Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2023

Truyện ma ở bệnh viện hiệp tế tư nhân Đồng Hoa Lộ Trung - Chương 40

 Chương 40 - Băng của bác sĩ Nghiêm (3): Hoạt Tử Nhân "Nó tới rồi, Chính." Lộ Hà lần tìm nắm lấy tay Tôn Chính, run rẩy quá dữ dội, móng tay cơ hồ cào rách da Tôn Chính. Ánh đèn pin chợt lóe, thiếu chút nữa thì tắt ngúm. Làn da của Tôn Chính chạm vào lạnh buốt như hòa tan vào không khí của bệnh viện, cũng run rẩy dữ dội, tựa hồ ngay cả nói cũng không nói ra được. Chạy trốn! Nhưng chạy đi đâu đây? Ánh mắt hai người đều kinh hoảng tìm kiếm trái phái, nhưng xung quanh ngoại trừ từng dãy ghế ngồi và vách tường tái nhợt thậm chí phiếm xanh yên lặng trang nghiêm như nhà tang lễ, không có lựa chọn nào khác. Đã không còn chỗ để trốn nữa! Trong bóng tối có thứ gì đó không biết bắt đầu khởi động tùy thời có thể chụp xuống con mồi trong phòng một kích cũng không chịu nổi này. Xẹt xẹt. Xẹt xẹt. Băng từ đột nhiên lại chuyển động. Là tự động đổi mặt? Hay là ai đã đổi mặt cho nó? "Nó sẽ tìm được chúng ta...sẽ ngay lập tức," Tôn Chính lấy tay che mặt, chôn đầu xuống dưới, "Tôi

Truyện ma ở bệnh viện hiệp tế tư nhân Đồng Hoa Lộ Trung - Chương 39

 Chương 39 - Giờ thứ 12, phòng quan sát tầng 1 Họ đang làm chuyện cực kỳ nguy hiểm... Viện trưởng Trần và Lưu Tần trêu chọc chính là "Nó" trong Huyệt, bệnh viện Đồng Hoa đụng vào chính là cấm kỵ của sinh mệnh. Chủ nhân của băng từ vẫn đang chạy chậm thở phì phò, leng keng leng keng vang lên, Lộ Hà bên ngoài đang muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên mặt cứng lại. Anh nghe được có tiếng cửa kẽo kẹt vang lên, giống như đang chậm rãi được mở ra. Song thanh âm này rõ ràng sáng tỏ, bởi vì nó đến từ bên ngoài cửa phòng quan sát. Anh vội vàng nhấn nút ngừng, thanh âm kia lại đột ngột đồng thời ngừng lại. Phòng cấp cứu?! Hai người đồng thời nghĩ đến. Trong phòng cấp cứu có vấn đề gì? Bốn phía một mảng đen ngòm, trong yên tĩnh chỉ lưu lại tiếng hít thở của hai người. Tách. Lộ Hà dẫn đầu mở đèn pin lên, từ ánh đèn pin chiếu sáng một góc phòng quan sát, càng tôn thêm sự tối tăm hắc ám của cả bệnh viện, anh cầm đèn pin đứng dậy, muốn chậm rãi đi ra cửa. Tôn Chính lại đè anh lại, thuận tay

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 3 - Chương 7

Chương 7 - Xin cây bị từ chối, làm sao bây giờ? Chủ đề xin cỏ Hoàn Hồn 10 năm vừa được nói ra, sắc mặt lão liền cứng lại, nhìn tôi, dáng vẻ rất khó xử. Im lặng một hồi, lão cân nhắc câu từ, sau đó nói gốc cây cỏ Hoàn Hồn kia, vốn cũng không có gì trân quý, chỉ là rất thưa thớt hiếm gặp, lão cũng là trước kia cảm thấy ngạc nhiên, liền từ Nam Ninh nhổ về đây trồng, vốn cũng không ngờ nó sống sót, không ngờ còn mọc lên rất dễ thương, sinh trưởng mãi đến ngần ấy năm, giống như cỏ dại. Vốn dĩ nếu cậu đến sáng tuần trước, đã là bạn của ông chủ Cố, tặng cho cậu ngay, nhưng mà -- bốn ngày trước có một ông Nhật Bản cầm Canon tới đây du ngoạn, nói ông ta muốn nó, một phen cò kè mặc cả, cũng dùng 100 vạn thành giao, ngày ấy ông Nhật đó giao trước 10 vạn tiền cọc, sau đó quay về gọi người đến nhổ trồng, ngày mốt sẽ đến, cho nên... Lão cuối cùng rất xấu hổ nói, mặc dù lão trước nay luôn thù hận người Nhật, nhưng mà lại có tình cảm sâu đậm với nhân dân tệ, vườn thực vật nhỏ này thường ngày chí phí c

