Chuyển đến nội dung chính

Hẻm Núi Kinh Hoàng 31

Chương 31 - Lũ Lớn

Lúc gần tối, một người trong đám thủ vệ thủy lao vào trại lấy thức ăn, hiện tại phụ trách trông coi La Phi tạm thời chỉ còn lại tùy tùng chân có thương tích kia. Cả ngày hôm nay, ngoại trừ thánh nữ và Thủy Di Điệt từng tới thăm phạm nhân ra, không phát sinh bất kỳ tình huống gì đáng cảnh giác, nó khiến những người trông coi vốn trong lòng căng thẳng nhiều ít cũng có chút thả lỏng.

Lúc này La Phi lại đứng dậy, anh từng bước di chuyển đến bên cửa lao, nhìn tên tùy tùng bên ngoài kia, môi thì thào mấp máy không ngớt, dường như muốn nói gì đó. Hành động khác thường này của anh lập tức khiến đối phương chú ý, người nọ nhíu mày, nghi ngờ đi tới trước, cách hàng rào nhìn La Phi.

La Phi trừng mắt, thoạt nhìn đang gấp rút muốn biểu đạt thứ gì đó. Nhưng giọng anh rất thấp, làm người ta khó có thể nghe rõ, chỉ loáng thoáng, có mấy từ không ngừng lặp lại.

"Nhã Khố Mã. . .Địch Nhĩ Gia. . ."

Không thể nghi ngờ, đây là mấy từ cực kỳ mẫn cảm hiện nay, trong lòng tùy tùng giật bắn, nghiêng người đi, đem lỗ tai kề sát cửa lao, muốn nghe rõ ràng hơn.

Trong ý thức của hắn, La Phi trong thủy lao không thể nào uy hiếp gì được mình. Thực vậy, một người hai tay bị trói ngược phía sau có thể làm gì được chứ?

Thế nhưng, đấm phải của La Phi lại đột nhiên từ khe hở giữa cửa lao vung ra, đánh tới huyệt thái dương của đối phương, vì người nọ đang kề mặt về phía trước, cho nên kẻ đánh lén dễ dàng đánh trúng mục tiêu. Tùy tùng không kịp đề phòng ngay cả một tiếng rên cũng không thể phát ra, yếu ớt té xuống đất.

La Phi từng được huấn luyện đọ sức chuyên nghiệp tại trường Cảnh Sát, anh biết một kích kia của mình ít nhất có thể khiến đối phương hôn mê 10 phút. Thời gian 10 phút với anh mà nói là quá đủ, anh nhanh nhạy nhưng không chút hốt hoảng từ trên người tùy tùng tìm chìa khóa lao, mở cửa lao, sau đó anh kéo người đang bất tỉnh kia vào trong thủy lao, hai bên trao đổi áo ngoài. Tiếp theo anh lại dùng dây trói chân tay đối phương, miệng cũng nhét giẻ, đặt thành tư thế mặt hướng vào trong nằm sấp trên sàn nhà. Sau khi hoàn thành tất cả những việc này, La Phi lấy loan đao của đối phương, ra khỏi thủy lao, một lần nữa khóa lại cửa lao.

Kỳ thật từ đêm qua sau khi ngồi tù, La Phi đã nghĩ đi nghĩ lại một vấn đề: Lúc Thủy Di Điệt bị giam giữ, cũng từng bị trói tay trói chân, nhưng trên sân thờ cúng, hắn lại có thể đột ngột giãy thoát khỏi trói buộc trên tay, hắn làm sao làm được?

Dưới ám chỉ của Hứa Hiểu Văn, anh rốt cuộc đã tìm được đáp án của vấn đề này: Cá, "Cá Đầu To" biết trèo cây.

Xem tiếp >>>

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,