Chuyển đến nội dung chính

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 1.5

Chương 5 - Truy lùng trong đêm mưa

Ngải Tiểu Mỹ thuận lợi lướt qua tường lửa, tiến vào trạm server của diễn đàn nào đó, nhanh chóng tra được địa chỉ IP của người dùng nhờ Trương Tùng Lâm tư vấn vụ án. Địa chỉ IP đến từ một tiệm net thành phố Trường Điền, nhưng video theo dõi của tiệm net ba tháng trước đã bị thay thế, cũng không ai có thể nhớ được chuyện khi đó, có thể nói là uổng công vui mừng.

Mặc dù trong câu hỏi, Trương Tùng Lâm biểu hiện trạng thái thẳng thắn vô tư và phối hợp, nhưng đủ loại thông tin tổng hợp phân tích xoay quanh hắn, hắn vẫn là kẻ tình nghi gây án nhất định.

Từ trước tới nay, Trương Tùng Lâm thuê nhà ở phường Ngọc Sơn sống đã hơn nửa năm, vô cùng quen thuộc với khu vực xảy ra vụ án; Cũng thế, hắn cũng vô cùng quen thuộc từng chi tiết trong "Vụ án Jack Đồ Tể" và "Mưu sát Thược Dược Đen"; Còn nữa, hắn từng đến hai hiện trường vụ án, mặc dù lấy lý do thể nghiệm cuộc sống, nhưng ai dám cam đoan hắn không phải đi tìm lại cảm giác? Hơn nữa, hắn không có nhân chứng vắng mặt; Mặt khác, tổ chuyên án sau khi tiến hành điều tra sâu thông tin cá nhân của hắn, phát hiện cuộc sống hiện nay của hắn đang trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn.



Trương Tùng Lâm quả thật từng xuất bản vài cuốn sách, nhưng vẫn không giàu lên, từng có một khoảng thời gian ngắn buông bút đi chơi cổ phiếu, kết quả lỗ không còn manh giáp, kinh tế nghèo rớt mồng tơi, cũng làm cho quan hệ của hắn và vợ con vô cùng căng thẳng. Theo bạn bè hắn giới thiệu, hiện giờ hắn sáng tác cũng là một bộ tiểu thuyết trinh thám, hắn vô cùng coi trọng tác phẩm này, hy vọng thông qua nó để thay đổi quẫn cảnh trước mắt, cho nên áp lực tâm lý rất lớn. Vậy sự khốn cùng và áp lực sinh tồn này, cùng với những trải nghiệm liên tục gặp trắc trở, có khả năng khiến tâm thần hắn xuất hiện triệu chứng bệnh tật hay không? Tỷ như, chứng ảo tưởng, chứng hoang tưởng bị hãm hại, rối loạn ám ảnh cưỡng chế. . .Mà khi triệu chứng này phát triển đến mức độ nghiêm trọng, sẽ dẫn đến xuất hiện hành vi cực đoan.

Tóm lại, đối với Trương Tùng Lâm có cuộc sống đang ở đáy cốc mà nói, lần sáng tác này chỉ có thể thắng không thể bại, hắn có thể vì vậy mà không từ thủ đoạn bố trí một ván cờ thật lớn để lấy cảm hứng cho mình? Nếu thật là Trương Tùng Lâm đã bày ra một loạt những vụ án này, quan điểm Hàn Ấn gọi là "Tung gạch nhử ngọc" lại có chỗ đứng, vậy kế tiếp Trương Tùng Lâm sẽ "ra bài" như thế nào? Mà hắn sẽ làm thế nào vừa thông qua lá bài này đạt được mục đích sáng tác, lại có thể làm cho mình ung dung ngoài vòng pháp luật đây?

Liên tiếp xuất hiện hai vụ thảm án, cảnh sát bắt đầu chú trọng dò xét ban đêm ở phường Ngọc Sơn, hơn nữa nhằm vào kẻ tình nghi Trương Tùng Lâm, tổ chuyên án đặt trọng điểm theo dõi.

Nửa đêm, một hồi sấm nặng nề qua đi, trên bầu trời trút xuống những cơn mưa phùn rả rích, giọt mưa tí tách tí tách vỗ trên cửa sổ xe, có nhiều tiếng vang nhịp nhàng, khiến các cảnh viên buồn ngủ theo dõi trong xe càng thêm mệt mỏi khó nhịn. Nhưng đúng lúc này, liên tục mấy ngày không ra khỏi nhà, Trương Tùng Lâm lại đột nhiên từ căn hộ thuê đi ra, ngồi lên chiếc xe Jetta đậu ở ngõ hẻm của hắn.

