Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2018

Sưu Quỷ Thực Lục 91

91, "Cậu từ đâu có được bức ảnh này?" Tôi kinh ngạc hỏi Song Song. Song Song có chút thẹn thùng nói: "Ngại quá, đây. . .đây là từ 'quan hệ'' với. . .vói một tiểu sư phụ quản lý lịch sử trường, nhờ anh ấy hỗ trợ, cho tớ tra chút tư liệu trong đó, còn cả tư liệu bao năm qua của phòng giảng dạy giải phẫu. Bởi vì tớ nảy sinh hứng thú tràn trề với thầy Phùng thần bí, muốn xem chút lịch sử công tác của thầy tại Giang Y, không ngờ một phen tìm tòi, nhìn thấy bức ảnh cũ này. Kỳ thật bức ảnh này cùng những ảnh chụp những nhân tài đặt nền móng Giang Y, đều được cất rất kỹ, tớ cũng không dồn hết tâm trí đi tìm những tư liệu xa xưa như vậy. Cho nên khi tớ vừa nhìn thấy bức ảnh này, khi nhìn thấy thầy Phùng trên bức ảnh, quả thực sợ muốn ngất xỉu luôn! Năm 18 Dân Quốc, chính là năm 1929, nếu Phi Phi mà học lịch sử không tồi, sẽ biết, tiền thân của Giang Y chính là viện y học đại học công lập Giang Kinh, chính là được thành lập vào năm 1929. Bức ảnh này là khi Giang Y

Sưu Quỷ Thực Lục 90

90, "Tìm kiếm Thủ Linh Nô!" Tôi ngoan ngoãn trả lời, cảm giác giờ phút này Dương Song Song như là Holmes hoặc Poirot công bố lời giải của một vụ án lớn, tôi thì. . .Như một kẻ đóng vai phụ. (Tiêu: Holmes thì ai cũng biết rồi nhỉ, còn Poirot tên đầy đủ là Hercule Poirot, nhân vật của nhà văn Agatha Christie, có mặt trong các tác phẩm như Murder on the Orient Express [Mấy tháng trước phim này có chiếu rạp nè], và The ABC Murders, ...) "Đúng, 'Tìm kiếm Thủ Linh Nô!' cậu nhớ không, khi ông già cổ phục bị đám linh khuyển hung ác kia sát hại, cậu và Lục Hổ chỉ đánh bừa, ông ấy làm sao có thể trông cậy cậu viết ba chữ  'Tìm kiếm Thủ Linh Nô' lên đầu, sau đó tình cờ gặp gỡ cậu tại trường Giang Y chứ? Cho nên cái gọi là 'Tìm kiếm Thủ Linh Nô', không phải muốn Âu Dương Phi đi tìm Thủ Linh Nô, mà bảo cái hộp gỗ thần bí kia tự đi 'Tìm kiếm Thủ Linh Nô'." Tôi và Lục Hổ gần như đồng thời nói: "Thâm ảo quá đi." Dương Song Song nó

Sưu Quỷ Thực Lục 89

89, Dương Song Song tủi thân nói: "Tớ. . .Cậu. . .Cậu khi ấy ngày nào cũng phải đến Âm Dương giới, cố gắng ngăn cản Thư Đào bị giết, tớ nào muốn làm cậu phân tâm nữa . . .Có lẽ bản thân cậu không biết, mỗi ngày tớ gặp cậu, trong mắt cậu đều cất giấu sầu lo thật sâu." Tôi biết, trong lòng tôi cất giấu sầu lo thật sâu. "Không phải tớ trách cậu." Tôi vội giải thích với Song Song. Quả thực tôi không hề có ý trách cứ bạn ấy, huống chi, có vài ngày tôi còn biến thành "Âu Dương Cẩn" một lần, dọa Song Song và Hồ Già đến run người. Thầy Phùng không nhịn được nói: "Mấy đứa có thể đừng léo nhéo trong động thiên phúc địa này của ta nữa được không?" Dương Song Song đành phải nói tiếp đề tài: "Mấy ngày này, con cảm thấy vô kế khả thi, con thậm chí còn muốn nói cho Phi Phi, bảo bạn ấy kể cho cục cảnh sát, vận dụng nhân sĩ chuyên nghiệp để tìm, nhưng nghĩ đến lời dặn của thầy đêm hôm đó, không được nói cho bất kỳ ai, con liền bỏ qua ý niệm này, ch

