Chương 3 - Có một loại Cổ tên là Đến Chết Không Thay Đổi Trong bóng tối, hít thở nhẹ nhàng, nhập định, thả tinh thần mình vào một khu vực giả định không tưởng. Huyền diệu khó giải thích, cánh cửa của tri giác. Dần dần, có hình dáng của vật thể hiện lên trong đầu, như phác họa, nét bút đơn giản, tốp năm tốp ba phác họa, đông một nét, tây một nét, càng ngày càng sinh động, càng ngày càng sáng tỏ, cuối cùng, tôi nhìn thấy một phòng ngủ, một cái giường lớn, phía trên có một đôi nam nữ đang **** Nói một chút chỗ này: "thần du vật ngoại" loại này, là tuyệt đối chân thật. Người cao minh thậm chí có thể dùng suy nghĩ để ký thác đoán mệnh, biết được chân tướng, hoặc ví dụ như vào cõi âm; Ngay cả những người bình thường nhất cũng từng trải qua -- có phải bạn sẽ cảm thấy ở một nơi xa lạ, bản thân lại như đã từng tới đây? Có phải sẽ cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay, hình như đã từng trải qua? Có phải sẽ cảm thấy một lời nói nào đó của người thân, bản thân kỳ thật đã từng nghe được? -- N
Cái chết của bác sĩ 01 Trâu Thanh Hà mừng khấp khởi vỗ sầu riêng đã bọc kỹ trong ba lô, mùi đó thỉnh thoảng vẫn lủi ra, tưởng tượng đến dáng vẻ của các bạn cùng phòng tranh nhau ăn thì nhịn không được muốn cười to. Đứng ở cửa phất tay với anh Liễu rồi nhìn theo xe mô tô mãi đến khi nó biến mất trong tầm mắt. Lúc này mới xoay người đi vào trong trường. Một thân đồ mới giày mới có niềm vui sướng khi trải qua năm mới. Sắc trời âm u gió lạnh thổi nhưng không có mưa và tuyết rơi, người đầy ấm áp. Mỉm cười cùng bạn học quen và không quen cũng gật đầu thăm hỏi. "Đám quỷ lười đã thức dậy chưa?" Cửa bị cậu đẩy mạnh ra, còn tưởng rằng đám kia chưa rời giường, hôm nay thức dậy sớm ha. "Các cậu sao thế?" Một mảnh mây mù thê lương. Con mắt đo đỏ cũng lạ dọa người, hiển nhiên cả đêm chưa hề ngủ. Đếm đầu người, một, hai, ba còn có mấy cái đầu đây? "Tiểu Hà!" Lão đại Triệu Trí Siêu nghẹn ngào nhào tới. "Đây là làm sao vậy?" Ôm lấy hắn, cởi ba lô xuống. Diêu Pho