Chuyển đến nội dung chính

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.8

 Sóng lên sóng xuống 08


Sắp gặp Lâm Thiên Kiệt, Liễu Hạ Khê có chút căng thẳng.

Đã sáu năm không gặp rồi.

Đãi ngộ thật tốt, là phòng xép. Nhớ tới chỗ tạm giam Hướng Minh Viễn họ ở thì đãi ngộ khách quý này như khách sạn cao cấp. . .Cùng là tạm giữ nhưng Lâm Thiên Kiệt là đang hưởng thụ.

Thay đổi bề ngoài của y không lớn lắm, như trước anh tuấn cao lớn, quần áo đẹp đến mức có chút khoa trương, trong thời kỳ mẫn cảm như tạm giam này tây trang hàng hiệu kia vẫn chỉnh tề như trước. Thắt lưng vẫn rất thẳng, mặt nhu như trước đoan chính nhìn chăm chú vào người ta, chẳng qua màu sắc của đôi mắt kia u ám mà vẩn đục, là hậu di chứng do tửu sắc quá độ mang đến chăng.

Y của tuổi 25 đã khác với y của tuổi 31.

Là khí chất khác nhau.



Trước kia 25 tuổi y là mặt trời vừa lên cao huyễn lệ đến chói mắt. Y có ánh mắt độc đáo, tài hoa hơn người, chí hướng cuồng vọng, từng là kẻ khiến người ta rung động. Giống con hùng ưng không kềm chế được tự do bay lượn phía chân trời, sự tồn tại xa không thể chạm tít tận chân trời, cũng chỉ thuộc về một mạt sắc thái không trung kia.

Mặc dù y từng phản bội sự tin tưởng của anh, mặc dù nhân phẩm của y có tỳ vết. Nhưng tài hoa của người đàn ông kia như trước là sự tồn tại truyền kỳ trong lòng Liễu Hạ Khê. Truyền kỳ giới thương mại ngang trời xuất thế kia thật sự chỉ như hương hoa trong nháy mắt sao?

Y hiện giờ trộn lẫn nhiều loại sắc thái, khiến sắc thái xinh đẹp tốt lành kia trở nên ô uế. Trong khí chất hàm chứa ẩm ướt âm u, là mùi mục nát, khóe miệng như trước cuồng vọng nhếch lên, đã thành dấu khắc thật sâu.

"Sao đến gặp ta?" Trong ánh mắt ngạo mạn có chứa mùi vị xét nét, đây từng là thứ trước kia Liễu Hạ Khê thống hận nhất. Hiện giờ lại không sao cả.

Chỉ nhàn nhạt khoát tay, bên cạnh còn có người đang theo dõi đấy.

"Nói cho tôi biết tung tích của Mạc Vũ Y." Liễu Hạ Khê bắt đầu.

Lâm Thiên Kiệt ngẩn ra, mặc dù y là nhân vật lòng dạ khéo léo nhanh nhẹn từ tâm can, nhưng vẫn bị lời này của anh làm cho nghẹn.

"Mạc Vũ Y là ai? Tại sao hỏi ta?" Y buồn cười nhìn anh, trong mắt y Liễu Hạ Khê hoàn toàn là một đứa nít ranh.

"Anh không có khả năng không biết." Liễu Hạ Khê tăng giọng nhìn thẳng vào mắt y. Người trước mặt này sợ rằng đã thành tinh, nhìn không ra nửa điểm sa sút vì bị tạm giam. Y thật sự không sợ hình phạt? Hay là tự cho rằng có thể thoát khỏi trừng phạt của pháp luật? Tuy nói còn chưa ra tòa, nhưng tội danh này e rằng chạy không thoát nổi, hiện giờ cũng không chỉ muốn từ miệng y biết càng nhiều chân tướng hơn mà thôi.

"Tôi cũng không biết. Tiểu Liễu." Lâm Thiên Kiệt buồn cười nhún vai, thói quen nhún vai của Liễu Hạ Khê chính là từ người này phỏng lại.

"Chắc không phải anh cũng không biết ai khiến anh ngồi đây chứ." Liễu Hạ Khê lạnh lùng hừ một tiếng.

Lâm Thiên Kiệt nheo mắt lại, y quả thực không biết ai ở sau lưng đâm y một dao.

"Từ Niệm Dư, Lữ Văn Thương anh quen chứ."