Nhật Ký Sát Thủ - 2.14

14 - Hoán vị suy nghĩ Ngày 4 tháng 10 mưa rào có sấm chớp Nguyên tắc sát thủ điều thứ bảy: Mặt ngoài sự việc có khi chỉ là lớp áo ngụy trang, mắt của cậu cũng sẽ nói dối, chỉ có chuyển biến phương thức tư duy, xuyên thấu qua hiện tượng nhìn vào bản chất mới có thể biết rõ tất cả. Y muốn nói cho tôi biết tôi đã sai, nhưng làm sao y biết suy đoán của tôi sai lầm? Tôi chỉ nói cho mình Vân Chiêu, mà Vân Chiêu nói cậu ta không tiết lộ cho ai khác nửa câu, vậy trong đó đến tột cùng đã xảy ra sai lệch thế nào? Y tới cùng dùng phương thức gì để nhìn trộm nhất cử nhất động của tôi? Tôi cảm giác mình như con vật bị nhốt trong nhà kính, cứ thế bị y trắng trợn dòm ngó! Thật sự vô cùng nhục nhã!! Tôi đã thua liền hai ván, mặc dù biết thân phận thật sự của y, cũng không có cách nào gây khó dễ cho y, thậm chí còn bị y nắm mũi dắt đi?! Tỉnh táo, tỉnh táo!! Phẫn nộ sẽ chỉ làm tôi mất đi lý trí, tôi phải tỉnh táo!! Đúng như lời y nói, tôi phải thay đổi suy nghĩ, một lần nữa xem xét kỹ sự v

Nhật Ký Sát Thủ 2.15

15 - Đổi khách thành chủ Ngày 16 tháng 10, trời âm u nhiều mây Phương hướng điều tra của ban 1 đã cách xa Chu Thành Tổ, hiện giờ hắn tựa như con rùa rụt trong mai, cảnh giác, mẫn cảm, nhưng thường thường sẽ thử thăm dò phía trước, tôi đương nhiên không thể để hắn sống dễ chịu! Xế chiều hôm qua đến nhà Chu Thành Tổ, dùng chủ đề sở cảnh sát quan tâm cuộc sống gia đình cảnh viên, gặp được vợ hắn, vợ hắn thoạt nhìn tuổi chỉ đầu ba mươi, vóc dáng và dung mạo đều chăm sóc rất khá, quần áo sang đẹp, từ lời lẽ cử chỉ của chị ta không khó để nhìn ra chị ta sinh ra trong gia đình phú quý, e rằng đó cũng là nguyên nhân Chu Thành Tổ có thể lên làm pháp y trưởng và hắn không muốn vợ phát hiện hắn ngoại tình! Thế nhưng, tôi thích gọi nó là "động cơ"! Chị ta mặc dù biểu hiện yêu mến và tin tưởng Chu Thành Tổ, nhưng trong cuộc chuyện trò 10 phút ngắn ngủi, chị ta luôn theo thói quen kéo tóc, phụ nữ như vậy thường đều khá bướng bỉnh, cũng không phải loại phụ nữ biết chồng ngoại tình c

Sưu Quỷ Thực Lục 88

88, Quả nhiên, dưới sự hiệp lực của chúng tôi, cái bếp sau khi bị xoay 90 độ, hiện ra một cửa vào phòng ngầm. "Kích thích quá đi!" Lục Hổ nhẹ giọng than, hiển nhiên xác sống, xương khô gì đó với cậu ta mà nói còn chưa đủ kích thích. Dương Song Song dựng thẳng ngón trỏ bên miệng ra hiệu chớ có lên tiếng, tôi nói bên tai Lục Hổ: "Nếu bạn cảm thấy kích thích, vậy bạn xuống trước." Lục Hổ cũng nhẹ giọng nói: "Làm như tôi sẽ cho bạn chiếm tiện nghi này ấy." Đưa tay mò mẫm đi xuống phía dưới. Tôi cũng đưa tay đi xuống, mò được một cầu thang gỗ, nói bên tai Lục Hổ: "Cẩn thận chút." Nghĩ thầm nếu lúc này có thể có hai sợi tơ vàng của hắc quỷ thì tốt quá, có thể buộc trên người Lục Hổ, mặc dù cầu thang đột ngột bị người phía dưới rút mất, tôi vẫn có thể túm lấy cậu ấy không để cậu ấy ngã thành bãi thịt hổ. Lục Hổ đã đi xuống vài bậc, dường như thái bình vô sự, tôi nhẹ giọng nói với Song Song: "Tớ cũng xuống, chờ cậu nhìn thấy đèn pin của