Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2016

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.17

Suối Ánh Nguyệt Màu Máu 17 Trời còn chưa hoàn toàn tối hẳn, đèn đường đã sử dụng công năng của nó. Vô luận màu sắc đục ngầu của bầu trời hay ánh đèn rực rỡ cũng không thể làm người ta hài lòng. Liễu Hạ Khê một mình lang thang trên phố, ánh mắt không có tiêu cự, chốc chốc bắn về phía bầu trời; Chốc chốc chuyển xuống bên chân, hai tay đút trong túi quần thả lỏng suy nghĩ. "Mình tới cùng đã quên mất cái gì nhỉ?" Anh chau mày: "Chung quy cảm thấy có chỗ không nhớ ra. . .Là gì chứ? Hình bóng ngẫu nhiên hiện lên trong đầu là gì?" Anh đột ngột dừng bước. Ven đường có hai người đang lớn tiếng cãi nhau, nói cái gì cũng không lọt được vào tai anh, chỉ là tiếng ồn ào đã kéo anh về hiện thực. Nhìn đồng hồ, đói bụng rồi. Đường phố xa lạ, hình như đã lạc đường, à phía trước là trạm xe buýt, chạy vội sang đó, cẩn thận tìm không có tuyến về nhà, phải đổi xe. Suy tính thời gian về đến nhà cũng có thể sau một tiếng nữa.

Sưu Quỷ Thực Lục 24

24, 22:39:00 27/01/2011 Thứ sáu, khi trời vừa sụp tối, tôi đã chuẩn bị xong, nhưng Dương Song Song vẫn chậm chạp chưa đến. Kỳ thật tôi không cố ý chuẩn bị gì đâu, chỉ xõa tóc xuống, chọn một cái váy đen chấm trắng không dài không ngắn vừa qua đầu gối, áo lửng màu đỏ, còn không quên phủ thêm áo khoác màu trắng. Gần đây mấy hạt đậu trên mặt số lượng lẻ tẻ, cho nên không cần tô son trát phấn. Con gái quỷ duyên của Âu Dương thế gia màu da đều gần như tái nhợt, tôi cũng không thể "ngoại lệ", nhưng giờ phút này nhìn gương cẩn thận soi, coi như trong trắng lộ hồng, về cơ bản mặt mũi có thể gặp người. Trái chờ phải đợi, quỷ ảnh của Dương Song Song vẫn chưa xuất hiện. Tôi dứt khoát cầm túi lên, đi thẳng đến phòng ngủ của cô ấy ở lầu ba. Kỳ thật vốn dĩ tôi nên xuống lầu ba tìm cô ấy, tiện đường xuất phát. Nhưng Dương Song Song không chịu từ bỏ bất cứ cơ hội nào được thăm căn phòng ký túc xá số 405 mà Diệp Hinh và Âu Dương Thiến từng ở năm đó, cho nên lần nào cô ấy cũng thà đi

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 2.3

Chương 3 - Môn đồ Jesus Đỗ Anh Hùng và Ngải Tiểu Mỹ tỉnh táo lại, kể lại rõ ràng một lượt sự việc từ khi vào thôn mãi đến khi gặp được cương thi quỷ dị kia, cũng luôn miệng nhấn mạnh họ chắc chắn đã nhìn thấy một cương thi, chứ không phải có người giả trang hoặc mô hình các loại. Một người nói cũng thôi, hai người đều đồng thanh, Hàn Ấn và Cố Phi Phi nhất thời cũng rất hoang mang. Im lặng một lát, Hàn Ấn chậm rãi mở miệng nói: "Làm cảnh sát, chúng ta đầu tiên phải hiểu rõ một điểm, thứ hai đứa nhìn thấy đêm nay tuyệt đối không phải cái gọi là cương thi. Điểm này không cần thảo luận, tôi nghĩ chủ yếu vẫn là ảnh hưởng tâm lý của hai đứa." Thấy Đỗ Anh Hùng và Ngải Tiểu Mỹ không phục, muốn há miệng cãi, Hàn Ấn khoát tay, ý bảo nghe anh nói cho hết lời, "Hôm nay là quỷ lễ, nông thôn có lẽ vẫn còn khá chú trọng tập tục, cho nên các cậu vừa vào thôn liền bị không khí hiến tế quy mô lớn cuốn hút và kinh sợ, cứ thế khi xuất hiện sự kiện thần bí do con người gây ra, trong lòng

