Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2016

Sưu Quỷ Thực Lục 15

15, 09:21:00 18/01/2011 Cố Chí Hào rốt cuộc đã được tìm thấy. Nói đúng hơn, là được đào ra. Càng chính xác hơn, đào ra cũng không phải là Cố Chí Hào, mà là một bộ xương khô! Các bạn không nhìn lầm đâu, Cố Chí Hào chỉ mất tích mười ngày, nói cách khác, nhiều nhất là chết mười ngày, nhưng da hắn không còn nữa, lông, thịt cũng biến mất, thậm chí không có bất kỳ vết máu nào lưu lại, dùng tốc độ phá kỷ lục biến thành một bộ xương khô. Tôi còn chưa chính thức bắt đầu kiếp sống y học, cũng biết việc này trái ngược với với lẽ thường của bất kỳ sinh học và pháp y học nào. Thế nhưng, tôi sẽ gặp, và sắp đối mặt với bao nhiêu chuyện trái ngược với lẽ thường nữa đây?

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.7

Suối Ánh Nguyệt Màu Máu 07 Thái Tường nhìn lướt qua bên trong có thêm ba người. . .Đồng sự mới bất cẩn quá rồi, sao có thể cho quần chúng bình thường tham dự vào vụ án chứ? Nói đến đồng sự mới. . .Trong cục có không ít phiên bản đồn đại. . .Nghe nói vị đồng sự mới này có chỗ dựa rất vững chắc, mới có thể nhảy dù đến đội một của họ, đội trưởng rất tức giận, thầm kêu ca rất nhiều. Vì an toàn mới điều ông có thâm niên già nhất vào cùng một tổ với nha nội này. (Bánh Tiêu: Nha nội là chức quan cảnh vệ đời Đường, đời Ngũ Đại và đầu đời Tống, thường lấy con em của đại thần vào chức quan này, sau này dùng để chỉ con em quan lại, thường thấy trong Bạch thoại thời kỳ đầu) Quả nhiên hào phóng, thằng oắt trong ba người này vừa mở miệng đã đưa ra hai vạn tiền thưởng. . .Nói đến tiền thưởng, Thái Tường cũng động tâm, quên đi, đương sự đã ra giá quả thật có quyền quan sát. "Chú Thái." Liễu Hạ Khê rất lễ phép kéo ghế mời đối phương ngồi, ăn ý với anh Trâu Thanh Hà bưng trà nóng lên.

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội - Chương 1.3

Chương 3 - Fan sát thủ Sáng sớm, Hàn Ấn và mọi người tập trung trước cửa nhà khách, chờ Ngô Bân đón họ đến đội hình cảnh. Không đợi bao lâu, một chiếc xe thương vụ màu trắng đã đậu trước mặt mọi người, ngồi ở ghế lái là một thanh niên gầy teo. Cố Phi Phi nhận ra thanh niên này, anh chàng là cảnh viên tổ chuyên án, cuộc họp hôm qua cậu ta cũng tham gia. Cảnh viên trẻ tuổi vòng qua đầu xe, kéo cửa bên hông xe thương vụ gọi mọi người lên xe, đợi tất cả đã ổn định chỗ ngồi, cậu ta cũng lên xe khởi động. "Vốn Ngô đội trưởng muốn đích thân tới đón mọi người, nhưng sáng sớm đường Ngọc Sơn lại xảy ra vụ án mạng, ông ấy đành phải đưa người trong đội chạy đến đó." Cảnh viên trẻ tuổi vừa quay ngược đầu xe, vừa giải thích thay Ngô Bân. "Không có gì, kỳ thật cũng gần, chúng tôi cũng có thể đi bộ đến cục được." Cố Phi Phi khách khí nói, ngay sau đó lại hỏi, "Tại sao lại là đường Ngọc Sơn? Vụ án gì? Có liên quan đến vụ '4. 7' không?" "Hẳn là

Sưu Quỷ Thực Lục 14

14, Mễ Lung Pha ở ngoại ô phía bắc Giang Kinh, giữa dãy núi Tuệ Sơn trùng trùng điệp điệp và sông Thanh An uốn lượn, là một sườn núi cao bằng phẳng nổi trên mặt nước. Khi chúng tôi ngồi xe taxi tới dưới chân sườn núi, một vệt sáng mờ cuối cùng phía chân trời đã chuyển sang màu xanh sẫm, nước sông Thanh An trong vắt lấp lánh tựa hồ còn chưa nguyện ý mà đọng lại những vệt đỏ cam của mặt trời vừa lặn, nhưng phút chốc đã thành một mảnh xanh tro. Dọc đường đi, Miêu Phán Phán đã truyền thụ cho chúng tôi ý nghĩa vĩ đại của văn hóa Mễ Lung Pha, giờ phút này Dương Song Song bộc bạch cảm xúc: "Oa, cậu nói xem tám ngàn năm trước những lão tổ tông này có nhiều tư tưởng, chỗ ở thật, phía trước là cảnh sông, sau lưng là cảnh núi." Miêu Phán Phán không thở dài, nhưng trong lời cô ta nói hoàn toàn có thể nghe ra tiếng thở dài: "Đợi lát nữa nhìn thấy liên thể biệt thự nhóm lão tổ tông ở, cậu sẽ không hâm mộ họ nữa."