Lâm Thiên Kiệt tỉnh ngộ. "Có liên quan gì tới họ?"

"Anh sẽ không ngờ tới đâu." Liễu Hạ Khê khiêu khích nhìn y: "Nếu tôi hỏi anh tung tích của Mạc Vũ Y anh nên hiểu được rồi chứ?"

"Hóa ra là tên họ Từ giở trò!" Lâm Thiên Kiệt âm ngoan cắn răng.

"Anh đã vào quỷ đạo." Trong nháy mắt lần nữa gặp lại người này, tảng đá lớn từng đè ép trong lòng Liễu Hạ Khê đã tan vỡ.

"Quỷ đạo?!" Lâm Thiên Kiệt bật cười ha hả: "Nói đúng lắm, ta đã thành quỷ. Thằng nhóc thối dám mắng ta!" Đột nhiên vươn tay, cánh tay lướt qua mặt bàn bắt lấy áo Liễu Hạ Khê, Liễu Hạ Khê lật tay nắm cổ tay y, anh nghe được Lâm Thiên Kiệt hạ giọng nói: "Nói với Bách Thanh bình phương của 3X."

Liễu Hạ Khê nhíu mày, người giám thị bước sang kéo hai người ra.

Lâm Thiên Kiệt khoát tay làm dáng vẻ đầu hàng.

"Cẩn thận chút!" Người giám thị sau khi cảnh cáo lần nữa lùi sang bên.

"Cậu muốn biết cái gì?" Lâm Thiên Kiệt phủi ống tay áo hơi gấp nếp.

"Soái Hiên cũng chính là Vương cán sự."

"Ừm. Lão cá chạch kia à. Ông ta từng là thủ quỹ của một công ty của tôi, làm việc không tồi tôi rất yêu thích. Về sau ông ta tự động từ chức. Tôi nghe người ta nói con gái ông ta chết. Ước chừng qua một, hai năm sau, ông ta đột ngột tới tìm tôi, xin tôi cho ông ta một chén cơm ăn."

"Chỉ thế thôi?"

Đối mặt với đôi mắt nhìn chằm chằm của anh, Lâm Thiên Kiệt cười to khiến nhân viên giám thị lại khẩn trương.

"Cậu đã thành người đàn ông tốt." Lâm Thiên Kiệt cười: "Ánh mắt rất quyết đoán. Được rồi, nói cho cậu biết cũng không sao cả. Soái Hiên ông ta muốn báo thù. Ông ta hận mấy sinh viên đại học kia khiến con gái ông ta chết, bảo tôi hỗ trợ. Khi tôi nghe kế hoạch của ông ta cảm thấy rất thú vị nên cũng giúp ông ta chút. Tâm ý của ông ta rất đơn giản, kế hoạch cũng không khó khăn, chẳng qua là muốn cho người ta nhớ kỹ con gái ông ta mà thôi. Người cha đáng thương! Trong lúc vô tình để ông ta phát giác trên đời còn có khuôn mặt khác giống hệt con gái mình, ông ta bảo người giả này hóa trang thành con gái ông ta thường xuyên chiêu đãi anh bạn trai bạc tình với con gái mình, cũng chính là Lữ Văn Thương. Hắn sợ muốn chết, thật sự là phản ứng rất thú vị, Lữ Văn Thương là người rất thú vị. Ích kỷ hèn nhát hết lần này tới lần khác làm mặt trêu hoa ghẹo nguyệt, tâm hư vinh nặng vẫy tay một cái liền tới cửa rồi. Nhưng mà, hai ba lần khiến người ta chán ngấy. Không ngờ hắn là miếng keo dính chuột, một khi đã dính thì vứt không xong, rất đáng ghét, ngay cả vong hồn của người chết cũng không dọa hắn chạy được. Soái Hiên kiến nghị cho hắn hít thuốc phiện, việc này tôi cũng không quan tâm giao cho ông ta toàn quyền lo liệu, ai ngờ Lữ Văn Thương vạch trần quan hệ của tôi và hắn ra ngoài, cố ý làm cho người ta chụp được hình tôi và hắn ở cùng nhau. Tôi đương nhiên tức giận, liền một phát tách đôi. Chuyện về sau thế nào tôi cũng không biết, không bằng cậu đi hỏi Soái Hiên."

