Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2023

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 12

Chương 12 - Phá trận Tôi nhìn cửa hang đen ngòm, trong lòng nghĩ đến câu nói của Tiểu Đạo Lưu Manh thường xuyên mắng tôi -- tiểu độc vật. Về độc tính mà nói, tôi sở hữu Kim Tằm Cổ, vốn sẽ không sợ cổ độc, càng không sợ xà trùng chuột kiến này, chỉ cần không phải bị cắn quá mức nghiêm trọng, hoặc bị thương trúng bộ vị quan trọng (ví dụ như mắt,...), nhất định có thể chịu đựng đến cửa hang. Còn nữa, độc trùng này đột nhiên xuất hiện, nhất định là Lừa Lùn giở trò. Lời đồn nó là linh vật đi lại giữa hai giới, lợi hại ghê gớm, song trên thực tế đạn đồng của súng này lại có thể bắn trúng bọn chúng, nứt toác một thân thịt. Chỉ cần giết sạch Lừa Lùn, nguy cơ tức giải! Xem ra, tất cả mọi chuyện, đều đã truyền lại điểm ban đầu. Tôi chỉ có một mình lao ra khỏi hang, tốt nhất là tiêu diệt sạch sẽ Lừa Lùn đang chỉ huy phía sau, độc trùng trận tự tan đi, như vậy mới có thể tranh thủ thời gian, cứu trợ cảnh sát Lưu mập mạp -- hắn vừa kết hôn, vừa hưởng thụ được chuyện tốt đẹp nhất nhân gian, tôi cũng

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 11

Chương 11 - Xác sống, Độc Trùng trận chi chít Dưới ánh nhìn chăm chăm đầy hoảng sợ của đám người chúng tôi, Hồ Du Nhiên chết chưa lâu kia, kéo lê cơ thể nặng nề đi về hướng này. Phần chân hắn bị Thi Tinh gặm ăn sạch sẽ, để lại xương trắng với vô số vết cắn, phía trên treo sớ thịt, dọc đường đi lúc la lúc lắc, trên thân còn khoác tấm vải chúng tôi đắp lên, máu và thịt dính dớp dáp rơi dọc đường, khi có ánh sáng chiếu lên mặt hắn, chỉ thấy lông tơ đen mảnh đã mọc ra, cứng còng xanh thẫm, gần như màu đen, con mắt lồi lên như cá vàng, cơ hồ muốn rớt ra. Hắn há hàm răng trắng ởn, nhưng trong môi lại là máu tươi đỏ thẫm, không ngừng trào ra. Máu này nhỏ suốt một đường. Lòng tôi căng thẳng, đây là Trá Thi sao? Thế nào là Trá Thi? Nghe đồn là trong ngực bụng có một luồng khí, không thuộc nhân gian, nếu bị mấy loại động vật hoang dã như mèo chuột các loại nhảy qua, sẽ sống lại. Nhưng một hơi này hoàn toàn không thể chống đỡ nổi sinh mệnh, sẽ chỉ làm thi thể sống lại đuổi cắn lung tung như dã th

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 10

Chương 10: Mê Chuyển cung của Lừa Lùn Bình thường mà nói, đi lại trường kỳ trong bóng tối, cảm giác phương hướng của con người sẽ trở nên kém, đặc biệt sau khi thay đổi vật tham chiếu, sẽ càng sinh ra hoài nghi với vị trí của bản thân. Nhưng mà, sở dĩ tôi nói đã đi lạc đường, không phải vì tôi là một người trí nhớ siêu cường, mà tôi cảm giác dương khí đã cách tôi càng ngày càng xa -- phía trước, là một mảng âm khí màu đen, sương mù bao phủ. Âm dương nhị khí, Đóa Đóa có thể nhận ra nhất. Đội trưởng Ngô sốt ruột, nói lập tức sẽ ra ngoài rồi, cậu còn đảo loạn cái gì? Tôi nói cái gì lập tức ra ngoài, các anh nhìn xem, xung quanh giống với khi chúng ta đến sao? Vừa nghe tôi nói thế, mọi người đều dùng đèn pin chiếu lung tung, cũng có người nói không giống. Tôi cau mày, nói cũng không cần tranh cãi nữa, địa hình nơi này có chút kỳ quái, hình như đang đi lòng vòng. Trở về đi, tôi dẫn đường nhé? Lúc này kỳ thật đội trưởng Ngô cũng không chắc chắn, bởi vì lúc đến hắn đã đánh dấu hết, lúc này mộ

