Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2016

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.7

Ánh Đèn 07 A, rốt cuộc đã về nhà, đói bụng quá. Thanh Hà nằm xuống sofa, ngồi xe mô tô xốc rất khổ cực, toàn thân đều đau râm ran. Ngẩng đầu nhìn lên anh Liễu đang bận gì thế? A, lấy tờ giấy vẽ bức tranh trước kia ra. . .Ghép lại? Nghiêm túc quá nhỉ, đêm qua anh ấy còn chưa ngủ mà. Lái xe qua lại mấy tiếng cũng còn chưa ăn cơm. . .Nghĩ tới đây, cả người Thanh Hà có thêm sức lực rồi "Những thứ khác không giúp được gì. Tôi chỉ có thể chuẩn bị thức ăn cho anh Liễu thôi." "Đang tự độc thoại à." Liễu Hạ Khê thuận miệng đáp, lực chú ý không đặt ở đó. Lần trước vụ án suối Ánh Nguyệt phải viết báo cáo kết thúc, tài liệu cả vụ án cũng xem như đã rõ ràng, thi thể Lý Thành Sinh phải xác nhận. . . "Cậu cho dù không làm cảnh sát, cũng có thể dựa vào vẽ tranh để sống đấy." Giọng Tề Ninh đột ngột xuất hiện, liền đứng bên cạnh anh. Y không lên tiếng Liễu Hạ Khê cũng không chú ý tới y. "Vào lúc nào?" Đem giấy vẽ phân loại rồi sửa sang lại đặt một bên hỏ

Sưu Quỷ Thực Lục 46

46, 13:08:00 01/03/2011 Câu chuyện lúc còn sống của mỹ nữ thời Đường Hoắc Tiểu Ngọc nhiều lần muốn vật lộn với tôi, có lẽ bạn đã từng nghe. Nếu bạn chưa từng nghe, cũng lười lên baidu tìm kiếm thì tôi vừa vặn có thể kể bạn nghe. Câu chuyện của nàng, xuất hiện sớm nhất trong một quyển đại tạp thư tên 《 Thái Bình Nghiễm Ký 》 .《 Thái Bình Nghiễm Ký 》 là thể loại sách đại tổng hợp thông tin giải trí, ghi chép rất nhiều tin đồn, cho nên chuyện trong đó, ai cũng không biết là thật hay giả. Hoắc Tiểu Ngọc là một ca kỹ cao cấp thời hoàng đế Đường Đại Tông sau loạn An Sử triều Đường. Xuất thân của nàng coi như không tồi, cha là vương tử Đường thất được phong làm Hoắc Vương, mẹ là một tỳ nữ của Hoắc Vương. Hoắc Vương sau khi mất, mẹ và Tiểu Ngọc vì không có danh phận gì, được "sắp xếp" ra khỏi vương phủ. Cũng may Tiểu Ngọc lớn lên rất đẹp, không lâu sau có thể tự mình kiếm sống. Nàng rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào? Phản ứng của Trương Sinh và Hoàng Hải các bạn đã thấy rồi đó, nh

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.6

Ánh Đèn 06 Trần này còn nhỏ hơn huyện thành Nam Thủy quê của Thanh Hà một chút. Tới cùng chỉ là một trấn cấp hương, quy mô nhỏ hơn huyện thành một tí. Không thể khinh thường trấn nhỏ nhé, đây là nút thắt giữa thành phố và nông thôn Trung Quốc, tòan bộ dân cư thành trấn Trung Quốc tụ họp lại là số liệu khổng lồ. Trấn nhỏ cũng có văn hóa đặc biệt riêng của nó không phải chỉ là hình ảnh thu nhỏ đơn giản của thành thị. Mạc Vũ Y ở một trấn nhỏ như vậy. Đây là trấn nhỏ tại tuyến Kinh Tần, cũng có trạm xe lửa và bến xe thu nhỏ. Cách nội thành Bắc Kinh khoảng 100km, xe mô tô của Liễu Hạ Khê lái đã chừng hơn hai giờ mới đến. Đương nhiên anh không chạy hết tốc lực.

Đêm Mưa Tử Thần 3.2

"Lời" thầy 2 Hai người hẹn gặp Vương Văn Tuệ. Có thể là vì chồng đã chết, cô ta cũng không thèm quan tâm nữa, sảng khoái thừa nhận thư nặc danh là cô ta viết. Đối với hành vi nói dối về hiện trường phát hiện án, Vương Văn Tuệ cũng giải thích, chủ yếu là lo lắng sẽ làm mình trở thành kẻ tình nghi, cùng với xuất phát từ một vài lo lắng về mặt tài sản. Đêm xảy ra vụ án, cô ta hẹn mấy chị em chơi mạt chược, từ hơn bảy giờ tối đánh tới tận gần rạng sáng, chứng cứ vắng mặt tại hiện trường rất đầy đủ. Khi nói tới vấn đề Khổng Gia Tín vi phạm quy định dạy thêm, Vương Văn Tuệ có thể do lo lắng cảnh sát sẽ tịch biên số tiền vi phạm quy định, liền bắt đầu giả ngu nói nhảm, lời nói mâu thuẫn, lúc thì nói chuyện dạy thêm cô ta không rõ lắm, lúc thì nói dạy thêm là phụ huynh học sinh chủ động yêu cầu. Về sau qua kiên nhẫn làm việc, bỏ đi những băn khoăn của cô ta, cô ta mới khai ra tình hình thực tế. Hóa ra, Khổng Gia Tín ngày thường dạy thêm, chủ yếu tập trung vào hai ngày thứ bảy, ch

Sưu Quỷ Thực Lục 45

45, 14:23:00 27/02/2011 Trương Sinh thở dài nói: "Đừng nói nữa, cô ấy không phải bạn gái của tôi, càng không thể là vợ được." Sau khi nghe được tiếng động kịch liệt, một chị gái ở phòng làm việc cách vách bu xem, nghe được Trương Sinh cảm thán, nói: "Đây chính là tâm bệnh của người già, em đừng hỏi tiếp nữa." Tôi nói: "Thế thì cũng đừng trách em, ai bảo anh ta khoe 'tâm bệnh' trên bàn làm việc chi?" Trương Sinh thoải mái nói: "Đã là chuyện quá khứ nhiều năm trước rồi, si tình chút đỉnh có lợi cho công tác mà!" Tôi quên hết tất cả nói: "Em vẫn muốn nghe mà! Kể đi mà!"

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.5

Ánh Đèn 05 Thấy Liễu Hạ Khê chỉnh sửa lại sổ ghi chép và bản vẽ ra vẻ sắp rời đi, Tề Ninh vặn mười ngón tay răng rắc "Cứ thế trở về? Tôi còn tưởng cậu ở lại đây mấy ngày mấy đêm không ngủ chứ." "Công năng đặc dị chỉ suy tưởng mà biết được quá khứ và tương lai tôi không có đâu. Không đi điều tra chỉ ở đây suy tưởng có ích lợi gì." Ánh mắt Liễu Hạ Khê lướt qua vai Tề Ninh nhìn Thanh Hà phía sau y. Tề Ninh tò mò quay đầu nhìn Trâu Thanh Hà từ bên ngoài đi vào, trong tay mang theo cháo trắng và bánh quẩy. Thấy hai người trong phòng đều nhìn cậu, buông bữa sáng ra ngại ngùng vuốt mặt: "Nhìn ra được em chưa rửa mặt hả." Tề Ninh cười. Liễu Hạ Khê nhíu mày, trước kia nhìn không ra Tề Ninh là người thích cười như vậy.