Chuyển đến nội dung chính

Sưu Quỷ Thực Lục 21

21,

09:46:00 24/01/2011

Tôi không nên cảm thấy quá mức ngạc nhiên, trên thực tế mục đích hôm nay tôi tới, không phải là đợi giờ khắc này hiện ra. Tôi chỉ không ngờ, tất cả mọi chuyện xảy ra nhanh như vậy.

Nói cho tôi biết, là ai hại cô?

Ngay khi tôi đang sững sờ với cảnh tượng không cách nào giải thích nổi trước mắt, cô ấy lại xuất hiện.

Lần này, tay cô ấy từ phía sau đột ngột đánh úp, còn dốc hết sức dùng mười ngón tay như cành trúc khô siết lấy cổ tôi, một luồng khí âm lãnh từ mười ngón tay cô ấy rót vào da thịt tôi, tiến vào máu thịt tôi, chảy vào cốt tủy tôi. Toàn thân tôi ngâm trong buốt lạnh và đau đớn, cơ hồ tê liệt không thể nhúc nhích.



Cô ấy càng có lực hơn, càng chí mạng hơn lần trước.

Đây là ý nghĩ lóe qua trong đầu tôi, tôi giãy giụa cũng không giảm bớt, biết rằng muốn dùng hai tay giựt khỏi giam cầm của cô ta rất khó, chỉ thừa lúc mình còn dư sức lực phản kích. Hai tay tôi đánh trả về phía sau, hy vọng có thể đánh tới đầu cô ta.

"Bốp", "bốp".

Như là tiếng của xương nứt toác.

Tôi đã đánh trúng cô ta, cũng đã chạm được mái tóc dài và da thịt cứng một cách kỳ lạ của cô ta, nhưng không cho rằng mình có võ công kinh thế như vậy, có thể một quyền đánh vỡ sọ, đoán rằng nữ quỷ tóc dài này phỏng chừng xương đã sớm vụn vỡ, không chịu nổi cú hất này.

Ngón tay cô ta thoáng nới lỏng, xem ra dã quỷ cũng biết đau đớn. Nhưng cô ta lập tức tăng sức, tôi đã đến bờ vực ngạt thở.

Thình lình, tay cô ta chấn động mạnh, buông lỏng ra. Phía sau truyền đến tiếng vang chạm đất.

Tôi giờ mới phát hiện, tôi đã hoàn toàn sáp nhập vào thế giới âm trầm này, chẳng những có thể nhìn, có thể cảm giác, thậm chí có thể nghe thấy tiếng vang.

Ho dữ dội, tôi xoay người, chỉ thấy hai cái bóng lăn trên mặt đất.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
Hai cái bóng!

Tôi trong thế giới bất âm bất dương này, cho tới giờ chỉ từng thấy một bóng ma, chính là người cô gái tóc dài chẳng biết kiếp trước có thù gì với tôi, lúc nào cũng muốn cái mạng nhỏ của tôi. Tại sao lại ra thêm một người nữa?

Tôi lập tức nhớ đến giấc mộng mấy hôm trước, tôi đứng trước ngôi mộ đã tiên đoán Lục Sắc đã chết, bên cạnh từng xuất hiện một bóng dáng mơ hồ.

Tôi bình tĩnh lại, phát hiện không có nhiều thời gian tiếp tục khôi phục nữa —— Người phụ nữ tóc dài đã đè người kia trên đất, hai tay kẹp chặt lấy cổ hắn.

Đã thấy rõ, đó là một nam sinh, xấp xỉ tuổi tôi. Vừa rồi hẳn là anh ta đã kéo tôi khỏi ma trảo của người phụ nữ tóc dài, chẳng qua anh ta bây giờ đã thay thế tôi, sắp ngạt thở đến nơi.

Tôi hít sâu một hơi, xông lên trước, nghĩ đến các tổ tiên của Âu Dương thế gia chúng tôi, Thanh Phong, Minh Nguyệt hoặc Đại Thái Dương, hãy cho tôi tất cả sức mạnh, một quyền đánh về phía ót người phụ nữ tóc dài.

