Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2024

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 7

  Chương 7 - Đạo sĩ phản bội, huynh đệ cùng chuốc Khống Hồn Thời tiết tháng 2 lạnh, gió rét thổi mãi không tan được lửa giận trong lòng tôi. Tôi nghĩ hắn nhất định không nhìn thấy hận ý khó giấu trong mắt tôi, cũng không nhìn thấy dưới thân tôi Kim Tằm Cổ đang cắn dây trói. Khi hắn phát hiện bên trong thùng xe phía sau trống rỗng, quay đầu, trên mặt đất đã không còn gì. Tôi đâu? Tôi đã trốn bên kia ô tô, chỉ huy Kim Tằm Cổ, hung hăng táp tới cổ tay cầm súng của mặt thẹo. Thấy tôi chịu nhục, sâu béo cũng hết sức tức giận, vừa cắn một cái, cổ tay mặt thẹo lập tức phù lên, bị cắn đau đớn, súng ngắn trong tay như củ khoai lang nóng bỏng, vứt về phía trước. Hắn gào khóc kêu to, nhìn bàn tay sưng to lên của mình sững sờ. Cơ hội tốt, tế bào toàn thân tôi đều hưng phấn muốn chết, thoắt cái nhảy vọt ra, một chiêu hắc hổ móc tim kinh điển, hung hăng đấm vào bụng mặt thẹo. Phịch...Quả đấm của tôi nổ giữa bụng hắn, xúc cảm cũng không mềm như trong tưởng tượng, cứng rắn, hình như có tồn tại sáu múi

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 6

Chương 6 - Giao dịch ma quỷ, súng đạn hiện bị tóm Tôi nghe máy, vẫn là giọng đàn ông trầm thấp: "Lục Tả, ngươi đến Giang Thành rồi!" Gã dùng giọng khẳng định, chứ không phải nghi vấn, tôi trước tiên xác định gã đã liên lạc với Prasom, nếu không sẽ không nói như vậy. Vì vậy tôi nói đúng thế, Aleksandr Sergeyevich Onegin tiên sinh thân mến, có gì chỉ giáo? Thấy tôi gọi thẳng đích danh của gã, gã thoáng sửng sốt, sau đó nói: "Nội bộ chúng tôi có phản đồ, đúng không? Là ai, Lục Tả tiên sinh, tôi hy vọng cậu nói cho tôi biết...Đương nhiên, tôi biết thế cũng phí công, vậy, chúng ta đổi câu hỏi khác đi, ví dụ như, các hạ không định giao ra trái của hoa bỉ ngạn, mà định dùng cái khác trả giá, mà định dùng thẻ bạc và át chủ bài giao dịch đúng chứ?" (Bánh Tiêu: Lục Tả gọi Onegin như vậy vì đại thi hào người Nga Aleksandr Sergeyevich Pushkin có một cuốn tiểu thuyết bằng thơ mang tên Yevgeny Onegin) Tôi nói trái cây đã sớm ăn sạch rồi, cho dù anh muốn, tôi cũng không ói ra được

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 5

 Chương 5: Đoàn nhị công tử, nhà giàu đẹp trai trúng ác cổ Ăn xong trái của yêu hoa Tu La Bỉ Ngạn mọi người truy tìm, Kim Tằm Cổ ngủ đông thật lâu, sau khi tình lại, nhìn từ bên ngoài, chỉ to mẩy hơn một chút, đỉnh đầu còn mọc một hạt lồi màu đỏ, như mụn dậy thì; nhưng đã nhiều ngày trôi qua như vậy, tôi lại phát giác ra thật sự có một ít khác biệt. Đầu tiên là phạm vi hoạt động. Trước kia tôi và nó chỉ cần tách ra trong vòng tám trăm thước, chỉ có một tia kết nối mỏng manh mờ nhạt, biết sự tồn tại, biết bình an, nhưng chẳng biết cụ thể thế nào, loại này giống như truyền thông tin mà mạng yếu, hiện giờ, trong vòng hai ngàn thước, nếu tôi có thể tập trung đầy đủ tinh lực duy trì, thậm chí có thể suy tưởng, cộng hưởng được với phạm vi nhìn của nó; Tiếp theo, Nó đã trở nên lợi hại, lợi hại ở đây là ý chỉ thiên địch của nó đã giảm bớt, đối thủ đáng sợ đã dần trở nên không còn đáng ngại nữa, đạo lý vỏ quýt dày có móng tay nhọn này, đã không còn phù hợp với nó nữa, nói đơn giản, hiện tại dù

