Chuyển đến nội dung chính

Hẻm Núi Kinh Hoàng 28

Chương 28 - Chuyện xưa người cũ

Bởi vì mắc bệnh, nửa năm không lộ diện, thánh nữ rốt cuộc một lần nữa xuất hiện trước mặt tộc nhân vào đêm nay. Đây vốn phải là một chuyện phấn chấn lòng người, nhưng tình hình hiện trường đã có phát triển ngoài dự đoán của mọi người. Thủy Di Điệt lẽ ra phải là vệ sĩ thánh nữ trung thành nhất, dũng mãnh nhất lại chỉa binh khí về phía An Mật và Nhã Khố Mã, hơn nữa thành công bỏ trốn, chạy vào trong núi. Nó không chỉ khiến uy nghiêm của thủ lĩnh và thánh nữ bị khiêu chiến nghiêm trọng, còn bao phủ lên tim mỗi tộc nhân một bóng ma khủng hoảng bất an.

Gió đêm dần lớn, có vài ngọn đuốc không biết đã cạn nhiên liệu hay không thắng nổi sức gió, ngọn lửa dần dần suy tàn, sau khi đau khổ tranh đấu chập chờn một phen, rốt cuộc mai một trong bóng đêm lạnh lẽo.

"An Mật đại nhân, có cần đuổi theo không?" Có tùy tùng nhìn hướng Thủy Di Điệt biến mất hỏi.

Sắc mặt An Mật tái mét: "Đuổi không kịp đâu. . .Huống chi, chỉ dựa vào các ngươi, đuổi theo có ích gì?"

Các tùy tùng xấu hổ cúi đầu. Lúc này, Nhã Khố Mã dưới sự dìu đỡ của Địch Nhĩ Gia đã về tới trước tế đài, An Mật tiến lên đón, ân cần hỏi: "Thánh nữ tôn kính, nàng có bị thương không?"

Nhã Khố Mã khẽ lắc đầu: "Ta không sao." Mặc dù nàng cố hết sức tỏ ra vẻ điềm nhiên như không, nhưng cách đó không xa La Phi vẫn nhạy cảm từ trong ánh mắt tóm được một tia hoảng sợ.

Thần sắc An Mật thoáng dịu đi đôi chút, nói với Địch Nhĩ Gia: "Ngươi bảo vệ thánh nữ về nghỉ ngơi trước đi."

Địch Nhĩ Gia nhận lệnh, khi hai người đang muốn rời đi, chợt nghe thanh âm của La Phi vang lên: "Xin chờ một chút!"

Nhã Khố Mã theo tiếng dừng bước, quay đầu hờ hững nhìn La Phi. An Mật ở bên cạnh thì nhíu mày, kinh ngạc hỏi: "La? Có chuyện gì?"

"Tôi muốn nói mấy câu với thánh nữ. Hoặc nói, là có một chút vấn đề muốn hỏi." La Phi vừa nói, vừa tiến lên, nhìn chằm chằm vào mắt Nhã Khố Mã, tựa hồ muốn nhìn ra thêm gì đó.

"Xin lỗi, tôi mệt chết được -- Tôi phải trở về." Nhã Khố Mã dùng Hán ngữ lưu loát trả lời, nàng cũng không hề lảng tránh ánh mắt La Phi.

"La, dưới trường hợp này, hành động của cậu cực kỳ vô lễ đó!" An Mật chắn ngang trước mặt La Phi, giọng điệu nghiêm khắc nói, "Mời cậu lui về!"

La Phi làm vẻ mặt xin lỗi, không tiếp tục tiến lên trước nữa. Anh đưa mắt nhìn Nhã Khố Mã đi về hướng giữa trại, trong lòng đã có vài phần đáp án.

Xem tiếp >>>

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,