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.6

Suối Ánh Nguyệt Màu Máu 06 Trâu Thanh Hà không theo đám người kia rời đi, cậu lẳng lặng tựa lên trụ gỗ. Đôi mắt nhắm chặt, có chút đau. Thần kinh căng thẳng quá độ thoáng thả lỏng, mùi máu phai nhạt chút. . .Tiếng nước chảy, tiếng gió thổi qua cành lá, xa xa trong tiếng chim tước chiêm chiếp xen lẫn tiếng bước chân nhẹ nhàng của con người. "Ý? Cậu ở đây? Không đi thăm bạn cậu?" Khi Trâu Thanh Hà nhìn theo nơi phát ra âm thanh, người gạt nhánh cây ra hai bên lộ ra khuôn mặt mở miệng trước. Trâu Thanh Hà hơi chớp chớp mắt, à, nhớ ra rồi. Vị quản lý sảnh từng chiêu đãi họ đã thay bộ đồ thường mùa thu màu xám. . .Vừa nhìn bỗng cảm thấy xa lạ. "Tôi đang đợi một người." Trâu Thanh Hà tìm một gốc cây nhẵn nhụi ngồi xuống. "Chờ ai thế? Sẽ có người tới nữa sao?" Quản lý sảnh vô cùng bất ngờ nói. "Không, anh chẳng phải đã tới rồi sao?" Trâu Thanh Hà luồn tay vào túi quần, cầm dao găm ra. "Chờ tôi?" Quản lý sảnh kinh ngạc nói: "

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội - Chương 1.2

Chương 2 - Sát thủ gái điếm Thành phố Trường Điền, dân số thường trú hơn 100 vạn, là địa cấp thị có dân số ít nhất trong huyện Đông Liêu. Nhiều năm qua, do vị trí địa lý và tài nguyên có hạn, xây dựng và kinh tế của thành phố luôn nằm trong tình trạng lạc hậu phát triển chậm, so sánh với một vài thành phố phát triển từng ngày với tốc độ nhanh chóng, tòa thành nhỏ này tựa như bị quên lãng trong góc xó, lộ ra cảm giác già cỗi tang thương. (Địa cấp thị là một đơn vị hành chính cấp địa khu (地区级, địa khu cấp hay 地级, địa cấp) tại Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Đây là cấp hành chính thứ hai trong thứ bậc các cấp hành chính, dưới cấp tỉnh nhưng trên cấp huyện. Ở Việt Nam không có cấp tương đương với cấp địa khu. Địa cấp thị nghĩa là thành phố cấp địa khu, cũng có khi được gọi là thành phố trực thuộc tỉnh (省辖市, tỉnh hạt thị) nhưng không phải là khu vực thành thị theo nghĩa hẹp của từ này. Địa cấp thị thường là một khu vực hành chính có một thành phố làm nòng cốt, xung quanh là các đơn vị cấp

Sưu Quỷ Thực Lục 13

13, 10:45:00 14/01/2011 "Tôi. . .Tôi phải đi vệ sinh chút." Dương Song Song đột nhiên nhảy khỏi chỗ ngồi, chạy vụt đi. Khổ Liên Trà mày cau thành một đường thẳng: "Cô bạn này của cô có vấn đề gì không?" Tôi suýt nữa nói, cô ấy vừa ra khỏi viện tâm thần, tạm thời sửa miệng nói: "Không có gì đâu. . .Cô ấy. . .Có lẽ thật sự muốn đi vệ sinh." Khổ Liên Trà lại uống ngụm sữa dừa, trên mặt có chút vặn vẹo, phảng phất như không phải uống đồ ngọt, mà là. . .Khổ Liên Trà. Cô ta nói: "Bóng đen kia vươn tay, tôi sợ đến hét lên: 'Anh đừng đùa nữa! Anh muốn làm gì!' Bóng đen nọ không có phản ứng, chỉ duỗi tay tới, dường như muốn kéo tôi, muốn nắm tay tôi. Nhưng tôi chỉ sợ hãi, muốn biết anh ta có phải Chí Hào không, lại không dám kề sát vào nhìn. Chợt muốn vươn tay, nắm chặt tay anh ấy, ngược lại vừa vặn có thể hòa hoãn chút, hòa hoãn tâm trạng sợ hãi của tôi, cũng hòa hoãn chút kỳ dị khi anh ấy không nói một lời. Vì vậy tôi cũng vươn tay, vốn tưở

