Chuyển đến nội dung chính

Sưu Quỷ Thực Lục 24

24,

22:39:00 27/01/2011

Thứ sáu, khi trời vừa sụp tối, tôi đã chuẩn bị xong, nhưng Dương Song Song vẫn chậm chạp chưa đến.

Kỳ thật tôi không cố ý chuẩn bị gì đâu, chỉ xõa tóc xuống, chọn một cái váy đen chấm trắng không dài không ngắn vừa qua đầu gối, áo lửng màu đỏ, còn không quên phủ thêm áo khoác màu trắng. Gần đây mấy hạt đậu trên mặt số lượng lẻ tẻ, cho nên không cần tô son trát phấn. Con gái quỷ duyên của Âu Dương thế gia màu da đều gần như tái nhợt, tôi cũng không thể "ngoại lệ", nhưng giờ phút này nhìn gương cẩn thận soi, coi như trong trắng lộ hồng, về cơ bản mặt mũi có thể gặp người.

Trái chờ phải đợi, quỷ ảnh của Dương Song Song vẫn chưa xuất hiện. Tôi dứt khoát cầm túi lên, đi thẳng đến phòng ngủ của cô ấy ở lầu ba.

Kỳ thật vốn dĩ tôi nên xuống lầu ba tìm cô ấy, tiện đường xuất phát. Nhưng Dương Song Song không chịu từ bỏ bất cứ cơ hội nào được thăm căn phòng ký túc xá số 405 mà Diệp Hinh và Âu Dương Thiến từng ở năm đó, cho nên lần nào cô ấy cũng thà đi lên thêm một tầng lần nữa để tìm tôi.



Tôi gõ cánh cửa phòng ngủ số 308 của cô ấy, cửa khép hờ, tôi đẩy ra, bên trong có hai cô gái, nhưng không phải Dương Song Song.

Tôi bắt đầu ngây ngốc hỏi: "Xin hỏi Dương Song Song. . ." Lúc này mới phát hiện, một cô gái trong đó là Khổ Liên Trà!

Mà người "không phải" Dương Song Song kia, chính là Dương Song Song!
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com Nghiêm cấp repost bài dưới mọi hình thức)
Nhận không ra được cô ấy, tuyệt đối không phải lỗi của tôi. Mái tóc dài chải suông thẳng của Dương Song Song đã bị biến thành hơn mười cái bím tóc như người da đen. Mắt kính biến mất, dưới mắt rõ ràng là trang điểm hun khói, có điều hun khói quá mức, đen như tro, giống như dán cả cái đít nồi lên, so với mắt gấu trúc còn khoa trương hơn. Sắc mặt cô ấy vốn hồng hào, lại bị tăng thêm phấn hồng, nhìn như Giang Kinh tháng chín đột ngột biến thành Bắc cực, đông khuôn mặt trái hồng của cô ấy thành sương. Khuyên tai cực lớn lần trước Khổ Liên Trà đeo đã gả sang lỗ tai của Dương Song Song, ít nhất lúc này là hai cái đối xứng; Nhưng càng sốc hơn, là bên mũi cô ấy lại có thêm một cái khuyên mũi bạc lóng lánh!

Tôi cố gắng không ngã vật xuống đất ngất đi, bụm ngực nói: "Cậu chuẩn bị biến thành Lady Gaga?"

Dương Song Song đang tô viền môi màu tím, không tiện nói chuyện, Khổ Liên Trà thay cô ấy trả lời: "Đến những nơi như Bách Gia Thôn, nhất là muốn đi quán bar 'Đúng Giờ' kia, các cậu phải trang điểm chín chắn chút, nếu không người khác sẽ nghĩ các cậu là phụ huynh đi bắt con. Tạo hình của Song Song đêm nay, là tớ tỉ mỉ thiết kế cho cậu ấy. Cực mốt cực ngầu đúng không? Đừng sợ, khuyên mũi là dán thôi, không thật sự đục lỗ mũi cậu ấy đâu. Hay là tớ cũng giúp cậu trang điểm chút?"