Trương Tùng Lâm lái xe ra ngoài không lâu, Ngô Bân khởi động xe đi theo, Hàn Ấn và mọi người ngồi trong xe phía sau nhất thời từ trong cơn gà gật vực dậy tinh thần.

Trương Tùng Lâm chọn lúc này ra ngoài, e rằng đã muốn "hành động" rồi, đương nhiên lúc này đây Ngô Bân tuyệt đối sẽ không để hắn thực hiện được. Vì phòng ngừa có điều sơ xuất, Ngô Bân đã triệu tập phần lớn cảnh lực và xe cộ âm thầm dò xét phường Ngọc Sơn làm nhiệm vụ theo dõi, dưới tiền đề đảm bảo an toàn cho nạn nhân chưa biết, nhất định phải là lúc Trương Tùng Lâm hành hung, bắt được hắn. Mà lúc này Trương Tùng Lâm không hề hay biết gì, trong đêm mưa lành lạnh một cái lưới lớn đang lặng lẽ chụp về phía hắn.
(Dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
Nửa giờ sau, mưa đã sắp ngừng hẳn, ô tô của Trương Tùng Lâm lái ra khỏi nội thành, tiến vào một sơn thôn nhỏ.

Sơn thôn nhỏ này tên là thôn Anh Đào, do trong thôn có một vườn hoa đào nổi tiếng, tháng tư tháng năm hằng năm là lúc hoa anh đào nở rộ, nơi này sẽ hấp dẫn đông đảo dân thành phố đến xem và đạp thanh.

Có lẽ nào địa điểm gây án lần này của Trương Tùng Lâm, sẽ chọn ở vườn hoa đào? Nhưng lúc này, ai lại xuất hiện trong vườn đào chứ? Trong lòng Ngô Bân nói thầm chưa bao lâu, liền thấy ô tô Trương Tùng Lâm quả nhiên dừng lại bên vườn hoa đào.

Tắt máy, tắt đèn xe, Trương Tùng Lâm và ô tô giấu mình trong bóng đêm đen nghịt, hồi lâu không có động tĩnh. Lại một lát sau, trong xe phát ra chút ánh sáng chập chờn, một đốm nhỏ li ti, phỏng chừng Trương Tùng Lâm đã châm một điếu thuốc lá. Cách đó hơn 50m trong xe theo dõi, Hàn Ấn và Cố Phi Phi dùng ống nhòm quan sát động tĩnh của Trương Tùng Lâm, trong lòng đều nảy lên một loại cảm giác, Trương Tùng Lâm hình như có chút do dự với lần gây án này.

Hút xong một điếu thuốc, Trương Tùng Lâm rốt cuộc cầm một cây đèn pin từ trên xe bước xuống, hắn quấn chặt áo trên người, bước trên con đường núi nhỏ hẹp ở sườn tây vườn hoa đào đi lên núi. Ngô Bân dặn dò các cảnh viên còn lại canh gác tại chỗ đợi lệnh, phòng ngừa Trương Tùng Lâm từ lối khác bỏ chạy, chỉ mang theo Hàn Ấn và Đỗ Anh Hùng cùng vài thủ hạ, lặng lẽ theo đuôi.

Cả khu vườn hoa đào xây dựa vào núi, chân núi đìu hiu yên ắng, côn trùng thấp giọng kêu cùng tiếng hít thở của mọi người có thể nghe được rõ ràng. Vì vừa đổ mưa, đường núi có chút lầy lội, lại lo bị Trương Tùng Lâm phía trước phát hiện, mọi người đi đường vô cùng cẩn thận. Cũng may thế núi không cao, đường núi cũng không dốc lắm, đoàn người nhanh chóng theo tới giữa sườn núi. Sau đó, họ từ xa xa nhìn thấy Trương Tùng Lâm đứng trước một đập nước lớn, giơ đèn pin nhanh nhạy nhìn quanh, ra vẻ đang đợi sự xuất hiện của "con mồi".