Liễu Hạ Khê thu hồi quyển sổ trong tay, cười lạnh nói: "Anh cố ý cho Soái Hiên ra mặt đâm chọt quan hệ của các anh, sau đó đổ trách nhiệm lên người Lữ Văn Thương, tiện lấy cớ vứt bỏ hắn."

"Cậu học được kiểu âm dương quái khí đó ở đâu?" Lâm Thiên Kiệt nhíu mày.

Liễu Hạ Khê lạnh lùng nói: "Tôi không tin anh không biết Mạc Vũ Y giả làm con gái Soái Hiên hiện đang ở đâu."

"Cậu không đi tìm cha nuôi cô ta hỏi tôi làm gì?"

"Soái Hiên đã chết."

Lông mày Lâm Thiên Kiệt càng cau chặt hơn.

Hiển nhiên cái chết của Soái Hiên không liên quan đến y.

"Thế à." Lâm Thiên Kiệt gật đầu: "Tôi nên dự đoán được, cậu không muốn gặp tôi, nếu còn có biện pháp cậu chắc hẳn sẽ không tới gặp tôi. Mạc Vũ Y có bạn trai, hình như là họ Lưu công nhân xây dựng trong công trình hẻm núi lớn. Tôi nghĩ Soái Hiên hẳn sau mọi việc đã cho họ một số tiền đuổi đi rồi. Việc này tôi không hỏi nhiều, cho tới nay khi tôi cho rằng ủy quyền nhất định phải ủy quyền, đừng dùng người mà nghi ngờ người."

"Nói vậy người chân chính quản lý Ánh Nguyệt sơn trang là Soái Hiên dùng tên giả là Vương cán sự?"

Lâm Thiên Kiệt cười: "Ông ta là một người khiến người ta không có lòng cảnh giác. Làm việc rất khuôn khổ." Dừng lại một lát, y tiếp tục cười, tiếng cười kia khiến Liễu Hạ Khê nhíu mày: "Nói đến khai phá hẻm núi lớn Vân Tụ, họ Từ dám không phê duyệt cho tôi, hết lần này tới lần khác muốn giá thấp tiến cử thương nhân Hồng Kông, tôi thầm nghe ngóng nội tình xong mới biết được, do tôi không hối lộ hắn. Nếu tôi hối lộ, ở Trung Quốc không hối lộ có thể thành công sao?"

"Vì chút khái diện." Liễu Hạ Khê lạnh lùng nói: "Tự nhuộm đen mình liền cho rằng trên đời không có màu trắng sao?"

"Ha ha ha." Lâm Thiên Kiệt đứng dậy: "Tôi muốn nghỉ ngơi."

Sau khi tiếng chuông tan học giữa trưa vang lên, Trâu Thanh Hà không nhanh không chậm thu dọn sách vở.

"Anh Trâu!" Khương Viễn Hoa nhào tới, Trâu Thanh Hà nguy hiểm tiếp được hắn, không ngờ hắn qua phòng học tìm cậu. Đã lâu không gặp, Khương Viễn Hoa đã mượt mà hơn. "Thật lạ, em ở trường học không tìm được Tề Nhất Phong."

"Anh ta đã xuất ngoại rồi." Đối với hắn, Thanh Hà vẫn luôn mang theo chút tội lỗi, lần đó đến Ánh Nguyệt sơn trang khiến hắn bị hốt hoảng.

"Vậy mà không nói một tiếng!" Khương Viễn Hoa bĩu môi, sau đó kéo cánh tay cậu vừa đi vừa nói: "Đi, em mời anh ăn cơm."

Nhưng mà, cậu đã hứa đi ăn cơm trưa với bạn cùng phòng rồi.

"Hay là, gọi thức ăn đến ký túc xá của tụi anh?"

"Dạ." Khương Viễn Hoa thích náo nhiệt liền đồng ý.

"Vụ án lần trước thế nào rồi?"

"Em không định kiện họ, nghe nói họ bị xử phạt hành chính. Em cũng không hỏi nhiều."

Vào ký túc xá, hôm nay mọi người đủ cả, sáu phần thức ăn đã gọi xong, thức ăn là thức ăn cơm là cơm như cùng mọi người ăn cơm tập thể.

"A! Cái con khỉ này!" Trần Giai Tuấn đột nhiên chỉ vào Khương Viễn Hoa nói.

"Là, là anh à là anh à." Khương Viễn Hoa lập tức nhảy qua gắt gao cầm hai tay Trần Giai Tuấn lắc tới lắc lui cực kỳ nhiệt tình.

