Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Miêu Cương Cổ Sự Quyển 6 - Chương 14

 Chương 14: Việc này xong rồi, Lôi phù ẩn thân nơi nào Phản ứng đầu tiên của tôi là, tôi đã trúng đạn. Đau nhức ở lưng tiếp diễn, thần kinh của tôi cơ hồ đều đã chết lặng, bất đắc dĩ mà truyền dẫn cảm giác kích thích đau tận xương cốt, chỗ sau lưng có chất lỏng đang chảy, trượt mãi đến bên hông, lượng lớn ồ ạt. Bóng tối trước mắt từng đợt từng đợt, đây là bản thân bảo vệ ý thức, không cho thần kinh yếu ớt của tôi chịu đủ hành hạ nữa, muốn tôi hôn mê. Nhưng tôi nào dám bất tỉnh, hiện tại vừa nhắm mắt, lại mở mắt, đã không biết còn trên cõi đời này không nữa. Trúng đạn là khái niệm thế nào? Trong lòng tôi tự có một quả cân. Tôi cũng không phải là "Cao Đại Toàn" trong phim kháng Nhật người trúng hơn mười phát súng còn có thể chống lại súng máy bắn quét, cũng không phải "Joker" trong phim cảnh sát bắt cướp Hong Kong bị bắn mấy phát súng còn lo yêu đương trai gái, người thường, một khi viên đạn cắm vào thịt, thì là một vết thương thật lớn, máu ròng ròng chảy ra. Tôi cẩn
Các bài đăng gần đây

[Q1] Hóa Vụ - Chương 7.PN

  Phiên Ngoại - Tuổi trẻ Trâu Thanh Hà đã tính toán vật dụng còn thiếu đồ dùng sinh hoạt không, tính xem tiền trên người mình. Lúc ra cửa không nhìn ví tiền, nhớ tiền của mình không nhiều lắm. Nhìn giá cả dán trên hàng hóa, một lần mua hết tiền trong ví chỉ sợ không đủ. Cậu lấy ví tiền ra, trong lòng có chút oán giận đã biết như thế còn không chuẩn bị cho tốt. A! Không đúng, thật đầy. . .Không ngờ dư chút tiền. Là anh Liễu thừa lúc cậu không chú ý để tiền vào sao? Chẳng biết sao, hốc mắt nóng lên mũi tê tê. "Hắc hắc, cứ nghĩ là mình tới muộn. Xem đi, còn trễ hơn cả tôi." Sau lưng đột nhiên phát ra âm thanh, Trâu Thanh Hà bị dọa giật nảy mình, cổ tay sớm mệt mỏi hiển nhiên buông lỏng dưới cơn hoảng hốt này.

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.10

  Ánh Đèn 10 "Trên đời này không có khả năng hình thành mật thất thật sự. Mật thất chỉ là giả dụ. Nhìn thấy được không? Tường cũng được cửa sổ cũng được cửa cũng được chỉ là vây hợp với không gian. Mảnh đất này vốn trống trơn, dựng lên xi măng cốt sắt, dùng gạch dùng đá dùng gỗ dùng xi măng làm ra tường làm ra cửa sổ. Một cánh cửa phòng là cửa ra vào chẳng qua cũng là một loại đường dẫn. Nhìn thấy hiện trường phát hiện án này, cửa cái đóng cửa sổ đóng thì liền nhận định là đã phong kín. Nhà tôi cũng từng trang hoàng, tôi biết một không gian có thể được phân cách cũng có thể loại bỏ vật phân cách, chỉ cần có đủ thời gian và dụng cụ." Tất cả mọi người lẳng lặng nghe Liễu Hạ Khê thao thao bất tuyệt. "Mọi người xem, tường bên cửa này và phòng khách bên kia có khác nhau không?" "Trắng hơn tí." Có người đáp. "Mọi người dùng móng tay quét một tí là có thể phát hiện chỗ khác nhau rất rõ." Liễu Hạ Khê mỉm cười. "Bên này quét một cái thì có dấu vết, b

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.9

  Ánh Đèn 09 Chu Hạo có một đôi mắt đen nhánh, da màu nâu vàng sẫm. Cao 1m72, nhìn ra được là người miền nam, mặc dù nói tiếng phổ thông chuẩn. Hắn chỉ vào đội ba sớm hơn Liễu Hạ Khê hai, ba tháng, cộng sự của hắn là Duẫn Lạc Anh. Vẫn chưa có vụ án lớn nào rơi vào tay hắn, chuyên làm công tác chạy vặt. Phương tiện giao thông của hắn là xe đạp, nhưng Liễu Hạ Khê không mời hắn lên xe mô tô, hắn nhất thời lo lắng. Liễu Hạ Khê khởi động xe đi vài bước quay đầu lại nhìn hắn còn đứng tại chỗ không khỏi nhíu mày. Người ở chung với Liễu Hạ Khê ngoại trừ Thanh Hà và Hồ Quang Vinh những người khác đều là đám lưu manh chủ động hướng ngoại, hành động đều dùng những người đó làm gương. "Lên xe đi, hay cậu muốn dùng hai chân đua với tôi?" Cho dù anh dừng xe lại thì Chu Hạo này vẫn ngây ngốc đứng bất động. Ôi! Bàn tính trân châu (gảy tới đâu đi tới đó) khó trách không giao nhiệm vụ cho hắn. "Haha." Cười khúc khích. Lên xe nắm chắc một chỗ nào đó trên xe không dám ôm người hoặc áo

