng tôi đã kết nối với nhau.

Đây là lần đầu tiên tôi cùng quỷ hồn khác ngoài Đóa Đóa kết nối ý thức, giao tiếp.

Nó là một đứa trẻ chưa đến 8 tuổi, vào giữa hè năm ngoái, cùng các bạn trong thôn ra sông bơi lội, kết quả đang chơi trò bịt mắt bắt dê, tính tình lỗ mãng, thoáng cái đã lặn xuống chỗ nước sâu, kết quả bị rơi vào mạch nước ngầm, lại có bèo rong quấn thân, vì vậy đánh mất mạng nhỏ. Đi cùng đều là trẻ con sáu bảy tuổi, bảy tám tuổi, người lại đông, đương nhiên lo lắng cũng không chu toàn, mặc sức chơi bời, cũng quên mất đã thiếu một đứa này. Lúc lên bờ quay về thôn, không thấy nữa, chỉ tưởng đã quay về nhà, cũng không thèm để ý, mãi cho đến trời sập tối, cha mẹ đứa bé này tới từng nhà hỏi, mới biết con mình có khả năng đã chết đuối trong nước.

Trời tối đen không thấy được gì, nước trong sông kia ngày thường chảy xuôi nhẹ nhàng chầm chậm, vậy mà đêm đó lại chảy xiết, chỉ một ngày đã đẩy thi thể này đi 100 dặm đường thủy xuống hạ lưu. Đây vốn cũng vô phương, vậy mà đến nơi này, chính giữa sông có một xoáy nước thủy nhãn, hút nó khư khư ở đó, không đi được, cũng không nổi lên được.

Bà con phụ cận Thủy Nhãn này gọi nó là Quỷ Đả Đãng, có ai xuống sông bơi, đều tránh thật xa, sợ nó hút vào, cũng từng kéo chết vài người. Thi thể của đứa bé này ngâm trong Quỷ Đả Đãng hơn 2 tháng mới nổi lên, lúc vớt lên, bụng đã bị móc trống rỗng, toàn bộ bên trong đều là cá con, còn có một con rắn trườn ra, chui vào trong nước. Đúng như ông lão chủ nhà nói, con rắn trun này, là thủy quỷ được tàn phách đứa bé phủ phục.

Nó oán hận, tại sao không ai cứu nó lên, tại sao cha mẹ không tìm nó an táng, tại sao bị vô số cá đẻ trứng, ấp trứng ra cá con.

Tại sao lại bị một con rắn trun làm tổ, cả ngày chui tới chui lui.

Oán khí không tiêu tan được, tự nhiên muốn lên hại người.

Mà tôi, lại là một thằng cha cực dễ hấp dẫn tà vật, ở chỗ này, tựa như hải đăng trong bóng tối, chói mắt nhất, cho nên đến quấy rầy tôi hết lần này tới lần khác. Kết nối chốc lát, tôi cảm giác trong lòng nó đều là thù hận, lệ khí khỏi bàn, đây là ác quỷ, phải siêu độ. Siêu độ như thế nào? Người có đạo đều nói là để quỷ hồn thoát khỏi cực khổ, đi đến kiếp sau, kỳ thật không phải, siêu độ mà tôi nói, chỉ dùng chú pháo kinh ngôn tiêu mòn đi tâm tư quyến luyến phàm trần thế tục trong ý thức linh thể, để những linh hồn này sớm về chốn nên đi. Chốn nên đi là gì? Trước đó từng nói, U Đô (hoặc U Phủ) đó là chỗ quỷ hồn tụ tập sau khi chết, nó cũng không cùng cấp với địa ngục —— về phần dẫn tiến địa ngục và thiên đường sau đó, theo cá nhân tôi mà nói, thì giống như U Đô này phân chia ra bởi con người thành khu nhà lầu và khu nhà lá, thế thôi.

Tôi không phải thánh mẫu lạm phát từ bi, đối với ác quỷ, đặc biệt là thứ quỷ đã có nhiều vết xấu, tôi trước giờ luôn tuyệt quyết, hai tay khép lại thành kiếm chỉ, hướng con rắn trun này, niệm vãng sinh chú. Nói chỗ này một chút, phần lớn chú pháp tôi kể, thông thuộc trong xã hội, nhưng làm thế nào niệm hữu hiệu, thì cần sư phụ truyền dạy, vì sao?

Phương diện này đề cập đến vấn đề âm luật nhanh chậm, cùng là một câu chú, cao nhân đắc đạo tụng xướng như sấm bên tai, lính mới niệm tà âm, đa số đều nằm ở hai chữ "âm luật". Chân ngôn cũng là một môn học vấn, âm điệu cổ đại "Cung Thương Giác Trưng Vũ", chỉ có 5 thanh, cho nên cần huấn luyện một dạy một. Tôi nửa đường mới đi tu, hiểu rằng bà ngoại đã qua đời lâu, chỉ dựa vào đoán bắt, rồi sau đó lại cùng Tiểu Đạo Lưu Manh đồng hành trao đổi, lúc này mới ra dáng một chút.