"Thế này có cần xướng một khúc?" Diêu Phong đảo mắt.

"Là thế này, hôm trước ở cửa trường học con khỉ này bị một tên du côn có vẻ lưu manh quấy rầy, tôi (hắn vỗ mạnh ngực mình) tiến lên trợ giúp cậu ta đánh lùi tên du côn cướp tiền."

"Là cướp tiền hay quấy rối tình dục?" Hoàng Nhị Lang dùng ánh mắt xoi mói đánh giá con khỉ đã phủ định nửa câu sau không xác định nửa câu đầu này.

"Má, có đàn ông quấy rối tình dục đàn ông à?" Triệu Trí Siêu cười đánh Hoàng Nhị Lang một chưởng.

"Cậu đó, sống trong tháp ngà chẳng biết thế sự, không biết sao, trên đời này có tồn tại đàn ông biến thái coi trọng đàn ông đó." Đinh Tùy Hiển âm dương quái khí nói.

Sắc mặt Trâu Thanh Hà cứng đờ, hai tay hai chân lạnh buốt.

Diêu Phong vỗ nhẹ vai cậu: "Còn chờ gì nữa, không ăn đồ ăn sẽ nguội hết. Này, đại luật sư tương lai! Cậu thân là luật sư, câu có tính công kích vũ nhục đến cá nhân này là vấn đề lớn đấy.

Tôi thân là nhà khảo cổ, không tán thành nhận thức của cậu. Chân tướng chuyện của con khỉ con là gì?"

"Anh Trâu biết đó, chính là Hướng Minh Viễn kia. Em không kiện hắn, hắn cứ nói báo ân linh tinh gì đó. Em nói không cần. Hắn vẫn cứ đòi làm trâu làm ngựa."

Mọi người đồng loạt ném ánh mắt về phía mặt Trâu Thanh Hà, Trâu Thanh Hà thật vất vả nặn ra chút nụ cười: "Cái đó, cái đó."

"Ngu ngốc! Không muốn nói thì đừng nói, ai mà không có bí mật." Diêu Phong cười bắt lấy cánh tay cậu: "Qua đây dùng cơm."

"Cũng không phải bí mật. Trước khi chưa khai giảng, em và anh Trâu còn có học trưởng Tề và học trưởng Bách bốn người đến hẻm nói lớn Vân Tụ chơi, tối hôm đến nơi em bị người ta bắt cóc, thành thật mà nói em cũng không biết chuyện gì xảy ra. Chờ sau khi em tỉnh lại tất cả mọi người đều ở đó, tiếp theo người bắt cóc em cũng đã bắt được. Kỳ thật từ đầu tới đuôi em không hề biết chuyện gì xảy ra." Khương Viễn Hoa vỗ ót mình đặt thức ăn trong gà mên trên tay mình vào cùng với mọi người, chiếm cứ một vị trí ăn cơm.

Việc này đương nhiên là một câu chuyện cực kỳ lớn rồi. Một loạt ánh mắt lại chuyển hướng về phía Trâu Thanh Hà. Có thể là nhiệt độ từ bàn tay Diêu Phong truyền đến khiến cơn lạnh cứng trên người Thanh Hà dịu đi, có lẽ Diêu Phong đã từ sự mất tự nhiên vừa rồi của cậu phát giác ra bí mật của cậu. Người này đang tỏ thái độ của hắn: Cậu sẽ không vì loại chuyện này mà bị khinh bỉ.

"Việc này nói ra quá dài." Cũng không phải Thanh Hà cố gây hồi hộp. Vụ án trước mắt còn chưa thu được kết cuộc cuối cùng.

"Biết bao nhiêu kể bấy nhiêu." Trần Giai Tuấn thúc giục. Mấy người này đều là người tràn đầy lòng hiếu kỳ.

"Các cậu xem như nghe cố sự đi."