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 4

Chương 4 - Quán Lan sơn trang, trùng béo lại xuất kích Sau khi đợt sóng đau đớn biến mất, Lưu Minh tựa như con cá hố bị rút xương, mềm oặt nằm sấp trên mặt đất, cơ thể thỉnh thoảng lại co giật, run rẩy không thôi. Gã béo Ngụy Mạt Mạt mặt mày hoảng hốt nhìn tôi, lộ ra trên đám thịt là một lớp mồ hôi dầu. Cơ thể gã khổng lồ, lại sở hữu một trái tim thiếu nữ nhạy cảm và nhát gan, bị tôi hung ác trừng mắt, không dám đánh nhau với tôi, cũng không dám chạy ra cửa gọi người, ngược lại ngoan ngoãn nghe theo tôi dặn dò, ngồi xổm xuống che miệng lão đại của gã, không cho tiếng tru tréo như giết heo này truyền ra. Sự tình quả thực thuận lợi khiến tôi khó mà tin được, khi Lưu Minh tỉnh lại, thế mà không nói hai lời, ngẩng đầu liền lạy, rằng không nói thì thôi, đã nói phải nói cho hết. Rượu là thuốc khoét tim, sắc là dao róc xương, vài năm xa hoa trụy lạc, cuộc sống đón đưa an nhàn, đã mài mòn gã đàn ông sắt thép kiên cường ban đầu ấy thành bộ dáng như thế, thật sự làm cho người ta không khỏi sụt s

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 3

Chương 3 - Kéo tơ lột kén, Hàng Đầu sư đảo Nam Dương xuất hiện Khó trách mãi không liên lạc được với Tiểu Đạo Lưu Manh, hóa ra anh bạn này lọt bẫy rồi. Ai đã ra tay? Trong đầu tôi thoáng nghĩ tới một âm thanh vang vọng, người đàn ông trung niên vẻ mặt giả nhân giả nghĩa, nghe nói đàn ông nuốt trọn cả hắc bạch lưỡng đạo Giang Thành, nếu bàn về hiềm nghi, hắn lớn nhất. Vì sao? Đầu tiên hắn có động cơ, Tiểu Đạo Lưu Manh từng nói, trong đám lão đại chú ý tới trái của cây Tu La Bỉ Ngạn này, hắn là kẻ để tâm nhất; Tiếp theo, trong đám người có thể nghĩ đến trái cây bị tôi và Tiểu Đạo Lưu Manh động tay động chân, có khả năng nhất chính là hắn -- bởi vì chứng cớ vắng mặt hiện trường của chúng tôi, chính là nhờ giám đốc Dương và anh Lưu của câu lạc bộ đêm Đông Phương Tinh làm giả chứng cứ; Cuối cùng, ấn tượng của tôi đối với hắn cực kỳ kém, điểm này có lẽ vô cùng đường đột hoang đường, nhưng mà, trực giác của cô lại luôn luôn rất chuẩn. Người đàn ông này, chính là ông chủ phía sau câu lạc bộ đê

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 2

  Chương 2 - Sự việc đã bại lộ, Tiểu Đạo thân vùi nhà lao Khác với thằng bé tên Tiểu Triết gặp trên máy bay, tôi không có thể chất trời sinh đối thoại được với quỷ hồn. Trước đó tôi từng nói, quỷ hồn bình thường không thể nói chuyện. Đối thoại ở đây, tôi không biết giải thích thế nào, miễn cưỡng mà nói, gọi lại thần giao, là giao lưu trực tiếp bằng ý thức về phương diện linh hồn. Hồ Du Nhiên quấn lấy Ngô Cương đây, cùng tiểu quỷ như Đóa Đóa, là hai loại khái niệm, một trời một vực. Có lẽ đúng như giải thích trước đó, chỉ gần như là một loại từ trường, một loại oán niệm và ý thức. Cùng giao lưu với quỷ hồn, ngoài thể chất trời sinh, cơ duyên hoặc trải qua rèn luyện đặc thù, kỳ thật còn một loại người có thể làm được, loại người này, chính là pháp sư linh nghiệm mà tôi từng nói. Thậm chí có người còn có thể dưới chỉ dẫn của pháp sư (bà đồng) mà giao lưu với quỷ hồn. Trong truyền thuyết, có người vô cùng nhớ nhung thân nhân đã mất của mình, mời người hỗ trợ viếng cõi âm, hoặc được báo mộn

