Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2016

Sưu Quỷ Thực Lục 48

48, Sau khi kết thúc trò chuyện với Ba Du Sinh, tôi lập tức bấm gọi cho Lục Hổ. "Lục Hổ, bạn có thể tới Giang Y chút không?" "Được, khoảng 11h30 nhé." Trong điện thoại ầm ĩ như trong "Đúng Giờ". "11h30? Bây giờ còn chưa tới 8h, chẳng lẽ bạn là 'Rùa Bò Hổ' trong truyền thuyết sao?" "Không phải, đêm nay có buổi diễn, buổi diễn vừa kết thúc tôi sẽ tới tìm bạn, được không?" "Buổi diễn? Diễn cái đầu bạn á? Tôi bảo bạn tới, là vì tôi có lai lịch của nữ nhân tóc dài kia rồi, phải tìm ra cô ta ngay. . .Phải tới thế giới mộ kia tìm cô ta, cho nên nhờ cậu hỗ trợ. . .Kỳ thật là hỗ trợ lẫn nhau đúng không? Không đến thì thôi, tự mình xông vào đầm rồng hang hổ cũng được, tự mình đi làm mồi cho Công Điệt cũng được."

Đêm Mưa Tử Thần 4.1

Chương 4 - Bộ mặt hỗn thế (1) Đêm tối, không sao, ánh trăng tịch liêu thoắt ẩn thoắt hiện, thỉnh thoảng thổi qua một làn gió lạnh lâu nay không gặp khiến màn đêm mát mẻ hơn. Hai bên con đường, các hộ buôn bán phần lớn đã đóng cửa dọn quán, chỉ có một hai gian tạp hóa nhỏ còn lộ ra ánh sáng yếu ớt. Một chiếc xe cao cấp nhập khẩu chậm rãi ngừng trước cửa tiệm tạp hóa, người trên xe hạ cửa kính, gọi một tiếng vào trong. Hắn là khách quen của cửa hàng tạp hóa này, mỗi lần gọi một tiếng như vậy, ông chủ cửa hiệu sẽ đưa một gói thuốc lá ra. "Tới đây!" Ông chủ cửa hiệu đang kiểm kê thu chi, nghe ra giọng khách quen, vừa đáp lời vừa buông bàn tính trong tay, từ trên kệ thuốc lá cầm lấy một điếu đưa ra ngoài. Ông chủ cửa hiệu nhận tiền thuốc, nhìn chiếc xe hơi lái đi, quyết định mình cũng nên đóng cửa nghỉ ngơi. Hắn nhón chân đưa tay cầm tay nắm trên cửa cuốn kéo xuống, hoảng hốt cảm thấy có chiếc xe từ phía sau lướt qua. Hắn xoay người lại nhìn, hơn nửa đêm rồi xe kia vậy mà

Sưu Quỷ Thực Lục 47

47, Cầm vợt tennis trong tay, như một tấm thép, đại khái máu trên cánh tay tôi đều đã chạy đến đầu trợ giúp mãnh liệt cho suy nghĩ. Vừa ra khỏi cửa nhà Tam gia, Âu Dương San chợt dừng bước, hai cánh tay ôm vợt tennis, cơ hồ là nghiêm nghị hỏi tôi: "Phi Phi, con nói thật cho cô biết, ở trong trường học con đã xảy ra chuyện gì?" Tôi ngước mắt nhìn mặt của Âu Dương San, giá rét phủ đầy, lạnh lẽo hiếm thấy. "Không có . . . Không có gì, thật sự không có gì." Tôi ngoan cố chống lại tới cùng. "Trong ký túc xá một buổi tối bị người ta hai lần đến trộm, còn không có gì?" Âu Dương San chỉ nhặt một cửa đột phá rõ ràng nhất ngay trước mắt để gặng hỏi tôi. Sự việc xảy ra mới nửa ngày, tin tức đã truyền thật nhanh, chắc chắn là do weibo truyền ra.

Đêm Mưa Tử Thần 3.3

"Lời" Thầy 3 Lúc này thể xác và tinh thần Hạng Hạo Nhiên đều mệt mỏi. Gây án dày đặc như thế, thủ đoạn tàn nhẫn dị thường như thế, thủ pháp phức tạp đa dạng như thế, lại không hề để lại một tia dấu vết, hung thủ như vậy trong cuộc sống của Hạng Hạo Nhiên trước kia chưa từng gặp qua. Y có loại cảm giác bị hung thủ nắm đầu, trong lòng cực độ buồn bực, mà loại cảm giác này trước đây ít khi có. Vụ án Liễu Thuần cứ biệt tăm biệt tích không minh bạch như thế, Hạng Hạo Nhiên đương nhiên không cam lòng. Nhưng không cam lòng thì đã sao? Vẫn không có chứng cứ mới xuất hiện, vụ án muốn mở lại rất khó khăn, mà dưới tình huống trước mắt càng không thể. Nhớ tới Liễu Thuần, tay hút thuốc của Hạng Hạo Nhiên thoáng run rẩy, vẻ mặt càng thêm chán nản. Nhớ tới Liễu Thuần, y không tránh được lại nhớ tới Lâm Hoan. Chuyện mình và Lâm Hoan chung quy phải nói rõ, cứ dây dưa không rõ ràng như vậy cũng không phải chuyện tốt. Chờ kết thúc vụ án, nhất định phải tìm một cơ hội nói chuyện rõ ràng vớ