Chuyện khó tin đã xảy ra. (Đương nhiên, đánh nhau với một nữ quỷ vốn không nằm trong phạm vi 'tưởng tượng' của tôi.) nắm đấm trắng như phấn của tôi còn chưa đụng tới người phụ nữ tóc dài, cô ta đã bay lên, váy áo xám trắng tung bay, như một con diều bị một luồng khí lưu mạnh mẽ thổi lên.

Nhưng cô ta không phải con diều, trong bạch sam còn có một bộ xương dữ tợn. Bộ xương này rơi thật mạnh xuống mặt đất cách hơn mười thước, thành một đống xương vụn.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
11:38:00 24/01/2011

Tôi giờ mới có chút rỗi rãi quét mắt nhìn cảnh tượng bốn phía, đây là một sườn núi hoang, cách đó không xa lóe lên sóng nước ảm đạm, hình như là một hồ nước. Đây là đâu?

Anh chàng kia ngồi dậy, xoa cái cổ bị Cửu Âm Bạch Cốt Trảo vuốt ve, liếc mắt nhìn thấy người phụ nữ tóc dài tàn tạ trên mặt đất, toàn thân đông cứng, phát ra một tiếng thét kinh hãi: "Á, bạn. . .bạn là trâu bò phương nào, tôi vừa rồi còn định anh hùng cứu mỹ nhân, không ngờ bạn lợi hại như vậy!"

Kinh ngạc của tôi cũng không hề ít hơn anh chàng kia nửa phần, lắc đầu nói: "Tôi? Lợi hại? Tôi. . .Tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì?"
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
"Xảy ra chuyện gì? Để tôi nói cho bạn biết xảy ra chuyện gì! Vừa rồi bạn một quyền đánh qua đó như vậy, ả điên này liền bay lên. . .Phải biết rằng, đây cũng không phải ả điên bình thường, vài giây trước ả ta suýt chút nữa đã bóp chết tôi." Anh chàng kia mặc một cái áo thun bó sát màu đen in hình một cái đầu lâu lớn, trời nóng mà bên ngoài áo thun lại mặc thêm một cái áo gi-lê màu xanh sẫm, quần dài rộng thùng thình, giày da to màu đen. Anh ta có khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt hơi sưng, ánh mắt nhìn người ta mơ mơ màng màng, sẽ làm tim người ta nhẹ nhàng nhảy lên.

Đương nhiên, "người ta" này là tôi.

"Nhưng mà, tôi cũng không biết mình có sức lực lớn đến vậy. . .Hơn nữa, tôi còn phải cám ơn bạn, nếu bạn không giựt cô ta ra từ phía sau, bây giờ đống xương tàn năm trên mặt đất là tôi." Tôi nhìn thoáng qua người phụ nữ tóc dài trên mặt đất cách đó không xa.

Chàng trai cười cười nói: "Sau đó bạn lại cứu tôi, bây giờ huề nhau thanh toán xong nhé." Nụ cười của anh ta cũng hơi mê người.

"Người" này chính là tôi.

Anh ta đi về phía trước hai bước: "Bạn nói xem ả ta. . .Đã chết hay chưa?"

Lời này khiến tay chân tôi nhất thời lạnh buốt, trời ạ, chẳng lẽ tôi đã giết người! Nhưng mà, ai biết được cô ta đến tột cùng có phải người hay không?

"Bạn. . .Bạn cẩn thận chút!" Tôi sợ hãi nói.

Chàng trai quay đầu lại nói: "Có gì đáng sợ đâu? Nếu ả ta lại phát uy, cùng lắm thì bạn sẽ lại cho ả một quyền nữa, lúc này tranh thủ đánh ả về triều Đường luôn."

"Triều Đường? Tại sao là triều Đường?"