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.5

Suối Ánh Trăng Màu Máu 05 Nước của suối Ánh Nguyệt đến từ lòng đất, nước phun lên trên tụ thành đầm, vượt quá mực nước nhất định sẽ dọc theo nham thạch bên cạnh hồ chạy thẳng xuống. Ai đến gần chút sẽ có thể nghe được tiếng róc rách thanh thúy của nước suối. Khi nắng mai xuyên qua những phiến lá cây đan xen chằng chịt, chiếu rọi hơi nước thành khói. . . Cứ thế, nếu đặt mình vào đó tuyệt vời tựa như chốn thần tiên. Đáng tiếc, ba người này không có tâm tình thưởng thức sự tuyệt vời trong đó. Đội ngũ tìm kiếm đã mở rộng phạm vi vào tận trong rừng. "Tìm được rồi, tìm được rồi." Có người lớn tiếng la lên. "Bác sĩ, có bác sĩ không!" Đang ôm đầu tự trách Tề Nhất Phong "vụt" một tiếng nhảy lên, chạy về hướng phát ra âm thanh. Động tác Trâu Thanh Hà còn nhanh hơn hắn. Sâu bên trong khe suối, Khương Viễn Hoa nằm trên tảng đá lớn màu xanh, chân phải ngâm trong khe nước. Dáng vẻ thảm thiết máu chảy đầm đìa. . .Máu dọc theo khe nước hòa tan.

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - Chương 1.1

Chương 1 - Chi viện trọng án Tổng cục điều tra hình sự, bộ phận chi viện trọng án. Cố Phi Phi từ trong thang máy đi ra, giày cao gót đen xinh xắn vẫn không làm ảnh hưởng đến bước tiến mạnh mẽ của cô, một thân trang phục chuyên ngành hàng hiệu màu tối, phối với mái tóc ngắn gọn gàng thời thượng, thêm một ánh mắt trước sau lạnh lẽo sắc bén, làm cho cô thoạt nhìn anh khí uy vũ lại không mất mị lực của nữ giới. Cố Phi Phi dừng lại trước cửa một căn phòng làm việc cuối hành lang, khác với văn phòng của cô, trên cửa văn phòng này chưa treo biển. Cô đưa tay gõ hai cái, nghe thấy bên trong đáp lại, đẩy cửa đi vào. "Chào buổi sáng, thầy Ngô, thầy tìm con?" Cố Phi Phi thẳng người, hai tay đan chéo đặt trước bụng, dáng vẻ sùng kính đoan trang. Phía sau bàn làm việc đối diện, một ông già hai bên tóc mai hoa râm, đang cúi đầu thẩm duyệt một phần hồ sơ. Cố Phi Phi bày ra tư thế tất cung tất kính như thế, thật sự không thấy nhiều. Người trong cục trinh sát hình sự đều biết, cô trờ

[Q1] Hoá Vụ - Chương 7.4

Suối Ánh Nguyệt màu máu 4 "Bách lão đại, anh sẽ lái xe à!" Lòng hiếu kỳ quá nặng Khương Viễn Hoa lập tức chiếm vị trí phó lái. "Có thích không?" Bách Thanh cười cười nói. "Sao nhà anh không gửi tài xế đến?" Tề Nhất Phong rất bất mãn, hành trình dài như vậy, e rằng một mình Bách Thanh ứng phó không nổi, chưa biết chừng đợi lát nữa mình còn phải lái giúp một đoạn. "Tất cả mọi người đều bận rộn, sợ quấy rầy người ta làm việc." Bách Thanh không tùy hứng như hắn. Cùng Trâu Thanh Hà ngồi ở phía sau so với ngồi cùng con khỉ kia tốt hơn. Tề Nhất Phong vừa quay đầu lại nhìn thấy Trâu Thanh Hà đang ngẩn ngơ, lấy sách đập đầu cậu: "Nhanh lên xe!" Này, động tác giống vậy nhưng người này thô lỗ hơn. Nếu là anh Liễu gõ, liền bao hàm cả mùi vị cưng chiều trong đó. "Không ngờ anh Bách Thanh sẽ lái xe." Trâu Thanh Hà đây là muốn bắt chuyện. "Anh cũng biết lái." Tề Nhất Phong có một khuyết điểm đặc biệt lớn: Không nhận

Sưu Quỷ Thực Lục 12

12, 10:40:00 13/11/2011 Dung mạo của "Khổ Liên Trà" kém xa vạn dặm tên mạng của cô ta, chẳng những không chút tả tơi, mà còn rất đỏm dáng. Do dùng "đỏm dáng" để hình dung, là vì cô ta có một bầu nhiệt huyết trong "trào lưu" trang phục, cảm giác có chút thái quá, phản mất mỹ sắc. Từng sợi tóc xinh đẹp cắt thành một cái đầu nhím, nhuộm xanh, cam hai màu, hoa tai bên trái được đục thành một lỗ cỡ quả bóng bàn, tai phải mang một khuyên tai hình tam giác nhỏ mắt thường khó phân biệt. Mắt cô ta vốn cũng rất lớn rất tròn, nhưng lại mặc sức kẻ mắt, như Kungfu panda bị một vị đại sư hào phóng vẩy mực lên; trang điểm trên mặt, một lớp phấn bạc, giống như không cẩn thận bị bắn nước sơn lên. Dương Song Song thông qua mạng baike liên lạc với Khổ Liên Trà, đã hẹn gặp mặt tại khách sạn nhỏ ngay cửa học viện hí kịch Giang Kinh. Giang Hí và Giang Y giống nhau ở khu Văn Viên, qua hai trạm xe buýt là đến, chúng tôi vừa vặn cần ăn cơm chiều, chuẩn bị cùng cô ta ngâm rượ