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 9

Chương 9 - Thi Tinh của hố treo chân Một cụm bóng đen lớn từ trên cao rơi xuống, đánh về phía chúng tôi. Tôi lăn một vòng tại chỗ, tránh thoát thứ đen thùi này, cảm giác trên lưng bị thứ to bằng nắm tay quét đến, như bị con gái đấm nhẹ hai cái. Tôi từ mặt đất đứng dậy, móc ra lưới săn đã chuẩn bị sẵn tung ra trước. "A, là dơi..." Đội trưởng Ngô ở bên cạnh hô, người xung quanh một trận bối rối, dùng thứ trong tay vung vẫy, ngăn cản. Cũng may hơn 10 con dơi này cứ thế bay qua chứ không quay lại quấy rầy, mà lượn vòng bên ngoài. Nhìn ra được, chúng hình như có chút e ngại tới gần bàn đá đặt nội tạng này. Sau phút bối rối, bảy người tụ lại cùng nhau, tôi nhìn thấy trong lưới có ba con dơi đang đập cánh, khi không giương cánh đã lớn bằng hai nắm tay của người trưởng thành gộp lại, tai thính, hình tam giác, phần mỏ rất ngắn, dạng như hình nón, răng nanh dài mà bén nhọn, sắc bén như đao, diện mạo vô cùng hung ác kinh dị, chít chít kêu to, tựa như chịu đau đớn lắm. Cảnh sát duy nhất

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 8

Chương 8 - Nội tạng trong động đá vôi Trời âm u, có mây mù vấn vít, gió thổi đến, cuồn cuộn nổi lên đám sương cát. Chúng tôi tiếp tục đi về phía trước, dẫn đường phía trước đang nói, nói thời tiết này, xà trùng chuột kiến đều ngủ đông, tốt nhất rồi. Nếu đến lúc giao mùa giữa xuân hạ, quỷ cũng không dám lại đây, rắn nhiều lắm, đang đi thì từ trên cây nhào xuống, quấn lấy cổ. Người dẫn đường này họ Kim, là một hán tử gần 50 tuổi, khảm một cái răng cửa kim loại, bước đi như bay. Nghe cán sự Vương giới thiệu, nói là thôn dân của thôn Trung Ngưỡng, thường xuyên vào núi hái thuốc và nấm. Tôi hỏi dẫn đường Kim kia, sương mù này là thế nào? Ông ta nói không biết, sau Đình Nhai Tử trước giờ nhiều sương, có thể là do độ ẩm nơi này khá lớn. Nhưng mà yên tâm, sương mù này không sao cả, không phải chướng khí như mọi người nghĩ. Hắn vào núi đã 40 năm, thường xuyên thấy chỗ này có sương, không sao cả. Trong lòng chợt động, nói ông từng thấy Lừa Lùn chưa? Hắn hỏi cậu nói Lùn lão gia hả? Tôi nói đúng v

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 7

 Chương 7 - Sau Đình Nhai Tử Trương Hải Dương vốn đang ở dáng vẻ nhàn nhã tản bộ, lúc này mặt mày u ám, lạnh mắt nhìn tôi. Tôi không hiểu ra sao, tay đút trong túi quần, nhìn Hoàng Phi. Trương Hải Dương gượng gạo hỏi Hoàng Phi: "Sao em không nghe điện thoại của anh?" Hoàng Phi thấp giọng nói điện thoại hết pin rồi. Trương Hải Dương lại hỏi trễ như thế còn đi đâu, sao lại ở cùng thằng nhóc này? Hoàng Phi có chút khó chịu, mặt thoáng cái đỏ bừng, nóng nảy, nói Trương Hải Dương, tôi đi đâu, ở cùng ai, có liên quan gì đến anh? Ai cần anh lo? Trương Hải Dương thoáng cái bùng nổ, nói tôi là bạn trai của em, không lo cho em thì ai lo? Hoàng Phi tức giận nói anh là bạn trai của ai? Ai có quan hệ gì với anh? Tôi đồng ý khi nào? Trương Hải Dương nói cha mẹ hai bên đều đã đồng ý, em tới cùng đang giở tính tình ương bướng gì, chẳng lẽ em vì thằng oắt mặt thẹo này mà mãi không chịu anh? Hoàng Phi nghe gã nói vậy, vươn tay, kéo lấy cánh tay tôi, nói đúng thế, tôi thích Lục Tả, tôi thích an