Tôi vội xua tay nói: "Khỏi cần khỏi cần. . .Chỉ sợ không kịp đâu."

Dương Song Song mím đôi môi màu đỏ tía, nhìn đồng hồ điện tử trên bàn học, nói: "Thật sự không còn sớm nữa. Đi thôi đi thôi."

15:41:00 28/01/2011

Khổ Liên Trà đột nhiên hung hăng vỗ lưng tôi, suýt nữa vỗ tôi hộc máu, cao giọng nói: "Cậu giỏi thật, quen cả đám 'Ba Chấm Năm' kia! Họ chính là ban nhạc punk chạm vào là bỏng tay trong loạt quán ba Bách Gia Thôn đó."

Tôi thầm nghĩ, thật không nhìn ra, vẫn có người thật sự thích mấy đứa dở dở ương ương. Tôi cố ý phản đối nói: "Chỉ là vừa khéo thôi, gặp phải cái tên Lục Hổ kia. . ."

"Anh đẹp trai hát chính á! Biết không, có biết bao fan nữ nguyện vì anh ta mà đầu rơi máu chảy!"

"Bạn ấy còn chưa tới đẳng cấp của Lưu Đức Hòa sếp Châu mà?" Tôi tiếp tục giả vờ không quan tâm, fan nữ đặt nhiệt tình đó vào xây dựng tổ quốc thì tốt biết mấy.

(Tiêu: sếp Châu là Châu Kiệt Luân đó)

Dương Song Song nói: "Cho nên, tớ quyết định đưa Khổ Liên Trà đi cùng, để cô ấy giải sầu."

Tôi chợt phát hiện Dương Song Song kỳ thật là một cô bé tâm địa cực kỳ thuần khiết thiện lương, ngay cả tôi cũng không nghĩ tới mà. Tôi cười nói: "Vậy thì tốt quá."

Nhưng Khổ Liên Trà chỉ mím môi lắc đầu: "Cám ơn các cậu, nhưng tôi thật không có tâm trạng; Mặc dù đến chỗ đó sẽ rất náo nhiệt, trong lòng tôi vẫn lạnh lẽo; Mặc dù có các cậu đi cùng, trong lòng tôi vẫn cảm thấy rất cô đơn."

Tôi kéo chặt tay cô ấy nói: "Hai bên đều cô đơn, không bằng đến chỗ náo nhiệt, cứ xem như tăng can đảm cho bọn tôi đi."

Khổ Liên Trà giải thích, quán bar "Đúng Giờ" người thường không vào được, cũng không phải vì cửa dán bảng hiệu "Người không đúng giờ miễn vào", mà vì mặc kệ bạn có đúng giờ hay không, căn bản sẽ không tìm được chỗ trống, tất cả bàn đã sớm bị đặt hết rồi, ở chỗ này thường xuyên có thể gặp được người trong giới nghệ sĩ của câu lạc bộ đêm, tám chuyện mọi tin tức đều bắt nguồn từ nơi này.

"Đúng Giờ" gần như nằm ở trung tâm một con phố quán bar của Bách Gia Thôn. Đèn vừa lên rực rỡ, hai chữ "Đúng Giờ" to tướng cũng lấp lánh sáng đèn. Tôi phát hiện, bốn chấm bên dưới chữ "Giờ" là bốn cái đèn lồng.