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.8

  Ánh Đèn 08 Liễu Hạ Khê viết xong báo cáo đi ra nghe được phòng khách có tiếng động, đầu ló khỏi cầu thang thì nhìn thấy Tề Ninh đang xem TV. Tề Ninh thế mà thích xem TV. . .Không thích hợp với hình tượng con người y lắm thì phải. . ."Không ngủ?" Liễu Hạ Khê xuống lầu ngồi bên cạnh y. "Bộ phim truyền hình này hay lắm. Trước kia luôn bận rộn, rất ít khi yên tĩnh xem TV." Không đeo mắt kính, khí chất cả người y ngược lại chẳng sắc sảo mấy. Xem thứ hưng phấn có hơi ngớ ngẩn này. . .Loại tình tiết phim chán òm này mà cũng xem rất hào hứng. Kịch võ hiệp. . .Liễu Hạ Khê không có hứng thú. "Có chuyện quên nói với cậu. Báo cáo của Ánh Nguyệt sơn trang ngày mai tôi sẽ đưa đến trước, thi thể của Lý Thành Sinh phải do cảnh sát đào ra, tôi có lẽ không có thời gian đến hiện trường." "Lý Thành Sinh?" Tề Ninh gật đầu, rất không cam lòng rời mắt khỏi TV: "Tôi sẽ làm cho người ta âm thầm theo vào. Lưu Dược thật sự là hung thủ sao?" "Chưa chắc, Lưu

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.7

  Ánh Đèn 07 A, rốt cuộc đã về nhà, đói bụng quá. Thanh Hà nằm xuống sofa, ngồi xe mô tô xốc rất khổ cực, toàn thân đều đau râm ran. Ngẩng đầu nhìn lên anh Liễu đang bận gì thế? A, lấy tờ giấy vẽ bức tranh trước kia ra. . .Ghép lại? Nghiêm túc quá nhỉ, đêm qua anh ấy còn chưa ngủ mà. Lái xe qua lại mấy tiếng cũng còn chưa ăn cơm. . .Nghĩ tới đây, cả người Thanh Hà có thêm sức lực rồi "Những thứ khác không giúp được gì. Tôi chỉ có thể chuẩn bị thức ăn cho anh Liễu thôi." "Đang tự độc thoại à." Liễu Hạ Khê thuận miệng đáp, lực chú ý không đặt ở đó. Lần trước vụ án suối Ánh Nguyệt phải viết báo cáo kết thúc, tài liệu cả vụ án cũng xem như đã rõ ràng, thi thể Lý Thành Sinh phải xác nhận. . . "Cậu cho dù không làm cảnh sát, cũng có thể dựa vào vẽ tranh để sống đấy." Giọng Tề Ninh đột ngột xuất hiện, liền đứng bên cạnh anh. Y không lên tiếng Liễu Hạ Khê cũng không chú ý tới y. "Vào lúc nào?" Đem giấy vẽ phân loại rồi sửa sang lại đặt một bên hỏi.

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.5

  Ánh Đèn 05 Thấy Liễu Hạ Khê chỉnh sửa lại sổ ghi chép và bản vẽ ra vẻ sắp rời đi, Tề Ninh vặn mười ngón tay răng rắc "Cứ thế trở về? Tôi còn tưởng cậu ở lại đây mấy ngày mấy đêm không ngủ chứ." "Công năng đặc dị chỉ suy tưởng mà biết được quá khứ và tương lai tôi không có đâu. Không đi điều tra chỉ ở đây suy tưởng có ích lợi gì." Ánh mắt Liễu Hạ Khê lướt qua vai Tề Ninh nhìn Thanh Hà phía sau y. Tề Ninh tò mò quay đầu nhìn Trâu Thanh Hà từ bên ngoài đi vào, trong tay mang theo cháo trắng và bánh quẩy. Thấy hai người trong phòng đều nhìn cậu, buông bữa sáng ra ngại ngùng vuốt mặt: "Nhìn ra được em chưa rửa mặt hả." Tề Ninh cười. Liễu Hạ Khê nhíu mày, trước kia nhìn không ra Tề Ninh là người thích cười như vậy.