Luyến Thu Ly - Chương 7

Chương 7 Chiều tà như máu treo nghiêng trên ngọn cây rừng, núi rừng yên tĩnh đột nhiên bị một tràn quạ kêu đánh thức, quạ đen lên lên xuống xuống trở về với tổ ấm của mình, nhưng lại quấy phá sự an bình vốn có trong khu rừng. Vách đá nhô ra mặt sông quái thạch lồi lõm, trên mặt đất che kín đủ loại dấu chân hỗn độn, đó là dấu chân của đám hiệp khách mấy canh giờ trước đứng ở đây xem náo nhiệt lưu lại. Người mặc dù đã rời đi, nhưng trong gió tựa hồ vẫn lưu lại từng tiếng thở dài. Thình lình, vách đá trống trơn thò ra một cánh tay. Một cánh tay thon dài, trắng nõn, mạnh mẽ, duyên dáng. Nếu có người giờ phút này ở vách đá, hắn nhất định sẽ bị dọa chết khiếp, bởi vì cái tay kia mới vừa bắt được vách đá, không ngờ lại ló ra một cái đầu, đúng vậy, một cái đầu người, còn là đầu của một nam nhân mặt mũi rất đẹp. Nam nhân đó từ từ, không nhanh không chậm bò lên, dễ dàng thong thả như mở cửa bước ra khỏi nhà mình. "Ôi, thật là mệt quá." Nam nhân lắc tay, lại vén sợi tóc che tầ

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.16

Suối Ánh Nguyệt Màu Máu 16 Khi Liễu Hạ Khê vội vã đi cũng không mang theo hành lý của anh và Trâu Thanh Hà. Trâu Thanh Hà cũng không có tâm trạng tiếp tục ở lại đây chơi, cậu nhấc túi lên. Ngày mai sẽ khai giảng, tối nay về nhà hay quay về trường? Nếu quay về trường còn phải đi mua vật dụng sinh hoạt. Ừm, đêm nay cứ về trường học xem sao. Sau khi cậu quyết định xong, dự định tạm biệt Tề Nhất Phong. Nhìn lại, Tề Nhất Phong không ngờ đã mất tăm. A, nghe được tiếng bước chân "đùng đùng" xuống lầu của anh ta. Tề Nhất Phong phản ứng không chậm, khi Liễu Hạ Khê rời đi, hắn lập tức thay quần áo mang giày. Đi theo sau Liễu Hạ Khê, khi hắn lao ra cửa thì Trâu Thanh Hà bị hắn bỏ quên đột nhiên vươn cánh tay ra bắt được cổ tay hắn. Tề Nhất Phong cảm thấy bất ngờ, sức tay thật lớn! Giãy một cái, thế mà không giãy ra được. Hắn quay đầu nhìn ngẩn ngơ, lần đầu phát giác đôi mắt trong suốt kia của Trâu Thanh Hà thế mà lại có khí thế bức người. "Anh Tề! Việc này đến đây thôi, anh

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 2.2

Chương 2 - Xác sống đêm trăng tròn Từ phân tích tập hợp đêm qua, cơ bản có thể nhận định kẻ tình nghi gây nên nhiều vụ án mất tích, ít nhất có hai gã hoặc hai nhóm người. Xuất phát từ góc độ thực tế, không có khả năng đồng thời giải quyết toàn bộ vụ án, đặc biệt là đêm qua sau khi Hàn Ấn phân tích 6 vụ án, tính sai biệt rất lớn, nhân tố không xác định quá nhiều, động cơ gây án dường như khó nắm bắt, nếu một mực muốn đặt các vụ án hiện giờ xử lý cùng nhau, đối với tổ chi viện mà nói, quá mức tiêu hao sinh lực, cũng không đủ khoa học. Xét thấy đủ loại nhân tố bất lợi trên, Cố Phi Phi và tổ chuyên án địa phương tiến hành thảo luận, cuối cùng nhất trí nhận định, trước dựa vào đặc thù kẻ tình nghi gây án đầu tiên, làm hướng điều tra chính. Kẻ tình nghi đầu tiên, hẳn là người bản địa, sống một mình, có ô tô, từng có kinh nghiệm phạm tội hoặc phục vụ quân đội, cá tính lầm lì, cố chấp, ít giao lưu với mọi người, có thể có khuynh hướng đồng tính -- Dựa the bước đầu đặc tả, tổ chuyên án tr