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 6

Chương 6 - Đêm lạnh dạo bước trên hoa đăng Lý Đức Tài này nhát gan, nhìn thấy chuyện gì kỳ quái thì sợ hãi. Người như thế, kỳ thật kính thần nhất. Đương nhiên, bởi vì ý chí không kiên định, nghi thần nghi quỷ, cũng dễ dàng bị ma quỷ khác mê hoặc nhất, làm ra rất nhiều chuyện bản thân cũng không dám tưởng tượng. Ngược lại người kiên định như chú tôi, không dễ dàng bị Lừa Lùn lừa gạt. Lý Đức Tài ngày ấy cùng chú tôi gác đêm, chờ đợi trời sáng, liền bị Lừa Lùn kia mê hoặc, cắt mở túi lưới trói buộc, chạy theo vào núi sâu trong Thanh Sơn giới. Gã nói gã đã tới tiên giới, đó là một tòa tiên gia động phủ, bàn đá ghế đá giường đá, có tiên nữ dáng người thướt tha, diện mạo quyến rũ chung giường thị tẩm, mỹ thực mỹ tửu, ăn chơi trụy lạc, cảnh đẹp nhiều không xiết. Gã ở đó nấn ná một tuần, sau này bị ông sơn thần đuổi về nhân gian. Gã nói nhân gian này quá khốn khổ, hẹp hòi, làm cho người ta nghẹn khuất. Nói xong những lời này, gã lại như ở trong mộng mới tỉnh, sợ hãi, nói ký ức gã lẫn lộn rồi,

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 5

  Chương 5 - Ông Sơn Thần muốn giết người Trong lòng tôi giật mình, nói sao có thể? Cái ông Lý Đức Tài này, tôi cũng biết, một người hiền lành, giữ khuôn phép, bị đánh cũng không dám rên một tiếng, sao lại giết người, giết ai? Chuyện xảy ra khi nào? Dương Vũ cũng thở dài, nói vừa mới xảy ra một tuần trước, chứng cứ vô cùng xác thực, nhưng họ cũng nghi hoặc giống tôi, vẫn tìm không được động cơ giết người. Hắn lại hỏi tôi, anh biết Lý Đức Tài giết ai không? Trong lòng tôi giật thót, chần chừ hỏi: "Đừng nói là..." Hắn cười, nói không phải, nếu là chú của anh, anh sao không biết được. Trong lòng tôi an tâm một chút, sau đó hỏi là ai? Hắn nói cũng cùng đơn vị với chú tôi, Lý Đức Tài cùng người chết canh rừng ở trạm kiểm lâm số 4 của lâm trường Xuân Lôi ở Thanh Sơn giới, ba tuần trước, lúc giao ca, có người phát hiện nạn nhân bị giết hại trong phòng, cổ có vết dây rõ ràng, ngực bụng bị cắt mở, ruột nội tạng và máu chảy đầy đất. Người giao ca lập tức báo cảnh sát, sau này ở trong m

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 4 - Chương 4

  Chương 4 - Buổi xem mắt kỳ dị, Dương Vũ tới chơi Nhóm Hoàng Phi có người đến sân bay đón, hai chiếc ô tô, cô rất nhiệt tình mời tôi đi cùng. Từ sân bay nhỏ này đến huyện thành chúng tôi đều đi trên đường núi uốn lượn, mất 3 giờ, nhưng đường nối từ Đại Kinh Tử trấn, đến nhà tôi chỉ mất 1 giờ, tôi lười tìm xe, vì vậy không để ý sắc mặt nghẹn thành màu gan heo của Trương Hải Dương, cùng hắn, Hoàng Phi lên xe ngồi. Tôi ngồi trong xe, cảm giác mặc dù Hoàng Phi trước sau luôn đầy nhiệt tình với tôi, nhưng mà, cuộc sống của cô, bạn bè và gia đình của cô, lại cách tôi càng lúc càng xa, không thuộc cùng một quỹ đạo với tôi. Tôi và Hoàng Phi, thật giống như người của hai thế giới. Quốc lộ xây dọc theo sông, gồ ghề mấp mô, thế nhưng rất nhanh đã đi đến Đại Đôn Tử trấn. Tôi xuống xe ở gần nhà mình, sau đó cùng Hoàng Phi và những người khác cáo biệt. Mang theo hành lý, nhìn trấn nhỏ mình sinh sống mấy chục năm, kiến trúc và cảnh vật quen thuộc, những ruộng nương ven đường, một loại cảm giác lâu n