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - Lời dẫn 1

Bộ 2 - Thành phố sát thủ Lời Dẫn Gió đêm lạnh lẽo, trăng tàn tối mịt, mây đen dày đặc trôi giữa màn trời, giống như một đám âm hồn khủng bố giương nanh múa vuốt. Mà dưới cái nhìn chằm chằm của đám âm hồn tà ác kia, màn đêm u ám tràn ra một bầu không khí hồi hộp khó hiểu, tựa như mỗi một sinh linh trên mặt đất sẽ có khả năng trở thành con mồi bị tóm được bất cứ lúc nào. Một tràn tiếng vang của giày cao gót vang lên trên con đường vắng lặng, một cô gái mặc váy ngắn màu xanh tím đang băng qua đường, hai cặp đùi nở nang trắng nõn nhẹ nhàng đung đưa, có vẻ dị thường gợi cảm quyến rũ. Cô gái băng qua đường đi tới một ngõ hẻm, nhìn hẻm nhỏ đen hun hút, đáy lòng bỗng dâng lên một sự bất an mãnh liệt. Cô chần chừ một chút, quyết định không đi con đường thông đến căn nhà thuê của mình nữa, chọn trở về đường cái, mặc dù như vậy hơi lòng vòng nhưng sẽ khá an toàn. 4 tháng đầu xuân, đang là lúc xuân hàn hơi se lạnh, cô gái ăn mặc cực mỏng, không thể làm gì khác hơn là co rút người ôm chặ

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.3

Suối Ánh Nguyệt màu máu  03 "Nói thật đi, em đang giở trò gì?" Bách Thanh gạt tay Tề Nhất Phong khoát trên vai sang một bên. "Gạt Trâu Thanh Hà ra ngoài có ý đồ gì?" "Chậc chậc, bệnh đa nghi, còn là một nhà hóa học tương lai nghiêm cẩn. Anh không biết là cuộc sống vô cùng nhàm chán sao? Em ấy à, rất có hứng thú phá vụ án nhắc tới trong thư của Trâu Thanh Hà, anh biết chuyện anh họ em không?" "Vị Từ gì đó hả?" Bách Thanh lắc đầu. "Đúng rồi, ba năm trước không biết anh ấy gặp chuyện gì. Bị dọa sợ mất mật, dựa vào hít thuốc phiện ma túy để sống. Đầu óc có chút không rõ ràng lắm. Em ấy à, vẫn luôn muốn biết thiên phú thật sự của mình ở chỗ nào, tương lai làm nghề gì mới tốt, cũng muốn thử năng lực trinh thám một lần xem thế nào."

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 112

Chương 112 Ngồi trên ghế dài ngoài phòng bệnh, mười ngón tôi đan nhau chống trán, nhắm mắt lại hồi tưởng mọi thứ mấy ngày qua. Lúc tôi đưa Đao Phong ra khỏi Vu Điền cổ thành, thật sự thiếu chút nữa cho rằng sẽ mất đi cậu ấy, thời điểm đó mặt mũi Đao Phong đã tái nhợt cơ thể lạnh giá, hô hấp cũng như có như không, khiến tôi suýt nữa thì sụp đổ. May mắn chị Tuyền và Đường Ninh có lý trí, Hạng Văn và Rio cũng không bị thương tích gì, mọi người vẫn còn nhiều sức lực. Chúng tôi mang Đao Phong trở lại doanh địa đóng quân trước, Đường Ninh để bác sĩ nước ngoài đi theo sơ cứu cho Đao Phong, sau đó đoàn người vội vã thu dọn mọi thứ, dùng tốc độ hành quân cấp tốc, chẳng phân biệt ngày đêm chạy tới bệnh viện trấn cách đó gần nhất.

Sưu Quỷ Thực Lục 11

11, 13:44:00 12/01/2011 "Chỗ này không hợp lý lắm." Tôi nói, "Trên mộ bia viết rõ ràng, tử kỳ của hắn phải là ngày 21 tháng 8, nhưng ý nơi này hình như là sau một ngày, cũng chính là 22 tháng 8, còn có người từng nhìn thấy hắn, hoặc là, từng nhận được thư của hắn." Trong giọng nói của Dương Song Song mang theo chút hưng phấn: "Vậy chẳng phải đang nói mộ bia kia không chính xác chút nào sao!" Tôi nghĩ, kém một ngày, chưa đến mức "không chính xác chút nào" đâu. Tôi trái lại cảm thấy chuẩn xác quá làm người ta có chút chán nản. "Hơn nữa, xem ra hắn thật sự chỉ là mất tích, nếu không. . .Nếu không thật sự đã chết, mười ngày đã trôi qua, sao lại không phát hiện thi thể chứ?" Dương Song Song tiếp tục chút lạc quan mong manh.