Truyện ma ở bệnh viện hiệp tế tư nhân Đồng Hoa Lộ Trung - Chương 38

Chương 38 - Băng của bác sĩ Nghiêm (3): Hoạt Tử Nhân "Hôm nay, là ngày 24 tháng 8 năm 2001," Nghiêm Ương hắng giọng một cái, giọng ngoài ý muốn có vẻ vô cùng thận trọng nghiêm túc, "Lộ Hiểu Vân dạo quanh bệnh viện đã 2 tháng, chúng tôi đợi hai tháng, theo lời anh ta nói, rốt cuộc đã thăm dò quy luật lưu động của Huyệt tại bệnh viện này, đương nhiên tôi không biết lưu động gì quy luật gì, tóm lại anh ta nói, khí tức của nó đã rất gần rồi..." Tôn Chính đã nhất nút phát của máy cassette. Trong máy cassette truyền đến tiếng động ồn ào náo nhiệt, tựa như đã phác họa lại cảnh tượng bệnh viện ngày xưa người đến kẻ đi bận rộn: Các hộ sĩ đẩy xe qua lại, bệnh nhân ở cửa sốt ruột tới lui, bác sĩ đang lớn tiếng gọi tên một y tá nào đó, mà Nghiêm Ương đang ở trong một góc nào đó, trong lòng cất giấu băng từ chuyển động trong máy cassette, Lộ Hiểu Vân mặt không chút biểu cảm dựa tường đứng bên cạnh, tựa hồ đang nhìn một nơi nào đó, lại tựa hồ xuyên qua chỗ đó nhìn cái gì khác. Hế

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 3 - Chương 6

Chương 6 - Kuman Thong trên Taobao Lần này, Tiểu Quỷ kêu càng bi thảm hơn, thanh âm kia cơ hồ là chấn động tần số cao, chấn đến mức lỗ tai mỗi người đều đau đớn. Nó ra sức giãy giụa, như cá nóc mắc cạn, đủ loại giãy giụa quỷ dị. Tay tôi cơ hồ như bị điện giật, trong nháy mắt toàn thân tê dại, cánh tay run rẩy dữ dội, giống như chạy cự li dài trong tiết thể dục ở trường, ngày thứ hai cơ bắp toàn thân nhức nhối lan tràn, cả người vô lực. Tôi quát to một tiếng, cắn răng kiên trì túm lấy chân nó. Cũng may thanh âm này chỉ giằng co khoảng 10 giây, sau đó, tiểu quỷ này rốt cuộc ngừng giãy giụa, tứ chi đều rũ xuống, cái đầu to của nó gần như cháy nửa bên, trên khuôn mặt của nửa bên còn lại thế mà xuất hiện nụ cười an tường, Tiêu Khắc Minh thấy thế, lập tức ngồi xếp bằng dưới đất, thành kính bắt đầu niệm Siêu Độ Vong Linh kinh quyết của Đạo gia, bắt đầu làm pháp sự. Lúc này, Đóa Đóa từ trong mộc bài Hòe ở ngực tôi nhẹ nhàng đi ra, treo đứng trên không trung, ngơ ngác nhìn đồng loại của mình. T

Truyện ma ở bệnh viện hiệp tế tư nhân Đồng Hoa Lộ Trung - Chương 37

Chương 37 - Giờ thứ 12, phòng quan sát tầng 1 Băng từ vẫn chưa chạy hết, nhưng ghi âm đến đây lại im bặt. Trong băng học tiếng anh lại vang lên tiếng anh thuần giọng Anh, giọng nữ rõ ràng đọc ngâm nga bài văn tiếng anh. Lộ Hà cơ hồ không nhịn được nhấn xuống nút ngừng, lấy băng ra tùy tiện cất vào trong túi áo, lập tức nhét một cái khác vào. Còn chưa nhấn xuống nút phát, Tôn Chính đưa tay cản lại, híp mắt lại một chút, dường như đã phát hiện cái gì đó. Lộ Hà dùng dư quang nhìn quét bốn phía, trừ bỏ bóng tối khiến người ta quen thuộc và hít thở không thông, cậu không nghe được thanh âm gì, cũng không nhìn thấy đồ vật gì. "Sao?" Anh vẫn xuất phát từ cẩn thận nhẹ giọng hỏi Tôn Chính một câu. Tôn Chính mím môi lắc đầu. Cậu cảm thấy một luồng áp lực đặt ở ngực, ngột ngạt nói không nên lời, song điều này cũng không phải chuyện gì đáng nhắc tới. Máy cassette lần nữa hoạt động. Ngoại trừ lo lắng pin của máy có thể không tiếp tục kiên trì tiếp, Lộ Hà còn lo lắng họ ở phòng này quá lâu

