Chuyển đến nội dung chính

Sưu Quỷ Thực Lục 119

119,

Doanh Chính nhìn những đứa trẻ kia tiến vào tòa nhà giải phẫu, khoảng 11h45, lại nhìn Dương Song Song và Khổ Liên Trà ra khỏi tòa nhà giải phẫu, không nén được cười —— hai nữ sinh này coi như biết mình biết ta, biết ở lại tòa nhà giải phẫu cũng chỉ vướng chân vướng tay.  Âu Dương Phi và Lục Hổ, hai đứa nhỏ này, chúng đang nghĩ gì? Chúng thật sự tưởng rằng, trốn trong tòa nhà giải phẫu, là có thể an nhiên vượt qua 24h sao?

Lại nói, ít nhất chúng không ngu xuẩn mà trốn đến Âm Linh giới đâu nhỉ, ở đó đã bày thiên la địa võng, chúng chỉ cần ló đầu ở Âm Linh giới, sẽ trở thành cá trong chậu.

Gã đột nhiên cảm thấy, công việc hạng này, cảm giác không sai biệt lắm với năm đó mình vây săn ở ngoại ô Hàm Dương, thật sự rất đã ghiền.

Đương nhiên, hai đứa nhỏ này, dù sao cũng là người ứng cử Sưu Quỷ Sử, không thể khinh thường. Gã trải qua vô số trận chiến, biết tính chí mạng của khinh địch, biết đạo lý chỉ cần sơ suất, sai một li đi một dặm. Gã đứng dậy, dạo một vòng bốn phía tòa nhà giải phẫu.

Không có dấu hiệu gì.

Thậm chí không có bóng dáng cảnh sát.

Ít nhất điểm này chứng tỏ, hai đứa bé này còn có chút suy nghĩ. Bọn chúng ít nhất đã hiểu được, giao tranh cùng Doanh Chính gã, dựa vào cảnh sát là không có ý nghĩa gì. Sự tham gia của cảnh sát, chỉ cung cấp cho gã nhiều tiện lợi hơn, vụ án Thư Đào chính là ví dụ chứng minh tốt nhất.

Gã ở trong bóng đêm lấy bức họa kia ra.

Tuyển tập tinh hoa của gã.

Ai cũng sẽ không tin rằng, vũ khí đắc lực nhất của Doanh Chính gã, lại là một bức họa, ba người phụ nữ.

Nghe ra có chút thảm thương, nhưng gã biết, thế giới thắng làm vua thua làm giặc này, đợi đến ngày đó, đợi đến ngày tỉ tỉ người lại quỳ bái trước gã, ai cũng sẽ không cảm thấy thủ đoạn của mình thiết hụt bất kỳ "dương cương khí" nào. Gã đã không còn nhớ rõ ba cô gái kết hợp này, đã vì gã làm bao nhiêu đại án. Họ lão luyện như thế, càng trung thành như thế, so với đám anh hùng hào kiệt sớm nắng chiều mưa kia đáng tin cậy hơn nhiều.

Duy có chút làm gã bất mãn chính là Hoắc Tiểu Ngọc, biểu hiện của nàng mặc dù xuất sắc như trước, nhưng lập trường dường như có chút dễ lung lay. Gã cũng không lo lắng Hoắc Tiểu Ngọc sẽ phản bội, gã không lo lắng bất kỳ ai trong ba người phụ nữ sẽ trở giáo với mình, gã tin tưởng sức mạnh của pháp thuật. Chẳng qua gần đây trong ánh mắt của Hoắc Tiểu Ngọc, tựa hồ có thêm một thứ gì đó, đại khái là cơ hội để nàng hành động một mình, lang bạt bốn phía nhiều hơn chút, con người chính là thứ đê hèn như vậy, nhìn thấy càng nhiều, càng nghĩ ngợi lung tung. Trong 《 Kinh Thánh 》Adam và Eva ăn vụng quả trí tuệ, kết cục chính là như thế. Gã băn khoăn về Hoắc Tiểu Ngọc hơn hai người còn lại, không chỉ vì thời gian họ theo gã lâu hơn, mà còn vì họ và Hoắc Tiểu Ngọc chịu pháp thuật hoàn toàn khác nhau, bối cảnh và tư chất cũng hoàn toàn khác nhau.

Họ là sát thủ trời sinh.

Xem tiếp >>>

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tà Binh Phổ - Chương 48

Chương 48 - Hỗn chiến Đối mặt với Huyền Cương chạy trước tiên phong đâm đầu đánh tới, Bách Diệp cũng không dám xem thường, lập tức rũ mũi nhọn trường thương xuống, cổ tay rất nhanh run lên, thương kình bằng không vẽ ra nửa bước sóng song song với mặt đất đẩy dời đi. Mặc dù không nhìn thấy đạo thương kình phá kim đoạn ngọc kia, nhưng động tác rất nhỏ trên tay Bách Diệp lại không thể qua được đôi mắt của Huyền Cương, nó cực nhanh điều chỉnh tư thế chạy nhanh của mình, đem đường quỹ tích bước vọt tới trước kéo thành một hình cung, không cần chậm lại mà vẫn xảo diệu vòng qua thương kình vô hình của thập tự thương, tốc độ cực nhanh, khiến cho Bách Diệp không kịp phát ra đạo công kích viễn trình thứ hai. Bách Diệp thấy Huyền Cương trong nháy mắt đó đã đánh đến trước mặt mình, đáy lòng cũng âm thầm kêu một tiếng hay, thủ đoạn tránh né của nó nhìn như đơn giản, nhưng rất khó nắm chắc, bởi vì cần tỉ mỉ tính toán đo lường biên độ rung trái phải này của cổ tay Bách Diệp, tài năng ước đoán ra b

Vòng bảy người - Chương 1

Quyển sách thừa Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ thập niên 50, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia thiêu đốt của nắng hè, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u kín đáo. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là chút yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn

Ánh Sáng Thành Phố - Vĩ Thanh

Vĩ Thanh - Em ngỡ anh đã đi rồi Một tuần sau, vụ án liên hoàn "Ánh sáng thành phố" tuyên bố kết thúc. Giang Á đối với những tội giết người liên tiếp của mình đã thú nhận không kiêng dè, cũng khai rõ toàn bộ chi tiết gây án. Dưới sự xác nhận của hắn, cảnh sát ở khu đất hoang phụ cận quán cafe "Lost in Paradise", cùng với nhiều địa điểm bên trong thành phố, lấy được lượng lớn vật chứng được chôn giấu, vứt bỏ. Qua xét nghiệm, vật chứng này cùng khẩu cung của Giang Á và kết luận khám nghiệm đồng nhất với nhau. Sau khi toàn lực lùng vớt, ở giữa sông Ly Thông phát hiện phần tàn tích của đầu lâu và mô cơ, cùng nhận định với án nam thi không đầu. Án mạng thôn La Dương 21 năm trước, do niên đại đã rất lâu, trừ khẩu cung của Giang Á ra, không còn chứng cứ nào, viện kiểm sát đưa ra quyết định không cho khởi tố nữa. Thông qua tiến hành kiểm tra toàn diện xe Jetta trắng của Giang Á, cảnh sát ở miệng khóa cốp và đầu đỉnh của cốp xe phía sau phát hiện lượng vết máu nhỏ,