Sưu Quỷ Thực Lục 10

10, - Lục Sắc chi mộ: Sinh năm 1993; mất ngày 13 tháng 7 năm 2010! - Cố Chí Hào chi mộ: Sinh năm 1991; mất ngày 21 tháng 8 năm 2010! - Thư Đào chi mộ: Sinh năm 1992; mất ngày 28 tháng 9 năm 2010! - Lục Hổ chi mộ: Sinh năm 1993; mất ngày 04 tháng 11 năm 2010! - Dư Tịnh Hoa chi mộ: Sinh năm 1989; mất ngày 24 tháng 12 năm 2010! - Vĩnh Trí chi mộ: Sinh năm 1990; mất ngày 31 tháng 01 năm 2011! - Hồng Xán chi mộ: Sinh năm 1994; mất ngày 25 tháng 02 năm 2011! - Nguyên Hạo chi mộ: Sinh năm 1989; mất ngày 18 tháng 5 năm 2011! - Kinh Tắc Cương chi mộ: Sinh năm 1989; mất ngày 18 tháng 5 năm 2011! - Bạch Liên chi mộ: Sinh năm 1994; mất ngày 18 tháng 5 năm 2011! - Lý Tiểu Long chi mộ: Sinh năm 1992; mất ngày 16 tháng 6 năm 2011! - Âu Dương Phi chi mộ: Sinh năm 1993; mất ngày 16 tháng 6 năm 2011! Đây là toàn bộ nội dung được ghi trên mười hai tấm bia. Tôi đương nhiên không có bản lãnh xem qua là nhớ, bằng không đã

Sưu Quỷ Thực Lục 09

09, “Thật ra, không ai nói cậu có mắt Âm Dương.” Trong hội giao lưu tân sinh viên lại gặp Dương Song Song, đây là câu nói đầu tiên bà cô già ấy tặng tôi. Ngày thứ hai sau khi cô ấy biết tôi đã bị phán tử hình, hoãn kỳ hạn chấp hành (chưa tới một năm), dưới tiền đề cô ấy hoàn toàn có thể hiểu được vì sao cả ngày tôi đều rơi vào trạng thái xác không hồn, cô ấy nhìn thấy tôi, không an ủi, không động viên, không bày mưu tính kế, không có điếu văn réo rắt thê lương, nhưng chỉ nói một câu vậy đó. “Đồng ý.” Tôi hậm hực nói. “Tối qua tôi chỉ nói bừa một câu, tự xưng có mắt Âm Dương, kỳ thật ngay cả định nghĩa của mắt Âm Dương cũng không biết. Thật ra, mắt đó có hay không cũng không sao, dù gì tôi toàn nhìn thấy những thứ không nên nhìn. Đúng rồi, cậu nói xem, vì sao tôi thấy được nghĩa địa?”

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 111

Chương 111 Tôi cũng không mê man lâu lắm, tôi có thể cảm giác được. Khi tôi mơ mơ màng màng tỉnh lại, Đao Phong đã chẳng thấy bóng dáng, bốn phía cũng không thấy ai khác, càng không nghe được bất kỳ tiếng động gì. Việc này làm tôi bất giác trở nên bối rối, tôi nghĩ cho dù tôi hôn mê không lâu lắm, trong lúc đó cũng đủ để Đao Phong đi làm chút việc rồi. Cậu ấy có thể ném tôi lại một mình ở đây, mang nhưng người khác rời đi không? Hay đã cứu được chị Tuyền và mọi người từ tay Tiểu Hải và đám quỷ, sau đó đi tìm Di La Thiên rồi?

Sưu Quỷ Thực Lục 08

08, “Cậu cho rằng chỗ nào cũng có Âm Dương Giới sao. . . Đây chỉ chứng tỏ, tại một địa điểm riêng biệt, thời gian riêng biệt này, cậu có thể nhìn thấy mộ hoang trăm năm trước…” “Nhưng tại sao cậu không nhìn thấy? Tại sao là tôi?” Ánh mắt Dương Song Song xuyên qua cặp kính nhìn chằm chằm tôi: “Cậu không biết thật hay giả bộ hồ đồ?” “Giáo sư Dương ơi, cậu khai đạo cho tôi chút đi.”