Truyện ma ở bệnh viện hiệp tế tư nhân Đồng Hoa Lộ Trung - Chương 36

Chương 36 - Băng của bác sĩ Nghiêm (2): Lưu Tần Cộc, cộc, cộc. Ngón tay Lộ Hà nhịp nhàng gõ cửa sổ, chân mày hơi nhíu lại, thỉnh thoảng mím miệng cố gắng làm ẩm chút đôi môi khô khốc. Tôn Chính không cắt ngang suy nghĩ của Lộ Hà, cậu ngoan ngoãn nhìn một màu đen nhánh phía sau cửa kính cũng như có điều suy nghĩ. "Chúng ta...Đại khái có thể suy đoán ra quan hệ của Lưu Tần và viện trưởng trước nhỉ," Lộ Hà gần như tự nhủ nói, "Lưu Tần là người Tùy, mặc dù tôi không biết Tùy Âm là chỗ nào, nhưng chắc là một chỗ cực kỳ xa, chúng ta có thể vì lẽ đó mà suy đoán thói quen sống của Lưu Tần cùng mọi người có khác biệt nhất định hay không?" Tôn chính chẳng ừ hử gì mà gật đầu, đại đa số "suy luận" của anh không phải đều thành lập dựa trên đoán sao? Thị phi đúng sai tất cả cũng đều không thể nào đối chứng, dù sao anh thích nghĩ thế nào thì nghĩ thế đó... "Lại kết hợp với tình cảnh của Lưu Tần ở bệnh viện đến xem, bà ta luôn bị người ta xa lánh, bởi vì bà ta là một

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 3 - Chương 5

 Chương 5 - Kế hoạch búp bê quỷ Thanh âm dần nhỏ, tôi nhìn thấy đồng tử của giám đốc Dương và anh Lưu nhìn Mẫn Hương phóng đại, một trận co rút kịch liệt, phỏng chừng đã thấy rõ ràng 'hình dáng' của Mẫn Hương, trong lòng chấn động. Mà tôi vừa rống như thế đã dọa Mẫn Hương giật nảy, ngu người rồi, phục hồi lại tinh thần, nhào vào lòng giám đốc Dương khóc, nói hu hu hu, có người bắt nạt em...Trên mặt giám đốc Dương trận xanh trận trắng, thấy ánh mắt cười cợt của tôi và Tiểu Đạo Lưu Manh, thấy vẻ mặt rõ ràng thông cảm của anh Lưu, cắn răng, một tay đẩy Mẫn Hương về lại sofa, lạnh lùng nói: Đặng Xuân Cúc, cô rốt cuộc đã làm cái gì? Sương đen tiêu tán, giám đốc Dương cũng không hề khách khí nữa —— xấu như vậy, rõ ràng cũng không còn giá trị gì. Trên thực tế từ biểu hiện vừa rồi của giám đốc Dương đến xem, hẳn là từng gặp Mẫn Hương (hoặc Đặng Xuân Cúc) dưới dung mạo như thế, nhưng Mẫn Hương ban đầu cùng Mẫn Hương sau khi bị mê huyễn, khuôn mặt của hai người đan xen lẫn lộn, khiến ký

Truyện ma ở bệnh viện hiệp tế tư nhân Đồng Hoa Lộ Trung - Chương 35

Chương 35 - Băng của bác sĩ Nghiêm (2): Lưu Tần "Nhưng mà, lúc này vào trong đó có thích hợp không?" Giọng của Nghiêm Ương nghe vẫn có chút uể oải, "Chị Quần Phương đã biến mất hai tháng, cảm giác rất không chân thật..." Thanh âm của Nghiêm Ương rất gần, nghe ra được hắn vẫn đang cầm máy cassette kia. Lộ Hiểu Vân dường như không để ý đến mấy tiếng lầu bầu của hắn, chỉ nghe trong băng tiếng bước chân của y càng ngày càng xa. Nghiêm Ương chạy chậm đuổi theo: "Chẳng lẽ anh không cảm thấy đáng sợ sao? Một người sống sờ sờ thế mà biến mất, sức mạnh của thứ gọi là Huyệt lớn như vậy sao? Đây quả thực giống như là châm chọc những bác sĩ mỗi ngày đều liều mạng làm việc cứu mạng con người trong bệnh viện này..." Bước chân của Lộ Hiểu Vân không hề dừng lại: "Không cảm thấy." "Đúng rồi, anh đương nhiên không, anh đâu phải người thường," Tiếng động trong băng nhòe đi trong thoáng chốc, hẳn là tay Nghiêm Ương run lên, "Anh biết Huyệt ở đâu, cửa