Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2024

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 12

Chương 12 - Nhìn trộm người trong chậu Buổi tối, tôi đi tới hẻm nhỏ bên ngoài nhà Hoàng Phi. Giữa trưa hôm nay vừa vặn đổ chút mưa, tôi một đường phong trần, trên người bẩn lắm, đương nhiên sẽ không đi thẳng tới gặp cô ấy. Sau khi muốn phòng ở nhà khách Lâm Nghiệp rửa ráy một phen, tôi mới gọi điện thoại cho cô ấy. Hoàng Phi đi ra, cô mặc một bộ váy len cashmere trắng tinh, giày ống cao màu vàng nhạt, bên ngoài khoác một áo lưới nhỏ màu trắng thuần, tóc đen dài thả xuống như thác nước, trang điểm nhã nhặn, đẹp như một thiên sứ —— cô gái xinh đẹp như vậy phần lớn là xuất hiện sau màn hình TV, song cô lại hết lần này tới lần khác chọn làm cảnh sát, thật sự là làm người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Tôi từng thảo luận với cô ấy về vấn đề này, cô ấy nói cô ấy từ nhỏ đã thích xem kịch Hải Nham và "Thám Tử Lừng Danh Conan", cho nên lúc thi tốt nghiệp, liền đăng ký đại học cảnh sát, sau đó thì thuận lý thành chương mà trở thành một cô cảnh sát vẻ vang. Lý do rất ly kỳ, nhưn

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 11

Chương 11 - Cảm ứng của rốn Lựu đạn là cán gỗ, là cái loại trường kỳ phát triển trong phim giáo dục kháng chiến. Trong lòng tôi hồi hộp, thứ đồ chơi này cũng không phải là loại thân thể từ máu thịt như tôi có thể kháng được. May mà thân thủ của tôi gần đây cũng linh mẫn, bước xéo qua, ba bước xoạc dài, vọt tới trong một con hẻm nhỏ. Còn chưa phục hồi lại tinh thần, chợt nghe được một tiếng nổ vang thật lớn, như pháo bắn mừng năm mới, vang ầm ầm, ngay cả không khí cũng chấn động. Kim Tằm Cổ từ trong lồng ngực tôi bắn ra, ngửi thử trên không trung, sau đó vỗ cánh bay về hướng tây. Tôi có thể cảm nhận được lửa giận trong lòng nó. Tôi qua khỏi cơn khiếp sợ cũng tức giận -- đang đi trên đường, bay tới tai họa thế này, lựu đạn cũng dùng tới rồi, đâu chỉ là ác độc, là cực kỳ ác độc. Trong loại thắng cảnh du lịch như Phượng Hoàng mà dùng thứ này, phải có thù hận cỡ nào? Tôi cẩn thận ngẩng đầu, phát hiện bên ngoài dần dần vây quanh mấy người, rồi lại có người nghe tiếng mà đến. Chung quy là mấy

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 10

 Chương 10 - Sát khí kéo tới ngập trời Xung quanh người có dị động, có phản ứng đầu tiên không phải là tôi, mà là Kim Tằm Cổ. Vật nhỏ này tự có kiêu ngạo của nó, nào có thể dễ dàng tha thứ cho một quỷ vật tùy tùy tiện tiện trườn đến càn rỡ, tôi còn chưa nhúc nhích, nó đã từ giữa ngực bụng tôi chui ra khỏi cơ thể, bỗng chốc bắn về phía bên giường. Tôi cũng không thích thứ trắng nõn này, lăn trên giường hơi dựa nghiêng tường, nửa ngồi xổm lên, vẻ mặt đề phòng, cẩn thận nhìn chằm chằm quỷ nước này -- lần trước quá khẩn trương, chỉ nhìn thấy tia sáng, nhìn không rõ lắm, lúc này nhìn lại, quả thật là một con rắn nước trắng nõn. Chỉ thấy nó dài khoảng 40cm, toàn thân ướt sũng, màu da xám trắng, da vừa trơn vừa nhớt, có vảy dày đặc cùng chất nhầy, khác biệt với rắn nước bình thường ở chỗ, đầu của nó giống đầu của con rùa, một đôi mắt đỏ bóng, biểu cảm phong phú, gắt gao nhìn chằm chằm tôi. Tôi cũng không sợ hãi, bởi vì giờ phút này, Kim Tằm Cổ đã bay đến cách đầu nó 5cm, con sâu béo ngoe nguẩ

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 5 - Chương 9

 Chương 9 - Quỷ Đạo Chân Giải Tôi là một người có hơi chút chứng cố chấp, luôn thích thứ gì đó quen thuộc -- phong cảnh quen thuộc, quán ăn nhanh quen ăn, thường gọi vài món gà xối mỡ, chơi với bạn bè quen biết, cung đường về nhà giống nhau...Thường đi cùng một bồn cầu của nhà vệ sinh công cộng nào đó. Trở lại huyện trấn Phượng Hoàng đã là 4 giờ chiều, đầu tiên tôi đi tìm một cửa hàng quần áo, thay đổi một thân quần áo không phù hợp của mình, sau đó đi lại đi, thế mà lại trở về trước tòa nhà gỗ dừng chân tối qua. Ông già kia đang trông quầy, nhìn thấy tôi, vẻ mặt giật mình, đi tới, ngượng ngùng cười, hỏi làm sao vậy? Ông ta cho rằng tôi quay về tìm lão gây phiền toái, mặt đau khổ còn hơn ăn Hoàng Liên, cái khác không nói, mở đầu liền lải nhải mấy câu buôn bán ế ẩm. Tôi nói tôi chỉ lười tìm chỗ ở, phòng hôm qua, dọn dẹp lại cho tôi chút, tôi muốn ở. Lão giống như gặp quỷ, dùng ánh mắt nhìn trẻ em tâm thần để nhìn tôi. Tiến hành xong thủ tục đặt phòng, tôi ném bọc nhỏ mang bên mình lên g