Sưu Quỷ Thực Lục 07

07, "Đúng. . .Đúng, nhưng mà, làm sao cậu biết?” Dương Song Song đẩy gọng kính, hiển nhiên bởi vì cái tên không hề có thiên phú, không hề có quỷ duyên như tôi nói đúng đáp án, cô ta sợ đến "rớt mắt kính". Tôi tiếp tục ngẩn ngơ một trận, cân nhắc làm sao nói cho cô ta biết những phát hiện của tôi, cuối cùng, tôi chuẩn bị ăn ngay nói thật: “Tôi nhìn thấy…tôi không biết xảy ra chuyện gì…không biết tại sao, bây giờ tôi nhìn thấy nơi này là một vùng nghĩa địa, rất nhiều mộ phần, mộ bia”. Dường như trong nháy mắt những cây sồi và cây tùng trong vườn ươm đều biến mất, trước mặt tôi là những phần mộ, dưới chân tôi là cỏ tranh lác đác, trên đầu tôi là vầng trăng lạnh lẽo. Cơ thể tôi bị sự lạnh giá trước sau không thể xua tan được kia vây quanh. Nhưng kinh ngạc với cảnh tượng trước mặt lại khiến tôi quên mất cả run rẩy. Hơn nữa, qua vẻ mặt kinh ngạc của Dương Song Song có thể thấy được, trước mắt cô ấy, vẫn là hoa và cây cối trong vườn ươm, hai chúng tôi tựa nh

Sưu Quỷ Thực Lục 06

06, Tôi nói: “Trời đang mưa lớn, hay là, cậu quay về ký túc xá với mình đi?” Dương Song Song ngơ ngác đứng đó, không nói được gì. Đèn hành lang chưa đến mức sáng ngời, nhưng tôi vẫn có thể thấy, phía sau mắt kính của cô ta hình như hơi ươn ướt. Lòng tôi thoáng cái mềm thành bùn nhão, ngẫm lại từ góc độ của cô ấy, từ nhỏ đã mê mẩn những thứ gì, thường lấy làm tự hào vì việc đó, lòng đầy hi vọng đêm nay tìm được vài “bạn quỷ” cùng chung chí hướng, đột nhiên phát hiện chẳng có ai xem trọng đam mê của mình, tất cả những nguyện vọng tốt đẹp này lập tức đều sụp đổ, chắc chắn sẽ vô cùng tuyệt vọng. “Hay là…” Tôi nói: “Chuyến du ngoạn đêm nay…chỉ hai chúng ta đi thôi.” Tôi đâu ngờ rằng đây là một quyết định sai lầm biết bao, một quyết định đã hủy hoại cả đời tôi.

Sưu Quỷ Thực Lục 05

05, Trong lòng tôi nghĩ, phụ đạo viên của cô không cho rằng cô bị bệnh tâm thần rồi tống vào bệnh viện đã rất nhân từ rồi, nhưng vẫn nên an ủi cô: "Chẳng qua là một căn phòng thôi mà, con ở một đêm, cũng không cảm thấy dính quỷ khí gì ạ?" Sau khi vào phòng, tôi giới thiệu với Âu Dương San các bạn cùng phòng của tôi, bàn của tôi, giường ngủ của tôi, còn cả... cái cửa sổ đã từng có rất nhiều người nhảy qua. Bộ dạng Âu Dương San kích động, giống như có thể sẵn sàng nhảy ra ngoài qua cửa sổ bất kỳ lúc nào.

Sưu Quỷ Thực Lục 04

04, Cố Chí Hào đeo một đôi bao tay mỏng như cánh ve nhưng lại cứng như thép vào (một vị "đồng đạo" người Italy đã tặng cho hắn làm quà sinh nhật ), hắn nằm sấp trên mặt đất, đèn pin để bên người trên đống đất mà hắn vừa đào, tay phải đưa vào trong hang động lần mò. Lúc cúi đầu nghiêng mặt qua, hắn vô tình nhìn thấy dư quang đèn pin từ trên cao chiếu vào trong hộp gỗ đặt những viên cốt châu trên mặt đất, một viên cốt châu trong đó tựa hồ đang biến dạng. Viên cốt châu kia, kích thước vẫn không đổi, đường kính khoảng 2cm, nhưng hình dạng, tựa hồ đã biến thành hình... hình dạng đầu...đầu lâu khô!

Sưu Quỷ Thực Lục 03

12:43:00 05/01/2011 Ghi Chép 2 03 Câu chuyện dưới đây cũng có liên quan tới những ghi chép của tôi, nó cũng được cất trong cái tủ sắt không có số hiệu ở cục công an thành phố. Nghe đâu chỉ một người có chìa khoá của cái tủ sắt kia, đó là tổ trưởng tổ trọng án Ba Du Sinh. Cho nên tôi không thể xem được bất kỳ miêu tả nào có liên quan đến chuyện này. Có điều, tôi vẫn có thể "chứng kiến" sự việc này là bởi vì sau khi sự việc xảy ra, tôi đã nghe người khác kể lại, cùng với quá trình tôi xâm nhập điều tra, pha thêm chút tưởng tượng, vì vậy cả sự kiện đang rõ mồn một trước mắt.