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 1

Quyển 6 - Hàng Đầu sư đảo Nam Dương Chương 1 - Mặt quỷ trên trán Nói thật đi, mấy năm nay tôi cũng trải qua một ít đồ vật và sự việc người thường không biết được, nhưng mà, vẫn không biết làm sao giải thích cách nói về quỷ hồn. Tương tự, cái gọi là Cổ, cái gọi là Linh Dị, cái gọi là Hàng Đầu, cái gọi là Cương Thi, cái gọi là Phong Thủy Kham Dư, cái gọi là Âm Trạch Dương Trạch...Tất cả những thứ này, tôi đều không thể đi từ nguyên lý để giải thích rõ ràng cho các bạn. Nhưng mà, tôi cũng không cách nào thuyết phục chính mình, chúng không tồn tại. Có người nói Quỷ Hồn là có từ trường của ký ức, mối liên hệ giữa quỷ hồn và thân thể, giống như mối liên hệ giữa sóng điện từ và bộ đàm, dựa vào nhau cùng tồn tại, con người sau khi chết, bộ đàm đã không còn, nhưng sóng điện từ vẫn còn, có lẽ sẽ thể hiện ra trên bộ đàm khác một ít thông tin, đây là quỷ hồn. Cách nói này rất thú vị, dường như cũng có chút căn cứ khoa học. Góc nhìn cá nhân của tôi, là đồng ý với phần lớn luận ngôn trong 《 Trấn áp

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 13

 Chương 13 - Lễ tình nhân Lúc rời khỏi nhà họ Hoàng, Hoàng Lão Nha đưa cho tôi một bao lì xì, tôi sờ thử, dày không ít. Tôi từ chối, nói nếu là bạn của Hoàng Phi, thì không cần khách khí như vậy. Diễn trò trước mặt Hoàng phi, tôi thật sự không muốn, song Hoàng Lão Nha cũng liều mạng không dám thu hồi, lão nói đây là quy củ xưa ông cha truyền xuống, còn lớn hơn trời, nếu tôi không nhận, chính là phá hỏng quy củ, tâm Hoàng Lão Nha lão không yên; hơn nữa, sau này nếu có chuyện gì, còn cần tôi quan tâm nhiều hơn mới đúng. Hoàng Phi cũng khuyên tôi nhận lấy, tôi bất đắc dĩ, chỉ đành nhận. Sau đó tôi đếm lại, 101 tờ chủ tịch, đỏ rực, mặc dù không thể so với 50 vạn khí phách mà thương nhân Hong Kong Lý Gia Hồ cho, nhưng với tôi mà nói, cũng được xem là một khoản to rồi. Một vạn lẻ một trăm tệ, là khoản thứ hai tôi kiếm được dựa vào truyền thừa của bà ngoại. Tôi rốt cuộc hiểu được câu châm ngôn "Nửa năm không khai trương, khai trương ăn nửa năm" này. Ra khỏi biệt thự nhà họ Hoàng, Ho

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 14

 Chương 14 - Em bé có thể phân biệt âm dương Tình đến nồng nàn khó nén, hoa muốn hái phải hái ngay. Tình cảm của tôi và Hoàng Phi là thuộc loại tiến độ nước chảy mãi sẽ thành sông, chưa nói tới lãng mạn, đi dạo phố cả ngày, mua một đám đồ linh tinh, buổi tối lại ăn thịt bò bảy phần chín ở quán Tây, lúc đi trời gió to, rét lạnh, tôi rất tự nhiên kéo lấy tay cô, đi tới một góc hẻo lánh nào đó ở đầu đường cuối ngõ, tôi nâng chiếc cằm mềm mại của cô lên, hôn thật sâu vào đôi môi như cánh hoa tươi kia của cô. Sau đó chúng tôi đã trở thành bạn trai bạn gái. Hoàng Phi hơn tôi một tuổi, bởi vì hoàn cảnh gia đình tốt, mặc dù sau khi tốt nghiệp thì làm cảnh sát, nhưng con người vẫn có chút ngây thơ đơn thuần (hoặc nói biểu hiện trước mặt tôi là như thế). Cô là đứa trẻ của gia đình đơn thân, mẹ là lãnh đạo của hội liên hiệp phụ nữ, con người khá mạnh mẽ, cha làm buôn bán ở tỉnh lị, địa bàn làm ăn cũng lớn, ở bên đó lại xây dựng thêm gia đình, có một em trai cùng cha khác mẹ, hình như mười mấy tuổ