Mọi người hiếm khi nhất trí đồng loạt gật đầu "Chuyện là thế này. Đây là một cố sự, một cố sự có chút phức tạp. Trong cố sự có mười mấy nhân vật. Họ kết nối với nhau sống nhờ lẫn nhau bài xích lẫn nhau, họ liên hợp lại chia lìa cấu thành đủ loại mâu thuẫn. Nhân vật đầu tiên lên sàn là một đôi cha con sống nương tựa lẫn nhau. Cha là thủ quỹ ở một công ty không tồi, rất được thủ trưởng coi trọng. Cha là một người bề ngoài khá bình thường, là một vị làm người ta nhìn không ra tài trí. Cô con gái mặt mũi lại rất đẹp có thể là giống mẹ. Cô con gái ở đại học quen bạn trai D và cũng chơi với cả ba người đàn ông ABC. Họ tổ chức một đoàn đội, trong đó anh A thầm mến cô con gái. Anh B và C là bạn tốt của anh A, họ định tạo cơ hội cho anh A. Cuối cùng ABCD và cô con gái năm người đến một nơi nào đó du lịch, kết quả cô gái chết trong tai nạn núi. Cô gái từng gọi anh D cầu cứu, đáng tiếc anh D chỉ lo chạy thoát thân bỏ mặc bạn gái. Anh A có tâm cứu giúp đáng tiếc bị hai người BC lôi đi. Người cha nghi ngờ nguyên nhân chết của con gái, một lòng muốn trả thù bốn người ABCD này. Người cha đã cầu trợ thủ trưởng của mình, thủ trưởng của ông ta là một người rất kỳ quái. Không ngờ lại đồng ý giúp ông ta. Nói khéo cũng thật quá khéo, người cha thế mà lại tìm được cô E mặt mũi có chút tương tự con gái mình. Người cha bảo cô E đóng vai con gái mình thử dò xét lần lượt bốn anh ABCD, biết được chân tướng cái chết của con gái, đặt đối tượng trả thù chủ yếu lên người hai anh AD. Nhưng mà, anh A nhà cửa quyền thế, anh A được bảo vệ đến mức rất khó trả thù được. Ông ta đặt lực công kích trên anh D, đồng thời xui khiến anh C nịnh nọt anh D.

"Thủ trưởng của người cha là F tiên sinh là một nhân vật tồi tệ, anh D diện mạo tuấn tú bị vong linh của bạn gái quấy nhiễu đến mức khủng hoảng cực kỳ. Mà F tiên sinh thì thừa cơ đó đùa bỡn anh D, về sau lại chán ghét, liền bảo người cha kia nghĩ cách cắt đứt sự quấy rầy của anh D. Người cha kia lúc này đã sắp đặt đầy đủ cả kế hoạch trả thù, trước cố ý tiết lộ quan hệ của anh D và F tiên sinh ra ngoài, để F tiên sinh hoài nghi anh D rồi mượn cớ này vứt bỏ hắn. F tiên sinh vì không muốn kéo thêm chuyện vào người mình, dùng tội lừa gạt tố giác người cha kia, lén lút giấu người cha kia đi. Tâm ý của người cha hẳn phải chết, ông ta căn bản không để ý danh tiếng của mình. Anh D bị vứt bỏ bị người dẫn dắt tiến vào bẫy của người cha kia. Mời ABC đến nơi nào đó chúc mừng mình thất tình. Ở nơi đó người cha kia sớm đã chuẩn bị cho hắn tiết mục nghiệp dư, đó là rượu cồn và thuốc phiện cùng với người giả thành vong hồn người chết, nước suối màu máu, cô E và bạn trai của cô ta cũng cùng tham dự vào vụ báo thù của cha nuôi. Đương nhiên F tiên sinh cũng không phải hỗ trợ vô điều kiện, y cùng người cha kia đã đạt thành hiệp nghị, y cần quyền lực trong tay người cha quyền thế của anh A. F tiên sinh chụp được tạo hình cô E gải vờ bị giết khi anh A hút thuốc phiện sinh ra ảo giác. Đồng thời bố trí cả hiện trường, để sáng sớm ngày thứ hai cha anh A tới lầm tưởng con trai mình giết người.

Để che giấu sự việc này cha anh A trả giá lớn bị F tiên sinh quản chế, hai người ngầm phát sinh đủ loại hợp tác. Nhưng, cha của cô gái đã chết không muốn chấm dứt mọi chuyện như thế, ông ta căm hận bốn người ABCD đều còn sống lông tóc vô thương. Vì vậy, ông ta ở địa phương F tiên sinh để ông ta quản lý thực hiện kế hoạch trả thù lần hai. Cùng một thời gian vào năm thứ hai, ông ta gửi ra ba tờ thiếp mời lần lượt mời ba người ABD, bởi vì ba người này dưới ảo giác đều cho rằng mình đã giết người vào năm ngoái.

