Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2018

Sưu Quỷ Thực Lục 105

105, Tôi kéo Lam Quả Nhi đến bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Xin lỗi. . .Chị không phải Sưu Quỷ Sử, nhưng nếu có cơ hội, chị cũng sẽ giúp em tìm được chân tướng vì sao em bị hại." Trong nháy mắt đó, tôi đột nhiên cảm thấy có lẽ làm Sưu Quỷ Sử không phải việc xui xẻo đáng ghét lắm nếu có thể giúp đứa bé như Lam Quả Nhi. Trên mặt Lam Quả Nhi lộ ra nụ cười: "Vậy tốt quá, em biết mà, người có thể từ thượng giới đến đây đều không tầm thường được." Tôi nghĩ, không hề tầm thường đâu, xui xẻo đến mức có thể biết trước tử kỳ của mình. Tôi hỏi: "Chị nghĩ, người bọn chị muốn tìm, rất có khả năng làm cu li ngay phía dưới, từng nghe đến cô gái nào tên Hoắc Tiểu Ngọc chưa? Rất gầy, mặt nhìn khoảng chừng bốn năm chục tuổi, vóc dáng lại như tiểu cô nương." "Hoắc Tiểu Ngọc? Địch Công trước khi đi hình như có tìm nàng, chắc ông ấy đang giúp các chị tìm nhỉ? Đúng rồi, sau này các anh chị có nhìn thấy Địch Công nữa không? Bọn em đều bị bắt cả, nhưng không hề thấy ông.&