Ngô Bân ra hiệu, chỉ huy mọi người tìm chỗ ẩn náu, lặng lẽ hình thành một vòng vây, vây chặt quanh Trương Tùng Lâm. Mọi người còn chưa vào chỗ xong, chẳng biết điện thoại di động của ai đột ngột vang lên, Trương Tùng Lâm như chim sợ cành cong lập tức giơ đèn pin chiếu sang, giọng run rẩy hỏi: "Ai? Là. . .Là ngươi sao? Ra. . .Ra đi! Chỉ có mình tôi thôi!"

Thấy có người bại lộ tung tích, Ngô Bân vung tay lên, đám cảnh viên từ sâu bên trong nhảy ra nhanh chóng tụ lại quanh Trương Tùng Lâm. Chung quanh đột nhiên nhảy ra nhiều người như vậy, Trương Tùng Lâm chưa kịp chuẩn bị tâm lý, bối rối cực độ vứt đèn pin xuống đất, rút từ trong túi ra một con dao găm sáng loáng, vung vẫy trước người. Đỗ Anh Hùng giục ngựa lên trước, bóng người lóe qua khéo léo né một dao đâm thẳng mặt, lập tức đưa tay vững vàng cầm cổ tay Trương Tùng Lâm đang cầm dao, lật tay dùng sức vặn, ngay sau đó bay lên một cước nháy mắt đá hai đầu gối khuỵu xuống, cả động tác liền mạch lưu loát, người phía sau còn chưa đuổi kịp, đã nghe dao găm "cạch" một tiếng rơi xuống đất, nhìn lại Trương Tùng Lâm cơ thể lảo đảo, quỳ "bịch" xuống đất.
(Dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
"Anh. . .Các anh . . .Các anh. . .Là cảnh sát?!" Trương Tùng Lâm nhận rõ đứng trước mặt mình là Ngô Bân, cả người liền xụi lơ trên đất, lập tức thở dài một hơi, thần kinh căng thẳng cũng như được thả lỏng.

Mặc dù không tính là tóm được nhân chứng, nhưng tước được một con dao găm, nếu có thể chứng minh nó có liên quan đến hai vụ án kia, vẫn có thể "đóng cọc" được Trương Tùng Lâm.

"Thành thật khai mau, mục tiêu hiện giờ của cậu là ai?" Ngô Bân nhặt đèn pin trên mặt đất lên, chiếu vào mặt Trương Tùng Lâm.

"Mục tiêu? Mục tiêu gì?" Trương Tùng Lâm lấy tay che mặt, chống lại chùm sáng chói mắt, miệng khó hiểu hỏi. Nhưng hắn lập tức cảm nhận được hoàn cảnh mình đang gặp phải, chợt tỉnh ngộ nói, "Các anh luôn theo dõi tôi? Xem ra các anh đang cho rằng hai cô gái kia là tôi giết! Thật ra các anh hiểu lầm rồi. . ."

"Hiểu lầm?" Ngô Bân lớn tiếng cắt ngang lời Trương Tùng Lâm nói, "Vậy cậu giải thích cho tôi xem, hơn nửa đêm đem dao găm, đến loại địa phương quỷ quái này làm gì?"

"Tôi. . .Tôi. . .Tôi là tới gặp 'hung thủ'." Trương Tùng Lâm cúi đầu, lí nhí nói, sau đó lén liếc nhìn Ngô Bân sắc mặt u ám, "Thật ra. . .Thật ra, bạn mạng trao đổi cùng tôi trên diễn đàn kia, cũng chính là người các anh cho là hung thủ, hắn từng nói với tôi trên QQ, tối nay là hắn hẹn tôi. . ."

"Cái gì? Cậu biết số QQ của hung thủ? Thông tin quan trọng như vậy tại sao lúc trước không nói cho chúng tôi biết?" Ngô Bân thở gấp, nổi giận đùng đùng nhấc chân toan đạp về phía Trương Tùng Lâm.

"Chờ chút!" Hàn Ấn vội túm lấy Ngô Bân, ý bảo ông bình tĩnh trước, hỏi Trương Tùng Lâm, "Anh nói hung thủ hẹn anh ở đây?"