Sau ba lần, ác quỷ này rốt cuộc tiêu tán. Mà rắn trun rắn nước kia, thì đã mềm như cọng mì.

Ông lão chủ nhà là người ngủ không sâu, động tĩnh này của tôi, lão hiển nhiên đã sớm tỉnh dậy, chờ lúc tôi xuống giường, lão đã gõ cửa phòng tôi. Tôi mở cửa, chỉ vào con rắn dài nửa thước trên sàn nhà cho lão xem, nói nè, quỷ nước ở đây, đã được tôi siêu độ rồi, ông đem đi đi, ngày mai đốt nó thành tro, sau đó bọc giấy đỏ vàng, chôn dưới một cây đại thụ gần đây, là được.

Chuyện sau đó đều là những việc vụn vặt, tôi cũng mặc kệ, cho nên dặn dò lão xử lý.

Ông già chủ nhà nhìn con rắn xụi lơ này, vô cùng giật mình, không ngừng chắp tay vái, nói hóa ra tiểu tiên sinh là một người đắc đạo, khó trách lại nhiều lần tới nơi này ở, chính là đang đợi thứ này, thật là, thật là tâm địa Bồ Tát...Lão vô cùng cảm kích, môi cũng run rẩy, tôi an ủi lão, nói sau việc này, xung quanh đây sẽ không gặp tà vật nào nữa, cứ mở cửa làm ăn đi.

Tôi muốn đi ngủ, buồn ngủ muốn chết —— đêm trước đã thức suốt, ban ngày lại vội vàng bôn ba, hai lần nghiên cứu 《Quỷ Đạo Chân Giải 》 cả buổi tối, tôi có làm bằng sắt cũng không chịu được con ma ngủ xâm nhập, vì vậy ngáp liên tục. Ông già chủ nhà tìm một túi đen, bọc con trùng dài như con rắn trên mặt đất này lại, dọn chăn gối mới, đổi ga giường bị quỷ nước thấm ướt, tôi cuộn tròn trong chăn, nhắm mắt liền ngủ.

Trong chậu than sưởi dưới đất than củi đang cháy, phát ra hơi nóng ấm áp.

A...Một đêm tuyệt vời, nếu có Đóa Đóa hỗ trợ đấm lưng bóp vai, thì càng thêm thích ý.

********

Sáng sớm tôi bị tiếng pháo nổ đánh thức, trên bãi đất trống dưới lầu có người đang to tiếng, bị tiếng nổ của dây pháo che giấu, cũng không nghe rõ được là gì.

Mùng 7 tết, đốt dây pháo làm chi, quấy nhiễu mộng đẹp của người ta!

Tôi ở chái nhà sát bờ sông, bên ngoài cửa sổ là nước sông chậm rãi chảy xuôi, màu xanh biếc, nhìn không được nguyên do. Ầm ĩ như vậy cũng ngủ không nổi nữa, tôi ngồi dậy, mặc quần áo rửa mặt, sau đó chậm rãi đi bộ xuống, chỉ thấy bên ngoài tòa nhà vây quanh một vòng người, đang nghe ông già chủ nhà lớn tiếng nói chuyện, tôi vừa ra tới, ông già chủ nhà liền tiến lên đón, lớn tiếng nói: "Nếu không vì Lục Tả tiểu tiên sinh, quỷ ở nhà tôi không biết còn phá đến khi nào, các người đừng thấy trẻ tuổi, quả thực là một người có bản lãnh đó, hai lần, chỉ hai lần đã bắt được thứ quỷ này, lợi hại chưa?"

Lão mang theo cái túi chứa con rắn diện mạo cổ quái kia, người bên ngoài đều reo hò ầm ĩ, nói lợi hại quá, lợi hại quá!

Lão còn nói mỗi nhà mỗi hộ ở đây, đều bị con quỷ nước này phá, hoặc là gà nuôi trong nhà bị trộm, hoặc là chó cỏ giữ nhà bị cắn chết, mất tiền tài, người nhà ngã bệnh... Giờ thì hay rồi, Lục tiên sinh vừa đến, toàn bộ đều không sao nữa cả, bản lãnh này, so với Vương Bán Tiên còn lợi hại hơn! Lão nói phải quỳ xuống, mấy người lớn tuổi bên cạnh run rẩy muốn quỳ theo, tôi vội vàng ngăn cản những người này, họ đã lớn tuổi, mấy trăm tuổi rồi, tôi không muốn giảm thọ.

Thấy tình hình này, tôi vốn không thích, xụ mặt trách ông già chủ nhà, nói làm lớn chuyện như thế làm chi, rước phiền toái; Còn có, thứ quỷ này sao còn chưa thiêu hủy? Trên đó có tà vật bám vào, không xử lý, để lâu sẽ lại sinh biến.

Lão liều mạng nói, chuẩn bị xong rồi, chỉ vào một thùng xăng bằng sắt bên cạnh.