(Tiêu: Chữ "giờ" hán tự là 点)

Ba chúng tôi đi vào quán, cảm giác chân không biết nên đứng ở nơi nào, một là vì bên trong thật sự quá đông người, hai là vì vô luận chúng tôi dịch dung cải trang thế nào, cũng không ăn nhập chút nào với nơi này. Nam giới ở đây ăn mặc còn xinh đẹp gợi cảm hơn cả nữ giới, nữ giới à. . .Cũng giống như trong những bức ảnh bạn thường thấy được trên mạng, kiểu chụp với xe, chụp bãi biển các loại. Tôi tin lời Khổ Liên Trà nói, chỗ này nhất định có rất nhiều người của làng giải trí, nhưng không biết tại sao, ba chúng tôi lại như là diễn hí khúc, một người là Lady Gaga trong đoàn xiếc thú, một chuyên viên Cosplay nghiệp dư đã về hưu, và một cô bé bán diêm tôi đây.

Ở cửa một anh chàng mặc áo sơ mi bó sát thịt sau khi đánh giá chúng tôi từ trên xuống dưới nói: "Mấy em gái, mấy em suy nghĩ lại chút đi, có muốn vào không, một là đêm nay thật sự đông người lắm, rất nhiều người chỉ có thể đứng thôi, thứ hai mấy em . . . Chỗ này có lẽ không hợp với mấy em lắm."

16:21:00 28/01/2011

Dưới ngọn đèn, khuôn mặt trái hồng của Dương Song Song đỏ như lửa, cô ấy tức giận nói: "Ai thèm chứ, chúng ta đi thôi!"

Tôi kéo cô ấy, kiên trì nói với nhân viên phục vụ: "Chúng tôi được 'Ba Chấm Năm' mời tới, ờm, Lục Hổ, anh hỏi Lục Hổ là được."

Sơ mi bó thịt và lông mi cùng nhau run lên, nhân viên phục vụ tràn ngập tò mò liếc nhìn tôi, nói "Mấy em chờ ở đây", biến mất giữa một đống sơ mi bó thịt và lộ thịt.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com Nghiêm cấp repost bài dưới mọi hình thức)
Chưa đầy hai phút, Lục Hổ và sơ mi bó thịt xuất hiện. Cám ơn trời đất, anh ta không mặc đồ bó thịt, một cái áo sơ mi chữ T của ban nhạc Đường Triều, ngoài sơ mi chữ T là cái áo gi-lê kia. Tóc anh ta chỉ để đầu đinh, cũng cám ơn trời đất, không nhuộm vàng như đa số nam giới trong phòng này. Lục Hổ nhìn thấy tôi, trong mắt lóe ra ánh sáng khiến tim tôi đập nhanh hơn chút. . .Tôi quá hàm súc rồi, không phải là nhanh hơn chút, mà là nhanh dữ dội luôn, thế nên trong lỗ tai tràn đầy tiếng nhịp đập thình thịch, rốt cuộc không nghe được anh ta nói gì.

"Xin lỗi, bạn lặp lại lần nữa đi, chỗ này ầm ĩ quá." Tôi đành phải lớn tiếng hỏi.

"Bạn đang giả ngốc đúng không? Nghe êm tai nên muốn nghe lần nữa? Tôi không nói lại đâu." Lục Hổ cười xấu xa.

Tôi bĩu môi: "Không nói thì thôi, mấy câu êm tai kỳ thật hời nhất, đầy đường đâu cũng nhặt được."

Dương Song Song đột nhiên ở phía sau tôi nói: "Bạn ấy nói, cậu tới làm bạn ấy rất vui."

Lục Hổ lúc này mới phát hiện phía sau tôi còn có hai nữ sinh khác, hơi sửng sốt: "Bạn. . .Bạn hóa ra không đến một mình."

Dương Song Song tiến lên một bước, mặt đỏ bừng nói: "Chẳng lẽ nơi này chỉ cho mình Phi Phi tới?"

Tôi đành phải hòa giải nói: "Họ. . .Họ là bạn học của tôi, là super fan của bạn, rất nhiệt tình."

Lục Hổ ra vẻ ngại ngùng nói: "Vậy mà tôi không biết, trong đại học của bạn cũng có người thích âm nhạc của bọn tôi."

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,