"Người cha này không biết người nhà của anh A mời bác sĩ tâm lý phong trụ ký ức của hắn, anh A nhận được thiếp mời nhưng không đến. Hai anh BD sau khi tới, người cha này tái hiện lại trò cũ. Để cô E ra mặt làm vong hồn, anh D trong một năm này cũng từng điều tra một vài tình huống, biết cô gái mình giết chết không phải bạn gái trước, chỉ là một nữ phục vụ viên. Nhưng mà, người chết lại xuất hiện, lần này trên người hắn giấu dao, là dao thật, hắn liều mình vung tay, máu tươi tung tóe. Hắn tin dù cho có là vong hồn cũng có thể giết chết lần nữa. Kết quả, chờ khi hắn tỉnh táo lại mới biết được chết dưới dao hắn không phải là cô gái kia mà là anh B bạn tốt của hắn. Anh D ngất xỉu, anh ta không bao giờ tỉnh táo lại được nữa.

"Vốn mọi chuyện đến đây cũng nên kết thúc. Nhưng mà, cô E còn có một người em trai côn đồ. Bắt đầu từ hành động trả thù lần thứ nhất của người cha kia, cô E liền cắt đứt quan hệ với gia đình. Người em trai côn đồ này từ trong thư của chị tìm được nơi chị mình từng ở cũng chính là suối Ánh Nguyệt hiện trường xảy ra vụ án. Gã đã biết người cha này. Vì lợi ích của F tiên sinh, đương nhiên không thể nói cho em trai rằng chị gã còn sống. Mà F tiên sinh từ lần hợp tác của phía cha anh A cũng không hài lòng lắm, F tiên sinh cũng cho rằng thỉnh thoảng nên cho cha của anh A chịu chút kinh sợ, thêm chút sơ hở càng tốt. Vì vậy, người em trai cũng được F tiên sinh che chở, thành trùm của một bang phái xã hội đen nhỏ làm tai mắt cho F tiên sinh, bức ảnh cô E giả chết lần nữa xuất hiện. Người em trai xem anh A thành hung thử thực hiện kế hoạch trả thù cho chị, kế hoạch còn chưa kịp thực hiện, cơ thể người em trai kiểm tra ra đã tới thời kỳ cuối của sinh mệnh. Gã từng nhiều lần chịu đao thương không được trị liệu tốt, cơ thể đã bị phá hủy. Lúc này, em trai gặp G tiên sinh, G tiên sinh phái người bảo vệ gã, cũng âm thầm điều tra những nhân viên liên quan, phát giác cha của anh A quả thực có vấn đề tắc trách. Sự việc liền đến đêm hôm bốn chúng tôi xuất hiện ở Ánh Nguyệt sơn trang, em trai ở đây cũng đã sắp xếp thủ hạ của mình điều tra chân tướng cái chết của chị gái, gã cũng không tin toàn bộ lời người cha và F tiên sinh nói. Thủ hạ gã phái từng được gã cứu mạng, liền bắt cóc Khương Viễn Hoa (Khương Viễn Hoa là ai?)(Chính là cậu ta đó.)(À, là con khỉ con.) cũng là tên du côn mà lão Ngũ nhìn thấy. Hướng Minh Viễn trung thành với em trai cô E, hắn biết kế hoạch của lão đại, dùng cái chết của gã để giá họa cho anh A và cha hắn, Hướng Minh Viễn muốn ngăn cản, muốn dùng việc bắt cóc con khỉ (thuận theo ý dân gọi con khỉ sẽ quen hơn) dẫn dắt ra cuộc lục soát lớn nhằm tìm ra nơi ẩn thân của em trai cô E. Nhưng mà, không tìm được. Về sau ấy à, về sau em trai cô E đã chết nhưng không thành công giá họa cho anh A và cha hắn."

"Tớ có mấy vấn đề." Lão Đại giơ tay lên, thật sự là học sinh ngoan.

"Xin nói. 1, làm sao cậu biết rõ thế, theo lý loại chuyện này không có khả năng để cậu biết được. 2, F tiên sinh và anh D đều là đàn ông sao có thể có kiểu chơi bời như vậy. . ." Không đợi hắn nói xong, chuông chuẩn bị vang lên. Thảm rồi, cơm mọi người còn chưa ăn xong, thức ăn đều đã nguội.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,