Sưu Quỷ Thực Lục 23

23, 10:11:00 26/01/2011 Buổi tối ăn cơm chiều ở nhà cô Âu Dương San, nhưng khi tôi vừa vào cửa đã bắt đầu mất hồn mất vía, thật sự sợ ăn cơm được phân nửa lại bắt đầu cùng cô gái tóc dài kia nhảy vũ điệu đường phố. Tôi có thể cảm giác được ánh mắt dò hỏi của Âu Dương San nhiều lần bắn qua, nhưng đành phải giả vờ không phát hiện. Tránh không xong vẫn hỏi vết thương trên cổ tôi, cũng may tôi vẫn có chút kiến thức nói dối cơ bản, bảo là khi ngắm hoa ở vườn ươm Giang Y thì bị nhánh cây quẹt trúng. Âu Dương San là em họ của cha tôi, tôi gọi ba của cô là Tam gia gia, mẹ của cô đương nhiên là Tam nãi nãi. Cũng may tôi còn chưa gặp mẹ của cô Âu Dương Thiến, bởi vì ba của Âu Dương Thiến là Nhị gia gia, theo lý tôi phải gọi mẹ của Âu Dương Thiến là Nhị nãi nãi, gọi tắt là Nhị nãi. . .Mấy bạn đã hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề chưa? [Tiêu: nãi nãi nghĩa là bà nhưng nhưng nhị nãi là để chỉ nữ giới chưa lập gia đình có quan hệ tình cảm với nam giới đã có gia đình]

Luyến Thu Ly - Chương 6

Chương 6 Một nơi ngoài trang viên thanh nhã ngoại ô Tô Châu, xe ngựa lui tới cực kỳ thưa thớt, khi Bạch Tam ca vội vàng đánh xe ngựa đi qua đó, gã không sao ngờ tới sẽ có người gọi gã lại. Khi thanh niên tuấn mỹ trên con đường vắng hoe ngoắc gã, gã tưởng hai mắt mình nhòa. Rõ ràng còn đang ở chỗ cách ba mươi bước, chỉ trong nháy mắt, bóng người đã hiện ra trước mặt mình. Thanh niên thoạt nhìn gọn gàng sạch sẽ có một đôi mắt to sáng ngời và một đôi môi đầy đặn, người rất đẹp, chẳng qua sắc mặt tái nhợt, hình như vừa trải qua một cơn bệnh nặng. Song chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của y, không ai lại chú ý sắc mặt y có khác thường hay không, đầy mắt đầy tim chỉ còn lại có miệng cười xán lạn như hoa đào nọ. "Đại ca, xe ngựa này của ngươi có cho thuê không?" Người đẹp, giọng cũng nghe hay cực kỳ! Bạch Tam ca đối với thiếu niên trước mặt này nhất thời lại tăng thêm cảm giác gần gũi. "Chàng trai, xin lỗi, xe ta bị người ta bao rồi, lát nữa phải chạy tới thôn Th

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.15

Suối Ánh Nguyệt Màu Máu 15 "Sư huynh, hợp tác nhé." "Được." Tần Dục Minh xòe bàn tay ra cùng Liễu Hạ Khê vỗ tay tuyên thệ. Nhìn nụ cười của hai người này ngay cả Trâu Thanh Hà cũng vui mừng. Hiện giờ họ đang ngồi trong một cửa hiệu hoành thánh xưa phía đông nội thành Bắc Kinh (cách gọi này không biết có đúng không, bên Quảng Châu gọi là Vằn Thắn), quê của Trâu Thanh Hà gọi cái này là sủi cảo, quê họ không có loại sủi cảo nồi lớn của phương bắc, hoành thánh chiếm lấy tên tuổi của sủi cảo. Cách làm cũng không giống, cái đầu phải lớn hơn chút, nguyên liệu nêm nếm bên trong cũng khác, thêm tỏi bên trong, nhưng lại ít tiêu. Liễu Hạ Khê họ tới đây cũng không phải để ôn lại việc xưa, mà là nghe được bang Đông Chính thường ra vào cửa hàng hoành thánh trên phố này. Nhìn một chén lớn đầy tràn, Trâu Thanh Hà nhếch khóe miệng. Ở miền nam chén không lớn, Thanh Hà rất thích chén sứ nhỏ hình hoa. Chung quy cảm thấy phương bắc cậu nhìn thấy có bản chất khác biệt với quê n