Thùng xăng loang lỗ dầu mỡ này tôi cũng thường thấy, nó thường được sử dụng nhất là ở nông gia dùng để sấy thịt khô. Tôi gật đầu, nói có thể. Ông già vội vàng làm theo, tôi quay lại phòng, thu dọn vật phẩm tùy thân xong, sau đó vác túi xuống nhà, chuẩn bị rời đi. Ông già thấy tôi muốn đi, lôi kéo tôi, nói tiểu tiên sinh hỗ trợ vẽ một lá bùa, giữ bình an. Lão vừa nói thế, đám người xung quanh lập tức bắt đầu ồn ào, đều cầu xin, tiền lì xì cũng đã chuẩn bị sẵn, cao cao giơ lên.

Tôi khoát tay, nói với họ tôi cũng không am hiểu vẽ bùa, không biết làm. Lại dặn dò ông già chủ nhà đem tro cốt đã đốt xử lý thỏa đáng, gạt đám đông ra, lớn tiếng nói đừng đi theo, tự giải tán đi, nếu không tôi phát hỏa đó. Thấy tôi nói vậy, mọi người xem náo nhiệt đều lui bước, lo sợ bất an nhìn tôi rời đi. Chưa đi được mười thước, có người gọi tôi, Lục Tả Lục Tả.

Tôi quay đầu lại nhìn thử, hóa ra là ba cô gái gặp được trong quán ăn tối qua.

Miêu Miêu hơi béo vẻ mặt ngạc nhiên, kinh ngạc nói: "Nhìn đoán không ra, anh thế mà là một cao nhân có bản lãnh thật sự! Tối qua bọn em còn nghĩ anh đang nói giỡn, nói chơi không đấy, ai ngờ là thật chứ, sớm biết thế, đêm hôm qua bọn em đã chuyển đến, xem thử anh bắt quỷ, ôi chao, thật kích thích...Đúng rồi, đúng rồi, những người đó tại sao xem con rắn nhỏ này là quỷ nước chứ, có giải thích gì không?"

Hai cô gái bên cạnh cũng vẻ mặt mong chờ nhìn tôi, giống như đang thưởng thức gấu trúc.

Tôi cười khổ, nói người ở đây đều mê tín, cho rằng mấy thứ kỳ quái đều có liên quan đến ma quỷ, họ tin, các em là những người được hưởng giáo dục cao đẳng, sao tin vậy được chứ?

Cô gái vóc dáng khá cao kia đùng đùng giễu cợt, nói quả thật là có bản lãnh, bằng không làm sao anh biết bọn em từng được hưởng giáo dục cao đẳng chứ? Nói thật cho anh hay, chúng em vừa tốt nghiệp đại học, Tiểu Mục, còn đang học nghiên cứu sinh đó...Nhưng mà, bọn em cảm thấy rất hứng thú với mấy thứ này, thường xuyên cùng chơi Bút Tiên, Điệp Tiên đó, đáng tiếc chưa có lần nào linh nghiệm, đại sư, có thể giải thích chút không?

Ba cô gái kéo tôi đi ăn sáng, tôi đói bụng, cũng không chối từ, ở phố cổ ăn hai chén đậu hũ cuộn nóng hôi hổi, hàn huyên chốc lát. Tôi phải về nhà, không thể ở lâu, vì vậy chào tạm biệt bọn họ. Họ đều rất thất vọng, nói muốn cùng tôi đi Tấn Bình, coi như dạo chơi một vòng. Tôi nói chỗ chúng tôi thật sự không có gì hay để xem, còn chưa khai phá đâu, giao thông cũng bất tiện, để sau này nhé. Trao đổi số điện thoại cho nhau, ngay cả cô gái Tiểu Mục xinh đẹp nhất, cũng rụt rè nhất kia cũng kéo tay tôi, nói sau này nếu gặp chuyện gì sẽ tới tìm tôi giải quyết, tôi luôn miệng đồng ý.

Họ muốn tiễn tôi, tôi không cho, tự mình đi đến bến xe.

Suy cho cùng đang là năm mới, người đi lại trên đường cũng không nhiều, ngay cả các loại cửa hàng cũng không đông. Đi tới chỗ người khá thưa thớt, tôi đột nhiên nghe được một tiếng "vù", trong cơ thể chấn động, không tự chủ được mà bổ nhào trên đất. Lúc mặt kề sát đất, tôi phát hiện ra, đây là Kim Tằm Cổ đang tác động lên hệ thống thần kinh của tôi, sau đó truyền lại cho tôi một loại tín hiệu nguy hiểm. Tôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mặt đất xeo xéo cắm lên ba con dao nhọn, đuôi buộc tua đỏ, lực đạo rất lớn, cắm thật sâu vào giữa gạch đá. Trong lòng tôi phát lạnh, tình huống gì đây?

Ngẩng đầu, chỉ thấy từ phía tây bay tới một vật thể màu đen hơn 10cm.

Tôi híp mắt, là lựu đạn.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,