Sưu Quỷ Thực Lục - 02

Chương 02 Bác sĩ nội trú lúc trước tham gia cấp cứu nói: "Cô gái đã chết kia kiếp trước chắc có thù oán với cô, lúc thì nháy mắt với cô, lúc thì lại cùng cô đi dạo". Tất cả mọi người nhịn xuống không cười, nhưng mặt Lục Sắc đã đỏ mất rồi. "Con không nghe lầm chứ?" Phó y tá trưởng hỏi lại? Tuổi bà xấp xỉ mẹ Lục Sắc, khi làm việc tuy rằng nề nếp đâu ra đấy, nhưng bản năng người mẹ với con cái vẫn bộc lộ ra chút ít. "Con tận mắt nhìn thấy ... Thị lực của con rất tốt."

Sưu Quỷ Thực Lục 01

Ghi chép 1 01,           Mặc dù những điều sau đây không xảy ra với tôi, nhưng nó có liên quan đến những gì tôi ghi chép. Ở Cục công an thành phố, trong một chiếc tủ sắt không có số hiệu, tài liệu có liên quan đến sự việc này cũng đang được giấu trong một xấp văn kiện không có số hiệu. Chỉ có rất ít người biết rõ sự việc, xấp văn kiện không có số hiệu thế này, kỳ thật trên đó đang ngầm đánh dấu hai chữ đỏ tươi: "Tuyệt mật". *** "Tiếp tục đi!" "Thử lại một lần nữa!" "Kết thúc!" Bác sĩ trưởng ca cấp cứu dùng giọng nói khẽ đến không thể khẽ hơn tuyên bố. Sau khi điện tâm đồ biến mất, máy theo dõi tổng hợp lâm sàng phát ra những tiếng “bíp” đơn điệu, khiến bầu không khí trong phòng cấp cứu vô cùng yên tĩnh, bác sĩ trưởng ngập ngừng thốt lên hai chữ tuyệt vọng này như hung hăng gõ mạnh vào màng tai của tất cả các nhân viên y tế có mặt ở đây.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 110

Chương 110 Dường như bị hành động đột ngột của tôi dọa sợ, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi, vẻ mặt khó tin trừng tôi, nhưng không dám vọng động. Bởi vì họ chỉ cần hơi động đậy người, sẽ có mấy ác quỷ sương đen bao phủ quanh thân dựng người lên, cảnh giác áp sát sang. Đối mặt với số lượng ác quỷ cao cơ đông đảo như thế, cho dù họ thân thủ cường hãn đi nữa, cũng khó tránh khỏi có chút sợ hãi. Xác định những người trước mặt này tạm thời không cách nào phản kháng, tôi gật đầu với Tiểu Hải tản ra quỷ khí mãnh liệt bên cạnh, sau đó nói: "Đi thôi."

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 109

Chương 109 "Thật không ngờ sẽ biến thành dạng này. . ." Giọng chú vang lên sau người, tôi quay đầu lại, nhìn thấy chị Tuyền, Hạng Văn, Đường Ninh và Rio cũng đã chạy ra, mọi người đang ngồi dưới đất thở chật vật không chịu nổi. "Có lẽ lần trước họ tới đây không hề xảy ra việc này, nhưng lúc này đây, có vài thứ đã khác rồi. . ." Chú vừa nói vừa đi về phía tôi và Đao Phong, đôi tròng mắt đen hơi đục ngầu kia nhìn chằm chằm tôi, dường như đang nói tôi chính là biến số đáng sợ kia. Song tôi nghĩ chú quả thực đã đoán trúng, nếu không có tôi, không có tảng đá đặc thù trên người tôi, Sở Vấn Thiên Đao Diên họ tuyệt đối sẽ không tâm trí rối loạn mà rơi vào kết cục này.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 108

Chương 108 Đối mặt với tử thi số lượng đông đảo lại hình thù kỳ quái này, tôi chỉ cảm thấy một loại thể nghiệm chưa từng có, đáng sợ và hàn ý cơ hồ xâm nhập cốt tủy. Ngẩng đầu nhìn thoáng qua, liền cảm thấy thiên toàn địa chuyển, trong mắt đều là bóng chồng của những thi thể quỷ dị này. Kích thích quá mức mãnh liệt khiến đầu tôi đau muốn nứt ra, phải nhắm mắt lại bắt buộc mình hít thở sâu, nếu không sẽ có càng nhiều suy nghĩ điên cuồng tràn ngập trong đầu. "Đây. . .Đây là. . ." Cố Hải ngửa đầu nhìn người chết vô số ở bốn phía, sợ hãi trừng lớn hai mắt, lảo đảo lui hai bước, lẩm bẩm nói: "Tại sao. . .Tại sao lại biến thành như vậy. . ." "Họ đều ở đây. . ." Không khác gì Cố Hải, Đao Diên luôn lãnh khốc khẽ run lên nói: "Đều ở đây. . ."

