Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 50

50, Địch Nhân Kiệt lắc đầu: "Không phải lão phu keo kiệt, nhị vị có biết quả cầu lửa kia từ đâu mà đến?" Lục Hổ đột nhiên nói: "Ma trơi?" Địch Nhân Kiệt gật đầu: "Anh bạn này nói không sai, quả thật là ma trơi." Tôi thở dài: "Ma trơi cái gì, đều là thứ gạt người, không phải là hiện tượng sau khi thi thể phân giải phốt pho hóa hydro tự bốc cháy sao, lớp hóa học chúng ta từng học rồi." Địch Nhân Kiệt vẫn bình thản nói: "Chẳng biết các ngươi có lưu ý không, nơi này mồ mả rậm rạp, nhưng không hề lóe ra ma trơi, thế thì vì sao?" Bệnh cũ thích giả làm sư phụ của ông ta lại tái phát. "Bởi vì người chôn ở đây đều đã chết từ rất lâu rất lâu. . ." Bạn học Lục Hổ trả lời, lại liếc mắt đánh giá sư phụ Địch, khó hiểu lắc đầu, "Hoặc là, căn bản không có người chết." Xem tiếp >>>

Đêm Mưa Tử Thần 5.1

Chương 5 - Nước mắt cá sấu 1 Đỗ Thiện Ngưu từ trong hôn mê dần tỉnh lại. Sau đầu là một trận đau đớn thấu tim, trên cổ lành lạnh, hắn theo bản năng đưa tay sờ, nhưng tay không động đậy được. Hắn đấu tranh muốn đứng dậy, nhưng cơ thể lại không thể động đậy. Hắn bắt đầu có chút luống cuống, dùng sức lắc đầu mình hai cái, trợn to mắt vội vàng quét nhìn bốn phía, để mình tỉnh táo lại. Hắn nhìn ra bản thân đang nằm trong phòng làm việc của tòa nhà ba mươi tầng của tổng bộ tập đoàn, cơ thể bị một sợi dây chắc chắn trói trên ghế bành. "Sao lại biến thành như vậy?" Trong đầu hắn nhanh chóng hồi tưởng lại một lượt những việc đã làm hôm nay: Sáu giờ đến chính phủ đón lãnh đạo đến nhà hàng Vương Triều ăn cơm, tiếp theo đến KTV Hoa Hoa ca hát, hát được mấy bài thấy lãnh đạo vẫn còn chưa đã lại sắp xếp đi tắm hơi, dàn xếp cho lãnh đạo xong mình mượn cớ đau đầu cáo từ trước, sau đó tài xế chở mình về, đi thang máy lên tới tầng 30, lấy ra thẻ phòng. . . Sau đó nữa chính là quang cản

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.8

Ánh Đèn 08 Liễu Hạ Khê viết xong báo cáo đi ra nghe được phòng khách có tiếng động, đầu ló khỏi cầu thang thì nhìn thấy Tề Ninh đang xem TV. Tề Ninh thế mà thích xem TV. . .Không thích hợp với hình tượng con người y lắm thì phải. . ."Không ngủ?" Liễu Hạ Khê xuống lầu ngồi bên cạnh y. "Bộ phim truyền hình này hay lắm. Trước kia luôn bận rộn, rất ít khi yên tĩnh xem TV." Không đeo mắt kính, khí chất cả người y ngược lại chẳng sắc sảo mấy. Xem thứ hưng phấn có hơi ngớ ngẩn này. . .Loại tình tiết phim chán òm này mà cũng xem rất hào hứng. Kịch võ hiệp. . .Liễu Hạ Khê không có hứng thú. "Có chuyện quên nói với cậu. Báo cáo của Ánh Nguyệt sơn trang ngày mai tôi sẽ đưa đến trước, thi thể của Lý Thành Sinh phải do cảnh sát đào ra, tôi có lẽ không có thời gian đến hiện trường." "Lý Thành Sinh?" Tề Ninh gật đầu, rất không cam lòng rời mắt khỏi TV: "Tôi sẽ làm cho người ta âm thầm theo vào. Lưu Dược thật sự là hung thủ sao?" "Chưa c