Chàng trai thở dài, hoàn toàn xoay người đối diện với tôi, dáng vẻ thành khẩn: "Thanh niên mấy bạn thời nay cả ngày trầm mê với Châu Kiệt Luân, Tào Cách vân vân, đã không còn biết âm nhạc chân chính là thế nào rồi. Nói cho bạn hay, vừa rồi tôi nói đùa đó, bắt chước 'Đánh về triều Đường' trong tên bài hát 《 Mộng về triều Đường 》, bạn từng nghe nói tới bài 《 Mộng về triều Đường 》chưa?"

Tôi lắc đầu, nói thầm: "Tôi từng nghe 《 Mộng về nghĩa địa 》rồi"

14:20:00 24/01/2011

"Cái gì?" Chàng trai không nghe rõ.

"Không có gì, tôi không có nằm mơ quay về triều Đường. Hát về thời gian nào? Chắc là về thời kỳ Đường triều nhỉ."
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
"《 Mộng về triều Đường 》là bài hát Rock and Roll hay nhất của ban nhạc Rock and Roll Đường Triều giỏi nhất Trung Quốc từ trước đến nay." Anh chàng nghĩ tôi hết thuốc chữa rồi.

"Năm 1992?! Khi đó tôi còn chưa sinh ra nữa đó, lão huynh. . .Phỏng chừng bạn cũng chưa sinh ra ấy chứ!"

"Ca khúc bất hủ thì không có. . ."

"Cẩn thận!" Tôi giật mình kêu lên.

Ngay lúc chúng tôi không để ý, người phụ nữ tóc dài nằm trên mặt đất như cương thi toàn thân xương cốt tán loạn lại từng khối gom lại với nhau, cô ta lại trở thành một cơ thể đầy đủ. . .Hoặc nói là một bộ xương đầy đủ, lảo đảo đứng dậy, mặc dù nhìn qua cả người vẫn như là cái khung lỏng lẻo.

Chuyện đầu tiên sau khi cô ta đứng lên, chính là đánh về phía anh chàng đang giáo dục khai sáng Rock and Roll cho tôi.

Cũng ngay trong khoảnh khắc này, tôi nhìn thấy mặt cô ta.

Tôi có thể nhìn thấy dung nhan từng nghiêng nước nghiêng thành của cô ta, phương hoa nháy mắt đã già, khô kiệt tiều tụy trong tuyệt vọng và oán độc.

Tôi vốn cho rằng lời nhắc nhở của mình cũng đủ cho anh chàng kia nghiêng mình tránh né, nhưng trên mặt anh ta đột nhiên lộ ra vẻ mặt đau đớn khó nén, hai cánh tay ôm lấy chính mình, chậm rãi cong lưng xuống.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com)
Mắt thấy cô gái tóc dài sẽ lại đẩy anh ta ngã nhào xuống đất, tôi vươn tay, bắt được cái áo gi-lê không hợp thời của anh ta, kéo anh ta nhảy về phía sau.

"Hai đứa. . .Không sao chứ!"

Tôi ngẩng đầu, trước mặt là một người phụ nữ trung niên đang đứng cúi người, ân cần nhìn chúng tôi. Lại nhìn bốn phía, trên mặt đất bằng phẳng, một vùng bia mộ lớn lớn nhỏ nhỏ, chúng tôi lại trở về nghĩa trang Vạn Quốc!

"Không có gì đâu!" Tôi vội vàng đứng lên, "Ngại qúa, dọa dì rồi."

Người phụ nữ trung niên nói: "Không sao là được rồi. . .Mấy đứa vừa rồi trốn ở đâu, sao thình lình nhảy ra đây, ngã sấp trước mặt dì." Bà lại hoài nghi nhìn quanh quất, gần đó ngoại trừ mấy bia mộ thấp bé ngay cả thỏ hoang còn không chắn được, không có khả năng có chỗ nào ẩn thân.

Tôi đành phải nói bừa: "Không có đâu, tụi con vừa rồi luôn ở đâu. Dì xem. . ." Tôi chỉ tay về phía hoa hướng dương trước mộ Lục Sắc, "Đây là của tụi con mang đến."

Người phụ nữ trung niên về cơ bản đã yên tâm, nhưng còn chưa có ý buông tha cho chúng tôi: "À, mấy đứa là ai thế?"

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,