Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 56

56, "Tin hay không tùy ông, nếu không thì nhìn tờ giấy trong tay ông, nói không chừng sẽ giúp ông tin đó." Kỳ thật tôi càng muốn hỏi hơn là, tại sao nói tôi đã chết? Nhưng cảm giác được sự tình cứ làm lần lượt từng cái, thăm dò lai lịch hình vẽ hoa văn này trước quan trọng hơn. Hồ Già mở tờ giấy kia, cúi đầu cẩn thận nhìn ra ngoài một hồi, lại ngẩng đầu, chính là cái loại ánh mắt "không thể tin được" này: "Cô. . .Cô không biết đây là gì? Cô có phải muốn lấy tôi mua vui không?" "Lấy ông mua vui?" Kỳ thật phải là tôi thấy 'không thể tin được' mới đúng, "Ông nội à, tôi muốn tìm người mua vui, bên ngoài có rất nhiều bạn đáng yêu và anh đẹp trai, tại sao phải tìm ông?" Hồ Già gật đầu: "Xem ra cô không biết thật." Ông ta tháo mắt kính xuống, bỏ lại trong túi áo, sắc mặt lại bắt đầu thả lỏng, toàn thân cũng lại bắt đầu run rẩy. "Trên bức vẽ này có ba loại thực vật, lá cây tên Linh Hồi Thảo, trên quả cầu nhỏ cắm m

Đêm Mưa Tử Thần - 7.1

Chương 7 - Chuột lớn (1) Phương Vũ tiến hành sắp xếp điều tra ba chiếc xe khả nghi xuất hiện trong vụ án Mã Kính Dân bị giết, có hai chiếc là xe lậu không có giấy phép hoạt động, một chiếc khác là xe tiếp phẩm của một tiệm ăn. Sau khi lần lượt điều tra cẩn thận chủ xe và lộ tuyến xe chạy ngày đó, ba chiếc xe khả nghi bị loại trừ. Mà theo việc tiến hành điều tra sâu quan hệ xã hội của nạn nhân, lại có hai đầu mối lọt vào mắt cảnh sát. Khi điều tra tài vụ qua lại giai đoạn gần đây của "Công ty sữa Đỗ thị" phát hiện, có hai khoản tiền chuyển khoản có liên quan tới sở sự vụ luật sư của Vu Mai và công ty giao tiếp internet của Cao Á Nhân. Qua dò hỏi nhân viên quản lý tập đoàn Đỗ Thị biết được, một khoản chuyển khoản ngân hàng phụ cấp cho Vu Mai, là vì Vu Mai từng giúp tập đoàn một vụ kiện; Còn công ty giao tiếp internet Hắc Thạch Cao Á Nhân kinh doanh khi còn sống cũng chứng thật, 'Đỗ Thị' từng phụ cấp cho công ty một số tiền lớn, chỉ thị họ công kích đối thủ cạnh tranh

Sưu Quỷ Thực Lục 55

55, "Bây giờ." Dương Song Song nghe như đang chạy trốn. "Đi đâu tìm?" Hồ Già đang ở viện tâm thần tổng quát thành phố Giang Kinh. Chẩn đoán lâm sàng bệnh của Hồ Già là tâm thần phân liệt nghiêm trọng. Tin rằng tất cả những ai đã từng xem 《 Vô Cực 》hoặc 《 Địa Tâm Du Ký 》 —— không tính đám người như Dương Song Song và anh họ cô ấy —— Đều có thể đưa ra chẩn đoán bệnh như vậy. Nếu tôi không được "Khai thiên nhãn" lần đó trong vườn ươm hơn hai tuần trước, chắc chắn cũng sẽ cho rằng mục đích chuyến này là tới nghe "tiếng điên". Chủ nhật là thời gian người thân thăm hỏi, khi tôi và Dương Song Song chạy tới viện tâm thần tổng quát, đã là 3h30 chiều, còn hơn một tiếng nữa sẽ kết thúc tất cả hoạt động thăm viếng. Lúc điền "Bảng gia đình thăm viếng", tôi và Dương Song Song thương lương một trận, nói là thành viên hội fans đáng tin cậy chắc chắn không cho vào, đành phải nói Dương Song Song là cháu ngoại của Hồ Già. Bệnh của Hồ Già, cò

Đêm Mưa Tử Thần 6.2

  Chương 6 - Địch Nhân (2) Sau khi tan họp, Hạng Hạo Nhiên cùng Hàn Ấn đi ô tô tới trấn Đông Sơn. Lần này trở lại, mục đích muốn tìm những người bên cạnh Mã Kính Dân nói chuyện, kể cả gia đình của hắn, tài xế và thư ký, hiểu rõ một ít hành trình công tác của hắn gần đây, những người tiếp xúc vân vân. . . Nếu có thể còn phải gặp mặt những nhà đã phá dỡ từng mâu thuẫn với Mã Kính Dân, đương nhiên họ không phải là hung thủ, song có lẽ từng bộc lộ cảnh ngộ của mình cho kẻ đó. Hai người đến sở cảnh sát tìm Bạch Đại Niên, muốn ông ta phái một dân cảnh hiệp trợ dẫn đường, như vậy có thể tiết kiệm một ít thời gian. Bạch Đại Niên đồng ý rất sảng khoái, hơn nữa chủ động xin đi giết giặc, Hạng Hạo Nhiên cũng đang muốn từ chỗ ông ta hỏi thăm chút tình hình của Mã Kính Dân, liền không hề chối từ. Bàn bạc lộ tuyến xong, do Bạch Đại Niên lái xe, ba người lập tức lên đường. Xe jeep chạy trên đường làng, hai bên đều là cảnh tượng phồn vinh khí thế ngất trời, vui sướng quang vinh. Vốn là cánh đồng

Sưu Quỷ Thực Lục 54

54, Ngày 19 tháng 9 "Xin chào, tớ đang ngủ, cám ơn cậu đã đánh thức tớ, biết bây giờ là mấy giờ không?" Tôi nói với điện thoại, oán giận với Dương Song Song bất chấp thói quen ngủ trễ tốt đẹp vào cuối tuần của tôi. Dương Song Song nói: "Ôi dào, hình như còn sớm, mới 1h30 chiều." Tôi nhìn màn hình điện thoại di động, thật à, đã là chiều rồi. Tôi vẫn cố gắng không bộc lộ giọng điệu "ngại ngùng", nói: "Dù sao tớ đã dậy, cậu nói đi, có chuyện gấp gì?" "Hộp gỗ kia. . ." "Cậu tìm được rồi?" Tôi lập tức hoàn toàn tỉnh táo, ngồi dậy trên giường. Đồng thời trong lòng chìm xuống, có phải cô ấy muốn tự thú với tôi? Đích thật là cô ấy -- Người duy nhất biết chỗ giấu hộp gỗ trừ tôi ra -- đã trộm hộp gỗ.