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 2.1

Chương 1 - Mất tích quỷ dị Tổng cục điều tra hình sự, bộ chi viện trọng án. Cố Phi Phi nhận lấy một phần tài liệu vụ án do người phụ trách bộ chi viện trọng án Ngô Khánh đưa tới, sắc mặt lập tức nghiêm trọng. Hồ sơ ghi chép một loạt những vụ án mất tích: Từ năm 2008 đến nay, trong một trấn nhỏ biên giới Tây Nam nước ta, có 8 thanh thiếu niên gần như ở cùng khu vực lần lượt mất tích. Vụ án sau cùng, xảy ra ba ngày trước, người mất tích là một sinh viên năm thứ ba đại học về thôn nghỉ hè, mà đây đã là vụ án thứ hai cùng ngày hôm ấy. Vào sáng hôm ấy, một thiếu niên 16 tuổi cũng được báo mất tích. Do thái độ tiêu cực của đồn công an đối với hàng loạt các vụ án này, người nhà của hai em mất tích liền liên hợp với thân nhân của những người mất tích trong trấn lúc trước, tố giác sự việc đến truyền thông. Sau đó truyền thông đưa tin rộng rãi, dẫn đến sự chú ý của thị cục công an, cũng thành lập tổ chuyên án trước, đồng thời gửi thỉnh cầu trợ giúp tới bộ chi viện trọng án.

Luyến Thu Ly - Chương 5

Chương 5 Khi Nam Cung Thu Thực tỉnh lại, Tiêu Nhược Ly không ở bên cạnh. Sờ chăn gối bên người vẫn mang theo hơi ấm, Nam Cung Thu Thực thỏa mãn duỗi lưng. Ánh mặt trời xuyên qua song cửa bắn trước giường, chiếu thẳng lên mi mắt hắn, nhiệt độ của mặt trời khiến hắn nhớ tới nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của Tiêu Nhược Ly đêm qua. Giữa hơi thở mơ hồ truyền đến mùi hương nhàn nhạt, Nam Cung Thu Thực nhắm hai mắt, khóe môi vẫn không nhịn được cong lên. Cho dù là nhắm mắt, nắng hè sáng rực vẫn có thể xuyên thấu mi mắt mỏng manh đâm vào mắt người phát đau. Muốn đưa tay lên mắt ngăn lại ánh nắng kiêu ngạo, lại không ngờ thái dương được ngón tay chạm vào truyền đến một trận thấm lạnh. Nam Cung Thu Thực ngẩn người, cuối cùng mở hai mắt ra. Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là tay trái Nam Cung Thu Thực cùng ánh nắng lọt giữa he hở. Giữa ánh sáng màu vàng dường như mang theo một mạt băng lam. Gây cho thái dương cảm giác lạnh chính là chiếc nhẫn mang trên ngón áp út tay trái của Nam Cung Thu Thực.

Sưu Quỷ Thực Lục 22

22, 12:39:00 25/01/2011 Người phụ nữ trung niên căn bản đã yên tâm, nhưng vẫn chưa có ý bỏ qua cho chúng tôi: "Ừm, mấy đứa là ai?" Tôi nhất thời không biết nên trả lời thế nào cho phải, anh chàng bên cạnh đã khàn giọng nói: "Là em gái con." Người phụ nữ trung niên thoáng sửng sốt, quan sát anh chàng một lượt, vỗ vỗ ngực, như lẩm bẩm một mình: "Còn trẻ như vậy, thật là. . .nghiệp chướng. . ." Chờ người phụ nữ trung niên triệt để biến mất khỏi tầm mắt, tôi nặng nề vỗ một cái lên vai anh chàng kia, chỉ có điều, cũng không thần công cái thế như đánh cô nàng tóc dài kia mà đánh anh ta bay về triều Đường: "Bạn thật đúng là biết nói bậy! Bạn biết không? Đây là bất kính với người chết!"