"Ừ." Trương Tùng Lâm theo bản năng né người về phía sau, vẻ mặt hối hận nói, "Ngày đó khi đội hình sự thẩm vấn, chuyện QQ tôi vốn muốn kể rồi, nhưng khi đó trong đầu bỗng ma xui quỷ khiến thế nào lóe ra suy nghĩ, nếu tôi có thể mặt đối mặt với hung thủ trao đổi một lần, không chừng có thể thu được tư liệu thực tế và linh cảm trực tiếp cực kỳ có giá trị, sẽ giúp ích cho việc khắc họa nhân vật phản diện trong tiểu thuyết của tôi, sẽ làm cho cả bộ tiểu thuyết càng đầy đủ, càng phong phú. Còn nữa, trong lòng tôi cũng ôm may mắn, nghĩ có thể có cơ hội tự tay bắt được hung thủ, việc này sẽ khiến cho danh tiếng sáng tác của tôi cũng tăng lên. Cho nên sau khi trở lại chỗ ở, tôi bắt đầu gửi tin nhắn cho hắn trên QQ, đưa ra đề nghị muốn gặp mặt hắn, nhưng hắn vẫn không hề đăng nhập, cũng không trả lời tôi, vì vậy tôi dứt khoát gửi tin nhắn nói tôi biết hắn chính là hung thủ giết người ở phường Ngọc Sơn, nếu kẻ giết người muốn nổi tiếng, vậy thì hãy gặp mặt nói chuyện với tôi, tôi sẽ khiến hắn càng nổi tiếng hơn. Sau đó vào hôm nay, không, bây giờ phải nói là tối hôm qua, hắn đột nhiên gửi tin cho tôi, bảo tôi 1 giờ khuya hôm nay đến đập nước này gặp mặt, hắn sẽ giải đáp tất cả mọi chuyện tôi muốn biết, chỉ cần có thể khiến hắn nổi tiếng là được."
(Dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
"Cậu không sợ hắn giết luôn cả cậu sao?" Ngô Bân tức giận nói.

"Đương nhiên sợ chứ, tôi vừa rồi cũng từng do dự, nhưng thật là bị ma xui quỷ khiến, trong lòng luôn nghĩ làm sao có thể nổi tiếng, những việc khác đều không quan tâm." Trương Tùng Lâm không dám chọc Ngô Bân, xê dịch người túm vạt áo Hàn Ấn nói, "Các cậu phải tin tôi, tôi thật không phải hung thủ!"

"Anh đứng lên đi, muốn chứng thật sự trong sạch của anh rất đơn giản, chúng tôi chỉ phải xem lịch sử chat QQ của anh, rồi làm chút xét nghiệm với dao găm là được. Song nếu anh trong sạch, vậy anh cũng quá ngu ngốc, anh có biết anh thiếu chút nữa đã làm "kẻ chịu tội thay" không. . ." Hàn Ấn vốn giọng điệu bình thản, nhưng đột nhiên ngừng nói, quay phắt đầu dồn dập nói với Ngô Bân, "Không đúng, đây không phải mục đích của hung thủ, nhiều ngày nay chúng ta tăng cường tuần tra đêm ở phố Ngọc Sơn, hung thủ nhất định đã cảm giác được, cho nên không hề hành động, có lẽ thật sự không nhịn nổi nữa, hoặc anh ta đã gợi ý cho hung thủ. . ." Hàn Ấn chỉ Trương Tùng Lâm, nói, "Hung thủ lợi dụng anh ta làm 'Kế điệu hổ ly sơn', khiến chúng ta thu hết cảnh lực tuần tra ở phường Ngọc Sơn đến đây, vậy hắn có thể ung dung tiếp tục hành hung hoặc vứt xác rồi."

Hàn Ấn còn chưa dứt lời, Ngô Bân đã nhận thức được tình thế nguy cấp, vội vàng mở bộ đàm, gào thét: "Các tổ chú ý, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất trở về phường Ngọc Sơn tuần tra, trọng điểm là hẻm nhỏ không có đèn đường và trong những khu vực hẻo lánh khá khuất."

Nhận xét

  1. Hung thủ làm sao biết CS đã theo dõi & nghi ngờ Trương Tùng Lâm để lợi dụng TTL???

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. vì TTL đã gửi tin nhắn cho hung thủ nói TTL biết hắn là hung thủ nên hung thủ suy ra TTL biết rõ tình tiết vụ án nên mới đoán được hắn là hung thủ, mà sao TTL biết được tình tiết vụ án? Chỉ có thể thông qua cảnh sát TTL mới biết được tình tiết vụ án thôi.
      Hoặc cũng có thể do lúc cảnh sát vây bắt TTL đã đánh động tới hắn nên hắn biết TTL đã nằm trong tay cảnh sát.
      Hoặc hắn nằm trong đám cảnh sát :v

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,