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 107

Chương 107 Cự thạch chắn đường quả thật nặng đáng sợ, song chúng tôi có Đao Diên và Đao Phong, còn có Cố Hải đến giờ tôi vẫn chưa hiểu rõ nổi, cự thạch này sẽ không khó đối phó vậy nữa. Âm thanh nham thạch ma sát đinh tai nhức óc, tôi cắn răng cùng mọi người dùng sức, cố hết sức đẩy, chỉ chốc lát, nham thạch kia đã từ vị trí ban đầu dời sang bên phải chừng nửa thước. Chúng tôi dừng lại nghỉ ngơi, đều không nói lời nào, chỉ nhìn khe hở chỉ chứa đủ một người nghiêng qua kia. Sau khi im lặng một lát, Cố Hải rốt cuộc mở miệng nói: "Như vậy cũng không sai biệt lắm rồi, đem đồ đến đây sắp xếp chút, chuẩn bị tâm lý thật tốt, vào thôi."

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Đoạn Kết

Đoạn kết "Án bằm thây 1. 4", mặc dù do kẻ phạm tội chưa chịu pháp luật xét xử mà thoáng để lại chút tiếc nuối, nhưng tổng thể mà nói xem như đã kết án thành công, đồng thời có nghĩa là điều tra đối với vụ "Án bằm thây 1. 18" lần thứ hai ngưng hẳn. Trong vụ án này, Mã Văn Đào và Hứa Tam Bì đều có thể là hung thủ, nhưng tất cả chứng cứ có thể chỉ ra họ đều đã mất. Mã Văn Đào đã chết, bản thảo sách đã bị thiêu hủy, ngay cả Dư Mỹ Phân Hàn Ấn cho rằng có thể chỉ ra Mã Văn Đào hoặc Hứa Tam Bì cũng đã chết, thế này thật là chết không có đối chứng. Mặt khác, cái chết của Dư Mỹ Phân, qua mô phỏng hiện trường của Cố Phi Phi, nhiều lần đo đạc phương vị, khoảng cách, và vị trí máu, đồng thời thông qua quá trình máy tính xây dựng vụ án phát sinh, cuối cùng được phán định là chết ngoài ý muốn. Sân bay quốc tế thành phố J.

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 107

Chương 107 Cự thạch chắn đường quả thật nặng đáng sợ, song chúng tôi có Đao Diên và Đao Phong, còn có Cố Hải đến giờ tôi vẫn chưa hiểu rõ nổi, cự thạch này sẽ không khó đối phó vậy nữa. Âm thanh nham thạch ma sát đinh tai nhức óc, tôi cắn răng cùng mọi người dùng sức, cố hết sức đẩy, chỉ chốc lát, nham thạch kia đã từ vị trí ban đầu dời sang bên phải chừng nửa thước. Chúng tôi dừng lại nghỉ ngơi, đều không nói lời nào, chỉ nhìn khe hở chỉ chứa đủ một người lách qua kia. Sau khi im lặng một lát, Cố Hải rốt cuộc mở miệng nói: "Như vậy cũng không sai biệt lắm rồi, đem đồ đến đây sắp xếp chút, chuẩn bị tâm lý thật tốt, vào thôi."

Cổ Thuật Phong Quỷ - Chương 106

Chương 106 Ôn Văn sau khi bị người nọ chế trụ lập tức kịp phản ứng, giãy giụa cánh tay, cũng nhân cơ hội sơ hở công kích đối phương, khắp nơi đều lộ ra sự hung độc. Người nọ đã sớm ngờ tới đối phương sẽ như thế, vững vàng tiếp được mỗi một lần công kích, cũng dùng sức để Ôn Văn dừng lại, động tác của ông ta mặc dù không thể nói là nhanh nhất tàn nhẫn nhất, nhưng lại vô cùng ổn trọng, cho dù mỗi lần công kích đều bị đỡ được, cũng có thể dựa vào sức lực khiến đối thủ khuất phục. Chẳng lẽ đây là thực lực của Lão Đại năm đó?

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (1) - Chương 33

Chúc các bạn độc giả năm mới vui vẻ nhiều thành công nhé :3 Cám ơn các bạn đã ủng blog mình những năm qua :3 Chương 33 - Cuộc đọ sức cuối cùng Không phát hiện Hạ Tinh Tinh ở nhà Vương Vĩ, cũng không phát hiện dấu vết giết người bằm thây, việc này có nghĩa rằng Vương Vĩ còn có một chỗ ẩn náu không ai biết. Trở về thành phố hội hợp cùng Diệp Hi, Hàn Ấn đã thông báo tình hình nhà cũ của Vương Vĩ, Diệp Hi thì báo Tiết Mẫn đã rút khỏi nhà từ rất sớm, nhưng Vương Vĩ vẫn chưa ra khỏi nhà, hai người thương lượng một chút, quyết định tiếp tục quan sát hắn một thời gian. 7 giờ tối, bóng dáng Vương Vĩ rốt cuộc xuất hiện ở bãi đổ xe tiểu khu. Hắn đi tới chiếc xe con màu đen của mình, cảnh giác nhìn quanh khắp nơi một phen, sau đó kéo mở cửa xe, ngồi vào, khởi động xe.